“Tôi tin rằng mọi người và mọi điều trong cuộc đời tôi đều là những gì tôi cần gặp, họ không bao giờ xuất hiện ngẫu nhiên. Mỗi người, mỗi sự kiện đều mang theo một bài học mà tôi cần học. Tôi đã học được rất nhiều từ cuộc đời, chỉ cần tôi lắng nghe và suy ngẫm. Tôi đã học được rất nhiều khi tôi chuẩn bị cho những thách thức trên con đường của mình.”
Những ai nên đọc cuốn sách này:
Cuốn sách này không phải là một cuốn sách tôn giáo hay một cuốn sách để truyền đạo. Đây là cuốn sách dành cho những ai quan tâm đến cuộc sống và muốn tìm cảm hứng để tiếp tục điều hành cuộc sống của họ.
Nếu bạn cảm thấy cuộc sống của mình bình thường và cô đơn, nếu bạn muốn được tự do như những người khác, cuốn sách này dành cho bạn. Bạn luôn tìm kiếm ý nghĩa của cuộc sống và đôi khi bạn cảm thấy bất lực và thất vọng. Bạn tự hỏi: “Tôi sống vì điều gì? Tôi đang đi đâu?” Mặc dù không có câu trả lời rõ ràng, bạn biết rằng cuộc đời có hạn và bạn đang dần tiến gần tới cái chết. Mỗi ngày, mỗi giây trôi qua đều đưa ta đến tương lai. Cuốn sách cuối cùng của bạn sắp kết thúc, liệu bạn có để người khác viết tiếp cho bạn không?”
Nếu bạn là người như vậy, thì “Bước chân theo dấu mặt trời” chắc chắn là cuốn sách dành cho bạn. Đây là cuốn sách dành cho những người cảm thấy bị lạc lối giữa thực tại và cuộc sống này.
Tóm Lược Sách:
Phương Thu Thủy, tác giả của cuốn sách, sinh ra và lớn lên tại Huế, sau đó chuyển đến Quảng Trị cùng gia đình khi cô 8 tuổi. Cuộc sống của cô trước đó bình thường như bao người khác. Sau vài năm làm việc, cô kết hôn với một người đàn ông mà cô yêu từ thời đại học. Cuộc sống hạnh phúc với người chồng, người mà cô yêu thương từ thuở mới bắt đầu. Hai gia đình được quan tâm và yêu thương. Một công việc yêu thích mang lại thu nhập đủ để đáp ứng nhu cầu của cô. Và những người bạn luôn ở bên cạnh cô, chia sẻ cả niềm vui lẫn nỗi buồn. Tuy nhiên, dù cuộc sống của cô có vẻ hoàn mỹ, nhưng trong lòng cô vẫn tồn tại một khoảng trống khó giải thích, và nó ngày càng lớn dần.
Phương Thu Thủy không theo đạo nào và cũng không tin vào bất kỳ vị thần nào ngoài việc thờ cúng tổ tiên. Tuy nhiên, sự trùng hợp đã khiến cô bắt đầu quan tâm đến Kinh Thánh và Kinh Phật, những điểm tương đồng giữa hai tôn giáo đã mở ra một cánh cửa mới cho cô. Năm 2013, thay vì du lịch theo tour thông thường, cô đã có một chuyến hành hương về đất Phật cùng mẹ. Sau chuyến đi, cô đã tìm đến các phương pháp thực hành của Phật giáo.
Từ đó, cô bắt đầu hành trình đi tìm bản ngã của chính mình, hay như cô nói là hành trình về đất Thánh.
Dường như ra đi lại giống như trở về, bởi trong những chuyến đi của mình, cô đã gặp được những con người và nghe được những câu chuyện đầy ý nghĩa, giúp cô điền đầy khoảng trống trong lòng. Mặc dù có những khoảng cách về văn hóa và địa lý, nhưng niềm tin tôn giáo đã đưa họ lại gần nhau hơn bằng những tình cảm nồng hậu nhất.
Có người đã nói: “Khi buông bỏ cái tốt, cái tốt hơn mới đến”. Đúng vậy, nếu luôn giữ chặt những gì đã có, làm sao có cơ hội chào đón những điều tốt đẹp hơn?
Những Trích Dẫn Tuyệt Vời Nhất Trong Cuốn Sách “Bước Chân Theo Dấu Mặt Trời”:
“Những ngày bất chợt, giấc mơ tuổi thơ hồi sinh trong tôi với hàng loạt câu hỏi chưa có lời giải ám ảnh suốt ngày, làm cuộc sống của tôi trở nên lúng túng. Từ đó, tôi biết mình chuẩn bị bước vào một con đường hoàn toàn mới, một con đường dẫn đến bản ngã.”
“Tôi nhìn những sợi tóc, xoay tròn, cuốn theo dòng nước mà không thoát ra khỏi vị trí của chúng. Chúng di chuyển nhưng không tiến xa. Sau cái chết, có điều gì?”
“Cuộc đời con người như đóa hoa cúc vàng, từ khỏe mạnh, hạnh phúc rồi dần héo úa, bị bệnh tật. Cuộc đời con người như những cây nhang, mỗi ngày là một bước tiến gần hơn về phía cái chết. Cuộc đời con người như những tờ giấy, dễ bị thiêu đốt bởi dục vọng, lòng hận thù mà ta không nhận ra. Con người không thể giữ mãi những tiếng cười, những giọt lệ.”
“Gió vẫn thổi ngoài cửa, khoảnh khắc giao thừa giữa năm mới và năm cũ sắp đến. Ngày mai, hôm nay sẽ trở thành quá khứ. Chỉ còn ngày mai, hiện tại đã trở thành quá khứ. Khi nào mọi thứ xung quanh trở thành dĩ vãng?”
“Tôi không thể đưa ra câu trả lời chính xác về con đường phía trước vì thậm chí chính tôi cũng chưa biết điều gì đang chờ đợi phía trước. Tôi chỉ nói về ước muốn của mình, hiện tại mọi thứ chỉ là ước muốn chứ không phải kế hoạch cụ thể.”
“Quan trọng là biết trân trọng những gì mình đang có, đừng để nuối tiếc những gì đã trôi qua mà làm mất đi niềm vui hiện tại”.
“Chỉ cần thay đổi góc nhìn, thế giới bên trong chúng ta sẽ thay đổi cùng.”
“Cuộc đời như một hành trình dài, tôi là con thuyền phiêu lưu. Có những lúc êm đềm trôi trên dòng sông, có những lúc đương đầu với sóng gió, bão táp. Dù bão táp hay bình yên, con thuyền vẫn hướng ra biển lớn. Mỗi chặng đường, mỗi dòng nước đều là một trải nghiệm, một bài học của cuộc sống.”
“Chim chẳng quan tâm đến ý kiến của người khác, chúng sống tự nhiên và tự do, bay vút giữa bầu trời.”
“Cuộc sống có thể bất công, có thể công bằng, nhưng công bằng theo cách mà chúng ta không thể nhìn thấy bằng mắt thường.”
“Tuổi già, bệnh tật, cái chết không ai tránh khỏi, vậy tại sao chúng ta lại phí hoài những khoảnh khắc tươi đẹp?”
Khi ta làm việc với niềm hứng khởi và đặt tâm hồn vào mỗi hành động, kết quả sẽ mang lại nhiều điều bất ngờ.
Trong cuộc sống này, có những điều rõ ràng, hiển nhiên nhưng vẫn bị che khuất bởi một tầng sương mỏng manh, không thể nhìn thấy được.
Tôi bước ra thế giới với đôi chân mềm mại để khám phá tận cùng bản ngã. Ngày mai, hành trình tiếp tục, gỡ bỏ những nút thắt, khám phá bản thân, hiểu rõ hơn về cuộc sống là một khách du lịch trong cõi vô thường.
Hãy dừng lại tìm kiếm, học cách chấp nhận mọi thứ một cách bình thản.
Con người đều giống nhau, bất kể màu da, ngôn ngữ hay niềm tin. Mọi vấn đề đều bắt nguồn từ tâm hồn.
Mọi sự kiện hiện tại xuất phát từ quá khứ và có thể thay đổi tương lai bằng cách thay đổi hiện tại.
Mọi sự kiện không phải là ngẫu nhiên, cũng như may mắn không đến một cách tình cờ. Hạt giống khi rơi vào đất mà đã được chăm sóc, sẵn sàng, sẽ nảy mầm. Tôi đã được ban tặng hạt giống may mắn để tạo ra bức tranh về cuộc sống, về thời gian, về không gian với những nét vẽ đầy sắc màu. Bức tranh đó có ngày, có đêm; có sáng, có tối; có yên bình, có bão táp; có tiếng cười, có giọt nước mắt... thể hiện đầy đủ sự biến động của cuộc sống qua từng ngày.
Mặc dù bất công và tà ác tồn tại ở khắp mọi nơi, nhưng vẫn có những điều tốt đẹp tồn tại trong thế giới của con người.
Chỉ cần thay đổi góc nhìn, thế giới sẽ thay đổi theo.
Vẫn còn những câu hỏi chưa được giải đáp.
Nhìn vào những con số vô tri và tự hỏi: 'Làm sao những con số này có thể thể hiện con người?', 'Những con số có thể đo lường được cảm xúc?', 'Những con số có thể thể hiện sự gắn bó và chia sẻ?'. Không thể đo lường mọi thứ bằng con số, nhưng có vẻ như ngày nay quá nhiều thứ đang bị đánh giá bằng con số. Và tôi cũng bị đánh giá bằng cách đó. Những con số nhảy múa trước mặt, những con số lặng im nhưng biết nói.
Nhìn sang hai bên đường, thấy những người đeo khẩu trang, che kín mặt. Dường như chúng ta nhìn nhau mà không thấy nhau, chỉ là những ánh mắt vô hồn đối diện nhau vì mỗi người đều miên man trong suy tư riêng.
Chúng ta vội vã như vậy làm gì? Vội vã tiến lên mặc kệ điều gì đang chờ đợi phía trước. Chúng ta đến đâu cũng không quan tâm.
Những giấc mơ dài ngắn.
Khi còn nhỏ, người bán kem đó cũng ao ước được đi xa. Nhưng anh ta nghĩ nên kiếm tiền trước, rồi khi đủ tiền sẽ đi chơi châu Phi một tháng. Anh ta không biết rằng mọi người luôn có thể thực hiện được giấc mơ của mình.
Có lẽ anh ta nên làm người chăn cừu, bạn nói nhanh chóng.
Anh ta cũng đã nghĩ vậy. Nhưng nghề bán kem được đánh giá cao hơn nghề chăn cừu. Họ có nhà cửa, còn người chăn cừu phải ngủ ngoài đồng. Xã hội ưa chuộng gả con gái cho người bán kem hơn người chăn cừu...
Khi nào là đủ giàu, đủ dư dả, đủ sớm? Không bao giờ đâu. Lòng tham của con người không bao giờ đáp ứng được. Có cái này rồi lại muốn cái khác, có cái khác rồi lại muốn cái nữa, và cứ thế không ngừng. Khi muốn dừng lại, thì đã quá muộn, sức khỏe không còn như xưa, lòng trong sáng đã mất.
Bài giảng về lòng từ bi
Để trở thành một con người đạo đức, một con người tràn đầy tình yêu thương, chúng ta không cần phải theo một tôn giáo cụ thể nào. Chuẩn mực đạo đức đã tồn tại hàng nghìn năm và vẫn còn tồn tại trong các hệ thống tôn giáo và thế tục. Quan trọng nhất là sống một cuộc sống ý nghĩa. Bức họa và sự lừa dối chỉ mang lại lợi ích ngắn hạn, nhưng lại gây ra nỗi đau dài lâu. Tiền bạc không đem lại sự mãn nguyện thực sự, chỉ có lòng từ bi mới mang lại sự thỏa mãn đích thực. Tình yêu thương có thể giải quyết được hận thù. Hãy yêu thương tất cả mọi người, tất cả mọi loài, kể cả những người đã làm hại chúng ta. Hãy yêu thương những người đang bị lòng căm hận và ham muốn chi phối, và cầu nguyện cho họ thoát khỏi bóng tối.
Khi Phật Pháp không hoàn toàn xa lạ với cuộc sống: Bức thư từ Bồ Tát Long Thọ gửi đến vua Gautamiputtra
Bức thư từ Bồ Tát Long Thọ gửi đến vua Gautamiputtra được coi là một văn kiện quan trọng cho những ai theo đuổi con đường Phật Pháp. Thông qua sự hiểu biết và áp dụng những lời dạy trong bức thư, người ta có thể bước chân vững chắc trên con đường dẫn tới giải thoát, giống như một con voi bước vững chãi trên mặt đất. Bức thư được chia thành hai phần:
Phần đầu là việc tích luỹ đạo đức, trong đó bao gồm kỷ luật, nghiên cứu và thiền định để giải thoát khỏi ham muốn và sự khao khát cuộc sống và cái chết.
Phần hai là việc tích luỹ trí tuệ, trong đó bao gồm sự hiểu biết sâu sắc, chứng ngộ lý lẽ sâu xa và sự trân trọng đặc biệt đối với vị Phật, dẫn đến giác ngộ cứu rỗi của Đức Phật. Kỷ luật đạo đức, sự chấp nhận và tuân thủ lời thề là nền tảng cho mọi thành tựu sau này.
Việc học hỏi và nghiên cứu là như cầm ngọn đèn để phá tan bóng tối của sự vô minh và những quan điểm sai lầm, giúp ta có được trí tuệ cần thiết để tiến trên con đường đến giải thoát. Thiền định giúp tâm hồn trở nên bình lặng, loại bỏ những tạp chất và xây dựng nền tảng cho sự tỉnh thức, đưa ta đến hiểu biết về sự vô thường, vô ngã và tính không. Có những yếu tố cần thiết này, khi đó ta sẽ ở trong vị trí để khám phá trí tuệ siêu việt của mình. Với thanh gươm của tính không, ta có thể tiêu diệt sự vô minh như Đức Phật đã làm dưới gốc cây bồ đề cách đây 2500 năm. Cả hai phương diện này đều cần thiết để đạt được giải thoát, giống như con chim cần cả hai cánh để bay lên bầu trời.
Theo lời dạy của đại thánh Long Thọ trong bức thư này, người ta sẽ đạt được giác ngộ cao cả như Phật Thích Ca Mâu Ni.
Cuộc sống chung với nhau như thế nào?
Tôi hỏi đất: Đất sống chung với nhau như thế nào?
Đất trả lời: Chúng tôi làm nền móng cho nhau.
Tôi hỏi nước: Nước sống chung với nhau như thế nào?
Nước trả lời: chúng tôi hòa mình vào nhau
Tôi hỏi gió: Gió sống chung với nhau như thế nào?
Gió trả lời: chúng tôi đẩy nhau lên cao
Tôi hỏi mây: Mây sống chung với nhau như thế nào?
Mây trả lời: chúng tôi hòa mình vào nhau
Tôi hỏi cỏ: Cỏ sống chung với nhau như thế nào?
Cỏ trả lời: chúng tôi hoà nhập và ân cần với nhau
Tôi hỏi cây: Cây sống chung với nhau như thế nào?
Cây trả lời: chúng tôi bảo vệ và hỗ trợ lẫn nhau
Tôi hỏi người: Người sống chung với nhau thế nào?
Không có ai đáp lại
Không ai trả lời
Không ai nói gì cả
Bởi vì họ vẫn đang giận dữ và đạp lên nhau
Bởi vì họ vẫn che giấu nụ cười và không chia sẻ với nhau
Bởi vì họ vẫn nghi ngờ và âm mưu chống lại nhau
Bởi vì họ vẫn đau đớn trong lòng
Bởi vì họ vẫn quên đi cách yêu thương nhau
Vì họ chưa nhận ra rằng cuộc sống thật sự ngắn ngủi và mong manh...
Kết:
Ai dám khẳng định rằng cuộc đời không có phép màu? Tôi tin vào điều ngược lại. Phép màu không phải là gì đó mà ta có thể yêu cầu như trong câu chuyện cổ tích. Phép màu xuất hiện khi ta luôn tin tưởng và nỗ lực hết mình để theo đuổi ước mơ. Nếu không nỗ lực, thì dù ước mơ có lớn lao đến đâu, ta vẫn đứng yên tại chỗ.
Tác giả: Phương Anh - MyBook