Điều đầu tiên khiến tôi ấn tượng với “Cà phê cùng Tony” là sự phổ biến của nó như một cuốn sách Best Seller và ảnh hưởng mạnh mẽ đối với giới trẻ. Sau một thời gian, tôi quyết định mua và đọc cuốn sách này, có lẽ, đến khi tôi đã sẵn lòng để hiểu và cảm nhận những thông điệp mà “dượng” Tony muốn truyền đạt qua từng trang sách?
Trước khi đọc, tôi không có nhiều kỳ vọng vì tôi là người khá kén sách. Nhưng ngay từ những dòng đầu tiên, cuốn sách đã làm thay đổi suy nghĩ của tôi. Đó là những câu chuyện được tái hiện một cách sống động và đầy cảm xúc thông qua ngôn từ hóm hỉnh, phong cách viết trào phúng, nhưng đằng sau đó là khát khao truyền cảm hứng cho thế hệ trẻ - là nguồn lực quan trọng cho tương lai của đất nước.
Phần 1: “Những câu chuyện của Tony”
Muốn nói về điều lớn lao, trước hết phải học...
Trên thế giới, có một số tỷ phú như Bill Gates, Mark Zuckerberg, những người không đi theo con đường phổ thông mà hầu hết chúng ta đang đi. Điều đặc biệt là họ không hoàn thành học vấn của mình hoặc thậm chí bỏ học. Vậy, việc học có ý nghĩa gì nếu họ có thể thành công mà không cần điều đó? Tuy nhiên, như “dượng” đã chia sẻ: “Hôm nay, thầy Micheal Porter nói rằng, trong quá khứ, có hàng ngàn sinh viên bỏ học từ trường này, nhưng chỉ có hai tỷ phú, còn nhiều người chỉ biết lựa nylon.” Đúng vậy, việc học không phải là con đường duy nhất dẫn đến thành công, nhưng nó lại là con đường ngắn nhất. Đừng nghĩ rằng bạn có thể thành công như họ nếu bạn không cố gắng học hỏi, không để bộ não của bạn hoạt động. Những tỷ phú như họ vẫn tiếp tục học hỏi, và họ học nhiều hơn chúng ta, và điều đó là rõ ràng, nhưng những gì họ học ra sau thì chúng ta không thể biết vì chúng ta đều sống trong một thế giới khác nhau.
Tất nhiên, việc học bất kỳ điều gì, việc học ngoại ngữ vẫn là ưu tiên hàng đầu.
Trên thế giới đang chuyển động liên tục, liệu có nên tự tạo cho mình rào cản với thế giới bên ngoài? Tôi đồng ý với quan điểm của Tony Buổi Sáng, vì hiện tại, tôi cũng đang nỗ lực học ngoại ngữ với mong muốn được tham gia vào thế giới rộng lớn, học hỏi và trải nghiệm những điều tuyệt vời như Tony đã mô tả. Mặc dù những điều Tony nói có vẻ như viễn tưởng, nhưng đó chỉ là cách viết hài hước mà thôi, và tôi sẽ lấy đó làm động lực cho bản thân.
Hãy tích luỹ nhiều hơn, và ngày mai sẽ biết bạn sẽ ra sao. Hãy cố gắng học và làm việc để tạo ra nhiều hơn những gì bạn đã có. Chỉ khi tự mình kiếm được tiền từ công việc của mình, thì tiền đó mới đáng trân trọng. Tuy nhiên, đôi khi khi có ít ít điều gì đó, chúng ta có thể bị mù quáng, không nhìn thấy những người xung quanh đang có gì, những người trong cùng lĩnh vực hoặc bạn bè tài giỏi như thế nào. Đó là tư duy hẹp hòi, đầy ghen tị và không phát triển. Người thông minh là người biết nhìn nhận bản thân, nhìn người khác để học hỏi, không phải vì tự cho mình là tốt nhất mà ghen ghét người khác.
“Bệnh” của thời đại mới!
Mặc dù được gọi là bệnh, nhưng không cần thuốc chữa mà là thuốc tự tâm. Hai “bệnh” mà Tony nói có tên vui nhộn nhưng thực ra vẫn là những suy tư, tâm trạng và thông điệp của tác giả dành cho giới trẻ.
Parkinson - Hãy tự mình trở thành người chủ động.
Người trẻ ở Việt Nam thường thiếu tự tin khi phải đứng trước đông người để thuyết trình về một vấn đề nào đó. “12 năm phổ thông, 4 năm đại học, tức là 16 năm chỉ ngồi và nghe, nên tôi đã quen rồi” – đó là căn nguyên của vấn đề hiện nay. Nhìn vào những nước phát triển trên thế giới, học sinh ở châu Âu hay Singapore, từ khi còn trên ghế nhà trường, luôn tự tin khi đứng trước đám đông để thuyết trình. Họ biết cách trình bày ý tưởng, hiểu và nắm vững vấn đề mình đang nói đến, vì vậy họ luôn tự tin và sau này, khi đi làm, luôn hoàn thành tốt công việc được giao. Kỹ năng giao tiếp tự tin là yếu tố quyết định mọi sự thành bại trong công việc. Dù bạn có ý tưởng tốt đến đâu, nhưng nếu không biết trình bày thì mọi chuyện cũng khó thành công.
Bệnh Cocky – Hãy tự tin nhưng đừng kiêu căng.
“Cocky” trong tiếng Anh có nghĩa là tự mãn hoặc kiêu căng. Tự tin phải được xây dựng trên nền tảng của thành tựu và kiến thức. Mặc dù tự tin là điều cần thiết, nhưng không nên tự mãn quá mức. Khi đứng trước bạn bè quốc tế, chúng ta nên tự tin nhưng không nên kiêu căng. Về bệnh “Cocky”, tôi không rõ ý định của Tony khi đề cập đến nó, nhưng tôi nghĩ rằng, bệnh này không hoàn toàn xấu, nhưng cần phải được kiểm soát. Tự tin phải được thể hiện đúng lúc, đúng chỗ, và đúng thời điểm.
Thảo luận về ăn uống, giải trí và công việc.
Trước hết là vấn đề ăn uống. Thực phẩm hiện nay quá đa dạng, khiến cho việc lựa chọn trở nên khó khăn. Nhưng không nên như thế, chúng ta cần phải nắm bắt xu hướng ăn uống của thế giới để có thể thích nghi và tiến bộ. Không thể bỏ qua việc thay đổi chế độ ăn uống để duy trì sức khỏe và làm việc hiệu quả.
Tiếp theo là vấn đề giải trí và công việc. Đôi khi chúng ta chưa phân biệt rõ ràng giữa hai khía cạnh này, và thậm chí gộp chúng lại thành một. Tony Buổi Sáng đã lên án thói hư của một số người trong môi trường làm việc: “Thử quan sát một ngày ở một công ty xuất nhập khẩu gỗ ở nước kia, màn hình trước mặt mở ra toàn các trang web liên quan đến tin tức ca sĩ, diễn viên.” Điều này chỉ làm giảm hiệu suất làm việc và gây ra những hậu quả không mong muốn. Để đạt được thành công, chúng ta cần phải tập trung và làm việc một cách chăm chỉ.
Phần 2: Tony và thanh niên.
Tiếp tục những câu chuyện chưa kể ở phần một. Trong phần tiếp theo của cuốn sách, tác giả tập trung nhiều hơn vào các vấn đề giao tiếp, cách ứng xử, tình yêu và những lời khuyên có ích cho thanh niên dựa trên những kinh nghiệm từ cuộc sống hàng ngày.
Có hai điểm quan trọng trong giao tiếp và ứng xử: Nói và Ăn.
Để giao tiếp hiệu quả, người ta cần phải có nghệ thuật. Không đơn giản là nói một vài câu và tạo ra một cuộc trò chuyện thì đã là người giao tiếp giỏi. Để trở thành một người giao tiếp thông minh, trước hết phải biết lắng nghe. Cần phải chú ý lắng nghe người đối diện và hiểu rõ tình huống. Đây là 'nghệ thuật văn hóa', như Tony đã nhắc đến. Hãy là người chủ động, dù không phải lúc nào cũng để thuyết trình hoặc trình bày điều gì đó. Để giao tiếp hiệu quả, cần phải 'nhận biết được người đối thoại thuộc loại học nhiều hay ít và có cách nói khác nhau'. Thứ hai, người giao tiếp thông minh cần phải có 'sự quan sát'. Để tránh gặp khó khăn trong giao tiếp, cần phải tìm điểm chung giữa mình và người đối diện. Câu 'Lời nói không mất tiền mua, lựa lời nói cho vừa lòng' là điều cần nhớ khi giao tiếp. Phải thông minh trong giao tiếp, phải biết xử lý tình huống một cách lịch sự và tế nhị.
Chuyện đi xin việc.
Ngày nay, để có một CV ấn tượng, thu hút nhà tuyển dụng, ứng viên cần phải cố gắng nỗ lực để thể hiện những kinh nghiệm, tài năng và ưu điểm của mình. Tuy nhiên, một số ứng viên sau khi được nhận vào làm việc lại vô tình bộc lộ những tật xấu của mình, trái ngược hoàn toàn với hồ sơ hoa mỹ mà nhà tuyển dụng đã thấy. Điều đó chỉ là sự lười biếng. Thành thật và khôn ngoan là điều quan trọng khi đi xin việc. Vì khi nhận bạn vào làm, điều quan trọng nhất là xem bạn có phù hợp với vị trí đó không và bạn có thể đóng góp như thế nào cho công ty. Nếu ai cũng giấu giếm và dối trá trong quá trình tuyển dụng, thì khi làm việc, bản chất thật của họ sẽ bị tiết lộ, điều này còn tồi tệ hơn nhiều.
Vấn đề chửi.
“Chửi là biểu hiện của sự bất lực trí tuệ.” Xã hội ngày nay đối mặt với áp lực nặng nề, chỉ cần một chút xích mích là có thể dẫn đến những lời lẽ thô tục. Nhưng có bao nhiêu người thực sự hiểu được điều này? Hàng ngày, có hàng trăm người trên mạng xã hội đăng cảm xúc tức giận, nhưng hậu quả của những lời nói đó không hề nhỏ. Tony khuyên: “Hãy đọc các trang web văn hóa, nghệ thuật, thể thao, lịch sử, tự giáo dục và làm giàu...”
Tình yêu.
Ở tuổi thanh xuân, ai cũng mong muốn yêu và được yêu. Tình yêu và tình dục thường đi đôi với nhau. Tác giả nhấn mạnh về việc yêu một cách lịch sự và khôn ngoan. Yêu đừng để bị mắc kẹt, và khi đến với hôn nhân, những kỷ niệm của quá khứ nên để lại phía sau.
Kết luận:
Còn rất nhiều điều thú vị được tác giả nói trong cuốn sách này, hãy đọc và khám phá. Bạn có thể tìm ra bản thân mình qua những lời khuyên của Tony, giúp cuộc sống trở nên tươi đẹp hơn. Cuốn sách như một ly cà phê sáng sủa, vừa đủ chứa đựng mọi thứ, nhưng hương vị của nó hơi đắng và khiến đầu lưỡi cảm thấy tê tê.
Tác giả: Nguyễn Minh Nguyệt - Tác phẩm của tôi