Vương Quốc Anh lộ diện trong tâm hồn tôi với những chiếc điện thoại di động đỏ, những ngày sương mù, với Nhà Hát Hoàng Gia, và với Sherlock Holmes. Vương Quốc Anh, nơi trở thành lựa chọn cho sự nghiệp tương lai của tôi nhưng cũng đồng thời là nơi xa xôi, khó khăn. Tôi mang theo tình cảm lạc quan với quốc gia ấy khi bước vào cuốn sách Bốn Mùa Chân Bước, Nghìn Dặm Nước Anh, với cảm xúc gần gũi như quê hương với London của Hoài Sa.
Dân Anh nổi tiếng với gu hài hước kiểu Anh, Một người Anh nếu nói một điều gì đó hoàn toàn không liên quan với bộ mặt tỉnh táo của họ, có lẽ đó chỉ là một trò đùa. Họ cũng giỏi châm biếm, mỉa mai và tự chế giễu. Đừng quá nghiêm túc khi đọc những dòng này trong sách. Bạn có thể không hiểu hoặc chỉ còn cách là cười sảng khoái. Nhưng dù thế nào, tôi vẫn giữ vẻ mặt bình thản.
“Một lần nữa tôi đến trường, nhưng lần này không chỉ để học mà còn để trải nghiệm những ngày mới mẻ mà không bao giờ quay lại.”
Bốn Mùa Chân Bước
Hoài Sa bước vào London trong một ngày đầu tháng Chín, mùa Thu, bởi vì đó là thời điểm bắt đầu năm học mới ở Anh. “Đơn giản như vậy thôi.”
Và hành trình của tôi cũng bắt đầu.
Trong mỗi trang sách, ngoài việc kể về trải nghiệm cá nhân, Hoài Sa cũng cung cấp nhiều thông tin hữu ích về cuộc sống tại London và Anh Quốc nói chung. Đầu tiên, “đừng quên Anh có Hoàng gia.” Nhắc đến Anh, không thể không nói về Hoàng gia - biểu tượng của quyền lực toàn cầu.
Tôi nhớ trong lớp Chính sách Truyền thông, giáo sư Mechelis hỏi về điều gì là mạnh mẽ về kinh doanh ở Anh. Một bạn cùng lớp đáp: giáo dục. Tôi cười to. Nhưng câu trả lời khác của giáo sư khiến mọi người đồng tình: Hoàng gia.
“Sống ở Anh, nhớ mã bưu điện.” Mã bưu điện giúp việc tra cứu địa chỉ dễ dàng hơn và quản lý dịch vụ hiệu quả hơn. Nhưng hệ thống mã bưu điện của Anh phức tạp và đôi khi không hợp lý.
Nhiều người không thích mã bưu điện vì nó gắn liền với sự nghèo khó hoặc tình trạng nhà cửa xuống cấp. Có người thậm chí muốn đổi mã bưu điện vì nó ảnh hưởng đến giá nhà. Ở một số nơi, người ta muốn thay đổi mã bưu điện vì tên gọi của nó không liên quan gì đến khu vực sống.
Trong những ngày đầu ở London, Hoài Sa chứng kiến cuộc biểu tình ủng hộ người tị nạn ở khu Westminster - trái tim của Vương Quốc Anh. Anh là một quốc gia đa văn hóa và mở cửa đón nhận người nhập cư.
Một trải nghiệm mới lạ khác của Hoài Sa trong mùa Thu đầu tiên ở London là buổi biểu diễn của ban nhạc Orphaned Land nổi tiếng nhất Israel. Là một fan của rock, anh dành thời gian tìm vé để đến tham dự các buổi biểu diễn ở London. Buổi biểu diễn diễn ra tại nhà thờ St John on Bethnal Green ở khu Đông London, tạo ra một không khí đặc biệt. 'Tất cả đều hiểu rằng đây không phải là một buổi biểu diễn rock bình thường.' Họ biểu diễn nhiều ca khúc, nhưng ca khúc ballad Brother gây nhiều cảm xúc nhất cho Hoài Sa.
Trải nghiệm rock đầu tiên ấy ấn tượng tôi suốt nhiều ngày sau. Tôi nhận ra rằng, nghe nhạc không nhất thiết phải là việc nhún nhảy, vận động. Bạn chỉ cần hiểu ý nghĩa của âm nhạc, đắm chìm trong âm nhạc và cảm nhận tình cảm. (...) Một ban nhạc Israel hát về Do Thái và Ả Rập tại một nhà thờ Cơ Đốc Giáo, điều này không phải là điều ngẫu nhiên. Tôi muốn tỏ lòng tôn trọng, nhưng tôi đã để đầu trần vào ngày đó.
Xuân đến, Hoài Sa trải qua Tết Nguyên đán ở Birmingham với mấy bát phở tự nấu chỉ được 6/10 điểm cùng ba người bạn đồng hương và bạn bè nước ngoài. Chia sẻ những phong bao lì xì, giải thích về Tết truyền thống Việt Nam, tối đó tạo nên tình cảm thân thiện với người dân Birmingham. 'Tôi nghĩ họ sẽ không muốn mẹ Tranh nấu món này lần nào nữa, nhưng họ sẽ muốn được mời ăn Tết nhiều lần nữa.'
Hoài Sa chia sẻ nhiều về cuộc sống ở London. Ngoài những điều được trích dẫn ở đây, bạn có thể tìm thấy trong sách nhiều thông tin khác về thủ đô London, những chuyến đi tìm tuyết, vấn đề học tập, thuê nhà và quan hệ cộng đồng. Bạn cũng có thể đọc về châu Âu.
Nghìn dặm nước Anh
Điểm đến đầu tiên của chuyến vi vu đến các vùng khác của Vương Quốc Anh là Oxford và Cambridge, hai thành phố trường đại học nổi tiếng. Oxford được mô tả như là 'một thành phố với một trường đại học riêng' với nhiều loại kiến trúc từ cổ điển đến hiện đại. Cambridge nhỏ gọn hơn và thuận tiện cho việc đi bộ hơn, với các công trình biểu tượng tập trung ở trung tâm và các con đường đi bộ nhỏ. Ngoài ra, Cambridge còn nổi tiếng với các hoạt động chèo thuyền trên sông.
Gìn giữ những giá trị lịch sử là nền tảng của tương lai. Dường như là một thông điệp trong sách giáo khoa, nhưng điều đó là sự thật. Anh luôn biến lịch sử thành động lực cho cuộc sống. Họ bảo tồn để phục vụ cho du lịch. Họ giữ lại để nhắc nhở những người sau. Và nếu tôi không nhầm, tâm lý đó đã tồn tại hàng trăm năm. Do đó, bạn hiếm khi nghe về việc triều đại phong kiến phá hủy di sản của mình, hoặc công nghiệp hóa gây hại cho di sản vật thể.
Sau khi kết thúc những tháng đầu tiên ở trường, Hoài Sa có một chuyến đi khác cùng nhóm bạn năm người của mình. Chuyến đi này kéo dài 8 ngày, đi qua Edinburg, Glasgow, rồi xuống Manchester và Liverpool trước khi quay về London. Chuyến đi này mang đầy đủ hương vị đắng, ngọt, và cay đắng.
Edinburg là nơi với hương vị đắng ngắt. Nếu London là một gã trai đẹp mặc dù hơi thô ráp, thì thủ phủ Edinburg lại là một cô gái kiêu sa kết hợp với đẳng cấp. Edinburg có đầy đủ mọi thứ một thành phố cổ đại cần: cung điện hoàng gia Scotland, lâu đài Edinburg và khu phố cổ nhỏ xinh. Edinburg cũng kết hợp với những công trình hiện đại của thành phố mới, đại diện cho trung tâm chính trị miền Bắc. Trong khi đó, Glasgow đem lại hương vị ngọt ngào. Là thành phố lớn nhất Scotland, nằm ở phía đông đất nước, Glasgow từng là trung tâm công nghiệp đóng tàu cổ điển. Thành phố này hiện đại hơn rất nhiều so với Edinburg, với các công trình Victoria và Edward cổ điển kết hợp với các tòa nhà mới hiện đại. Tiếc thay, Manchester đem lại hương vị đắng. Chuyến xe từ Glasgow đến Manchester khởi hành trong cơn mưa. Chỉ còn nửa ngày nữa là Giáng sinh, liệu ngày lễ trọng đại của xứ phương Tây sẽ trở nên u ám như vậy? Khi trời tối, Manchester im lặng hơn, hoàn toàn khác biệt so với hình ảnh năng động mà mọi người vẫn nói về thành phố này. Manchester không phải là một đô thị hoàn hảo. Rác thải trên đường phố chiếm tỷ lệ cao nhất trong các thành phố của Anh. Người vô gia cư cũng dễ dàng nhìn thấy khắp nơi. Tâm trạng trở nên trống vắng, chúng tôi đã đi đến Liverpool gần đó. Kết thúc chặng hành trình, mọi thứ trở nên sốc như hương vị cay của mù tạt. Liverpool là bản nâng cấp của Manchester. Một trời một vực. Nơi đây đầy rẫy những điều kích thích du khách trẻ tuổi của chúng tôi. Có quá nhiều thứ, khiến chúng tôi trở nên sốc và không có cơ hội để thở.
Sau khi hoàn thành luận văn ba ngày, Hoài Sa thực hiện chuyến du lịch cuối cùng ở châu Âu trước khi trở về Việt Nam. Nhưng ngay lúc này, anh nhận được thông báo từ công ty yêu cầu về nước sớm. Hoài Sa cảm thấy thất vọng. “Đơn giản, quá sớm để rời đi.”
Anh đến Notting Hill, nơi lãng mạn nhất của London cùng với một người bạn, như để giữ lại chút thời gian. Chuyến đi cuối cùng của anh là đến kỳ quan Durdle Door ở làng West Lulworth, thuộc hạt Dorset miền Tây Nam. Anh nghĩ rằng việc đến vùng quê của nước Anh sẽ là một trải nghiệm đặc biệt, và thật sự là như vậy.
Thời gian ở Anh của Hoài Sa không dài, nhưng những chuyến đi và trải nghiệm của anh đủ để tạo ra một mối liên kết đặc biệt với nơi này. Cảm xúc gần gũi, thân thiết mà anh chỉ có thể cảm nhận ở London, ở Vương Quốc Anh, khiến Hoài Sa không thể không rơi nước mắt khi phải ra đi.
Mùa đông sau đó, anh trở về Việt Nam. Hoài Sa bị sốc khi đối mặt với không khí của Hà Nội. “Từ sự nhộn nhịp của Hà Nội đến những chiếc xe máy lao như điên ngang qua đầu xe taxi khi rời Nội Bài.” Anh vẫn sống theo giờ Anh, cố gắng giữ lại cảm giác của mình như ở London. Mọi thứ xảy ra quá nhanh, đến nỗi anh chưa kịp điều chỉnh cảm xúc của mình.
Cảm nhận
Với tôi, Bốn Mùa Chân Bước, Nghìn Dặm Nước Anh không chỉ là một cuốn sách kể về cuộc sống và trải nghiệm của du học sinh. Đây cũng là một cẩm nang du lịch với những mô tả chi tiết về danh lam thắng cảnh của nước Anh, là một bức tranh yêu thương về quê hương thứ hai. Nếu muốn hiểu cách yêu mến mảnh đất mới, bạn nhất định phải đọc cuốn sách kể về chuyến đi một năm của Hoài Sa.
Ngoài ra, Bốn Mùa Chân Bước, Nghìn Dặm Nước Anh cũng mang lại những cảm xúc quen thuộc và gần gũi với đất nước sương mù đến với tôi. Mỗi từ miêu tả của Hoài Sa dường như hiện hữu trước mắt tôi, thật kỳ diệu và đẹp đẽ.
Tác giả Rosie Nguyễn đã từng có nhận xét về cuốn sách này như sau: “Điều làm nên sự khác biệt của Bốn Mùa Chân Bước, Nghìn Dặm Nước Anh chính là lối kể chuyện của tác giả. Phong cách riêng biệt, hài hước, dí dỏm như thật của tác giả khiến bạn không thể dừng việc đọc từ trang này sang trang khác, mê mải theo dõi hành trình của Hoài Sa đi qua muôn dặm đường phố ở Anh và cả những quốc gia xung quanh.” Tôi không cần phải thêm gì vào lời nhận xét này nữa, ý kiến của tôi đã được thể hiện trong đó.
Như mọi câu chuyện tình yêu cổ tích khác, mối tình giữa Hoài Sa và London cũng có kết thúc viên mãn. Một ngày nọ, anh nhận được thư mời từ London để tham dự lễ tốt nghiệp. Hoài Sa không ngần ngại và bắt đầu tìm kiếm vé máy bay để quay lại nơi anh luôn nhớ mong. Anh đã rời bỏ cảm giác mệt mỏi mỗi ngày ở văn phòng, thay vào đó là sự phấn khích và hứng thú hơn nữa với việc học tập ở nước ngoài.
Một trưa đầu Đông oi bức của Hà Nội. Tôi lên đường đi Nội Bài, đã hai tháng kể từ khi tôi trở về. Tôi háo hức lắm. Một năm trước, tôi đứng ở đây với mong ước du học lớn lao, giờ đây mong ước đó đã gấp hàng chục lần. Tôi sắp gặp lại Hường, Trân, Ly, Như và nhiều người khác nữa. Tôi sẽ đến Birmingham, Leeds và để lại dấu chân ở đó. Thậm chí tôi đã hẹn để lấy lại bộ nồi chảo mà tôi đã bán. Cuối cùng, tôi sẽ ngồi ở trung tâm London, lắng nghe những giai điệu phiêu lãng của những nghệ sĩ đường phố. Tôi sắp trở về. Trở về nhà.
Tác giả: Thu Trang – MyBook.