Bằng cách tạo ra những tương phản trong cuộc sống của một nhà văn, tiểu thuyết 'Chinh Phục Biển Sóng' của Linda Lê truyền đạt những triết lý về văn chương.
Linda Lê, một nhà văn người Pháp gốc Việt, không còn xa lạ với người yêu văn với các tác phẩm như Vu Khống, Tiếng Nói, Thư Chết, Lại Chơi Với Lửa, và nhiều tác phẩm khác. Gần đây, Linda Lê đã quay trở lại với độc giả Việt Nam với tiểu thuyết 'Chinh Phục Biển Sóng' được dịch bởi Phạm Duy Thiện.
'Chinh Phục Biển Sóng' xoay quanh câu chuyện của một nhà văn gốc Việt tên là Antoine Sorel, một người không quá nổi tiếng. Câu chuyện bắt đầu với sự tò mò của một nhà báo trẻ, muốn khám phá về nhà văn mình ngưỡng mộ trong một chuyến công tác đến thành phố cảng Le Havre.
Và đây là hành trình để tìm kiếm những mặt trái ngược trong cuộc sống của Sorel.
Tác giả Linda Lê
Antoine Sorel và Cuộc Sống Rối Loạn, Sự Ồn Ào
Antoine Sorel tự tử nhảy từ tầng 6 của một căn hộ khi mới 45 tuổi. Cái chết này không thu hút sự chú ý, không gây ra nhiều tranh cãi, hầu hết các báo chỉ trích lại những ghi chú bí ẩn trên bản tin cáo phó của một tờ báo lớn.
Mọi thông tin về anh chỉ qua lời kể. Và hình ảnh của Sorel hiện ra như là những mảnh ghép. Việc Diet Trần, ông nội của Antoine Sorel, không có khả năng nuôi nấng con trai của mình vì khó khăn khiến cho Martin Trần (cha của anh) phải gửi anh đến sống với ông bà ngoại, điều này đã tạo ra một lời kể không mấy tích cực trong tâm trí của 3 đứa con trai.
Sự xuất hiện của anh là nỗi phiền toái cho nhiều người, đặc biệt là với bố mẹ anh, ông Martin Trần và mẹ anh, người luôn sợ hãi làm tổn thương chồng của mình.
Sorel được coi là kỳ dị, điên rồ là những gì mọi người xung quanh nhận xét về anh. Hầu hết mọi người đều cho rằng anh không hợp với bất kỳ môi trường nào. Cha mẹ anh không chấp nhận được con cái của mình chịu đựng bất kỳ điều gì.
Những người phụ nữ, người tình của anh không thể chấp nhận một người sống bên cạnh mà không quan tâm đến xung quanh.
Hai người em là Jean Trần và Claude luôn ở bên cạnh, hỗ trợ và chăm sóc, nhưng thế giới của anh vẫn cô đơn đến cùng cực. Sorel không cảm thấy hạnh phúc sống một cuộc sống trung thực, không thỏa mãn với việc sống trong một căn nhà lớn với đầy đủ tiện nghi.
Dù là với những người tình của mình, anh cũng không hài lòng và đang tìm kiếm điều gì đó. Khi nhận ra họ không phù hợp với mình, Sorel sẵn sàng rời bỏ hoặc để họ rời xa.
Cuối cùng, mọi người nhận ra rằng không ai hiểu Sorel, không ai biết anh cần gì, muốn gì, và tại sao văn chương lại quan trọng đối với anh như vậy.
Sorel và Thế Giới Riêng Của Mình
Thế giới mà Sorel sống là thế giới của văn chương. Ở đó, anh tự do thể hiện những ý tưởng nổi loạn và vượt qua mọi giới hạn. Qua sự tìm kiếm của anh, ý thức về văn chương mới được khẳng định.
Văn chương là nơi anh tìm được sự nổi loạn và che giấu những nỗi lo âu. Các áp lực cuộc sống như tiền bạc, gia đình, không tồn tại trong thế giới của Sorel.
Anh giảm thiểu mọi thứ để tránh những phàn nàn. Anh sống trong một căn phòng nhỏ hẹp để yên tĩnh viết, chứ không phải sống với cha của mình. Anh rời xa người tình của mình thay vì chịu đựng sự bức bối và không sự đáp ứng nhu cầu viết của mình.
Tất cả sự bất mãn, cá tính và nổi loạn của Sorel được thể hiện qua các tác phẩm của anh. Sorel và tác phẩm của anh không dành cho những người cẩn trọng và không dành cho những người không có ý chí thay đổi thế giới. Văn chương của anh cũng không phù hợp với đám đông, những người theo đuổi vật dụng bề nổi.
Isabelle là một ví dụ điển hình. Một người phụ nữ giàu có muốn kết hôn với Sorel vì anh đã xuất bản tác phẩm. Nhưng khi trở thành vợ, cô không thể chịu đựng cuộc sống với một nhà văn và thấy rằng tác phẩm của anh không còn giá trị. Cô đã rời bỏ anh khi nhận ra rằng tác phẩm của anh không có nhiều độc giả như cô nghĩ.
Cô ấy đã quá ngây thơ khi nghĩ rằng việc sống với một người nổi tiếng sẽ làm cho cô trở nên nổi tiếng. Và khi cô nhận ra rằng tác phẩm của anh không được đánh giá cao, cô đã rời bỏ anh.
Trong Vượt sóng, chúng ta thấy sự đối lập giữa sự sống và sự tử. Diet Trần, trong vai trò là người cha, đã dành cả cuộc đời để chăm sóc con mình dù không thành công.
Ông đã dành cuộc đời để bù đắp và yêu thương con mình, mặc dù không có hiệu quả đối với Martin Trần, người luôn mang nặng nỗi hận thù.
Martin Trần, cũng trong vai trò của người cha, đã gần gũi với con cái, nhưng cách giáo dục khắt khe đã làm cho họ cảm thấy xa lánh. Cuối cùng, ông không thể quên và tha thứ cho con trai của mình.
Tác phẩm cũng thể hiện sự đối lập giữa tinh thần và thân xác của nhà văn. Sorel chọn một cuộc sống bê tha, hoàn toàn trái ngược với ý kiến của gia đình và người thân, thậm chí cả với những người yêu anh.
Mặc dù cuộc sống của Sorel rất mắc cỏn, nhưng văn chương của anh lại rất tự tin. Anh tin rằng văn chương là niềm sống của mình và đặt hết niềm tin vào đó.
Dù có cuộc sống hỗn độn, Sorel vẫn luôn cần một nơi để viết. Anh có thể bị sa đà vào rượu chè, nhưng việc viết vẫn là ưu tiên hàng đầu. Sorel là một dấu hỏi đối với những người biết về anh.
Trong tác phẩm Vượt sóng, Linda Lê sử dụng một lượng tri thức văn chương đáng kể. Điều này không ngạc nhiên khi viết về cuộc đời của một nhà văn.
Chân dung của một nhà văn, một nhân vật ít được quan tâm, được mô tả rõ ràng trong tác phẩm. Văn chương không chỉ là nơi cho nổi loạn, mà còn là nơi ẩn dấu nổi loạn, là nơi hội tụ tâm hồn và tìm thấy sự đồng điệu.
May mắn thay, nhân vật 'tôi' đã mang Sorel sống trở lại ở cuối tác phẩm. Ít nhất, anh biết rằng nhà văn anh yêu không phải là một 'âm phủ'. Cuốn sách cho độc giả thấy rằng văn chương không phù hợp với những ai sống bề nổi.
Nguồn: https://goo.gl/QEkXer