Tình yêu là chủ đề vĩnh cửu được khám phá theo nhiều góc độ khác nhau, tạo dựng hình ảnh nhân vật và cốt truyện qua nhiều biến thể: tình yêu thanh mai trúc mã, tình học trò trong sáng, tình yêu đơn phương, tình yêu trong môi trường công sở đầy cám dỗ, tình yêu bất ngờ, tình yêu đồng tính, tình cảm vượt qua mọi rào cản như tình chị em, tình thầy trò, và nhiều hơn nữa.
Một trong những tác phẩm tiên phong của trào lưu 'Sư Sinh Luyến' trong văn học ngôn tình hiện đại là 'Chết! Sập Bẫy Rồi!' của tác giả Kingkong Barbie. Ngay từ khi xuất bản, tác phẩm này đã đem lại một hướng đi mới lạ và hiếm thấy trong thể loại tiểu thuyết ngôn tình. Hình tượng nhân vật chính của câu chuyện vẫn là một cô gái trong sáng, ngây thơ, với vẻ đẹp bình dân và trí tuệ trung bình, trong khi nam chính lại là một anh chàng điển trai, tài năng, và nổi bật. Điểm đặc biệt của tác phẩm này chính là mối quan hệ giữa hai nhân vật chính: một thầy và một trò. Đây cũng có thể xem là một tác phẩm tiên phong cho trào lưu 'sư sinh luyến'.
Câu chuyện tình yêu giữa thầy giáo Tống - một người đẹp trai, tài năng và lạnh lùng, và sinh viên Tần Khanh - một cô gái học ngành Tiếng Anh, dưới bàn tay của tác giả Kingkong Barbie, trở nên lãng mạn và ngọt ngào, dù có trải qua những cạm bẫy và khó khăn của tuổi trẻ. Trong quãng thời gian dài của tình yêu, Tần Khanh luôn là người chủ động tạo ra những cạm bẫy để thu hút sự chú ý của thầy Tống, nhưng kết quả cuối cùng lại là cô gái trẻ rơi vào bẫy của người đàn ông. Từ đầu đến cuối, Tần Khanh không thể nhận ra rằng, dù cô có cố gắng tạo ra những kế hoạch để thu hút thầy, thì cuối cùng, cô lại là người rơi vào bẫy mà thầy đã giăng sẵn từ ngày đầu gặp cô.
Một ngày nọ, trong văn phòng của mình, thầy Tống đang làm việc bình thường thì Tần Khanh - một học sinh lớp 9 - bất ngờ xuất hiện.
'Thầy, em yêu thầy!' - Cô gái nói, bước vào với sự quyết đoán.
- À, thế à!
Và cuộc truy bắt tình cảm của họ bắt đầu từ đó. Họ hẹn hò.
Lý do khiến Tần Khanh dám tỏ tình với giáo viên của mình là vì một điểm học phần. Với sự ưa thích ngủ nghỉ của mình, ngoại trừ buổi đầu tiên, Tần Khanh không tham gia bất kỳ buổi học nào khác. Điều này khiến cô rớt môn và phải chờ một năm để học lại. Sau khi suy nghĩ, cô quyết định thử tỏ tình với thầy giáo như trong bộ phim “Friends” với hy vọng thầy sẽ cho qua môn cho cô.
Chuỗi ngày hẹn hò của Tần Khanh bắt đầu từ cuộc hẹn với Thầy Tống trên chiếc xe sang trọng. Tống Tử Ngôn lịch lãm, tuấn tú, đưa Tần Khanh thăm thú thành phố, xem phim. Để không làm khí trên xe trở nên khó chịu, Tần Khanh khen xe của thầy nhưng nhận lại một cái gạt nước lạnh: “Xe này tôi mượn!” Tần Khanh nhanh chóng chữa đồng ý bằng cách khen ngợi trang phục của Tống Tử Ngôn. Khi Tống Tử Ngôn vươn tay đưa bỏng ngô cho cô, dù không muốn nhưng cô vẫn thẳng thắn: “Chuyện buồn nôn sến đã hết rồi, cứ làm đi, chưa thấy quan tài thì chưa khóc, chưa đến khách sạn thì chưa dừng.”
Tiếp theo là những buổi sáng, cùng Tống Tử Ngôn đi tập thể dục và ăn sáng. Dần dần, điều đó trở thành thói quen và sau đó thầy Tống nghỉ việc. Sau đó, mỗi ngày, Tần Khanh đến phòng giáo vụ để kiểm tra điểm và may mắn, cô đã qua môn với điểm 61.
Tần Khanh chuẩn bị tốt nghiệp. Trên đường đi hội chợ việc làm với Tiêu Tuyết, cô được một công ty lớn mời đi phỏng vấn. Điều đặc biệt là thầy Tống của cô làm Tổng Giám Đốc và anh ấy chính là người phỏng vấn cô. Trải qua cuộc phỏng vấn căng thẳng khi chuyên ngành của cô là Tiếng Anh nhưng anh lại hỏi bằng tiếng Pháp. Tần Khanh tự tin trả lời bằng Tiếng Anh vài câu mới học được. Khi được yêu cầu nói vài câu tiếng Nhật, cô may mắn nhớ lại câu chuyện của một cặp vợ chồng già Nhật cô thường gặp khi đi tập thể dục với Tống Tử Ngôn. Tần Khanh sau này có thể không hiểu tại sao mình được chọn trong số nhiều ứng viên nếu không có sự nhầm lẫn là nghỉ việc để theo đuổi mối quan hệ với Tô Á Văn. Khi phỏng vấn công ty khác và gặp khó khăn, cô than phiền với Tiêu Tuyết và nhận được một phán đoán rất đúng: “Có lẽ mày bị ai đó chiều hư”.
Tần Khanh nhanh chóng thích nghi với cuộc sống công sở. Cô tích cực làm việc, cố gắng để được cấp trên đánh giá cao. Hai người bạn đồng hành của cô là Tóc Vàng - Triển Dương - Giám đốc kỹ thuật và “Băng Vệ Sinh tỷ tỷ”. Biệt danh mà Tần Khanh đặt cho họ cũng thú vị không kém. Tóc Vàng trong mắt cô là một chàng trai trẻ trẻ nhưng lại thích xem phim kinh dị giống cô. Dù chưa biết rõ về Tóc Vàng, nhưng khi cô không được đi hẹn hò với người cô thích mà bị đưa đi dự tiệc công ty, Tần Khanh quyết định tỏ tình với Giám đốc Triển của bộ phận Kỹ thuật. Sự hâm mộ của cô đối với phim đam mỹ dẫn đến lời tuyên bố của cô: “Tôi xin tuyên bố, bạn trai tôi là Giám đốc Triển ở bộ phận kỹ thuật!! Đã hiểu chưa? Giám đốc Triển đó là của tôi, các bạn tránh xa anh ấy ra! Các anh cũng phải tránh xa một chút!”. Khi nghe Tóc Vàng nói rằng cậu ta quen biết Tổng Giám đốc và họ luôn đi công tác cùng nhau, Tần Khanh tin tưởng hơn vào mối quan hệ giữa họ. Dù đôi khi cô ghen với Tóc Vàng, nhưng cũng có lúc cô ghen với Tóc Vàng thay mặt cho cậu ta. Nhưng khi nghe họ nói họ là anh em, đầu óc của Tần Khanh lại khen ngợi Thị trưởng Tống “phong lưu” vì biết nhà họ Tống độc địa ba đời.
Cuộc sống công sở của Tần Khanh đã không còn màu sắc như trước, không còn những ngày tám chuyện với “Băng Vệ Sinh tỷ tỷ”, cùng Tóc Vàng xuống căntin ăn cơm, và xem phim kinh dị ở nhà anh ta vào các buổi tối. Đến một ngày, khi Tổng Giám đốc trở về, đúng lúc Tần Khanh đang trực ở văn phòng và anh ta phát hiện ra cô đang xem phim đam mỹ, tức giận rời đi mà quên cả áo khoác. Hôm sau, anh chàng bị bệnh. Tần Khanh phải chăm sóc và nấu ăn cho Tống Kim Quy. Khi phát hiện ra rằng hắn không thể chịu được món ăn cay của cô, và phải nhập viện vì vậy, cô hối hận và quyết tâm chăm sóc anh ta tốt hơn để giữ vững tình bạn và công việc của mình. Từ sự kiện này, cô nhận ra lòng tốt của các bảo vệ chung cư khi họ biết Tống Tử Ngôn vì cô mà nhập viện và gửi cho anh ta 'Rượu thuốc tráng dương'. Tuy nhiên, trong khi cô đang cố gắng chiều lòng cấp trên và giữ lấy công việc của mình, cô gặp lại mối tình đầu - Tô Á Văn và 'nguyện vọng 1 - Đại Học Thanh Hoa' của anh ta - Tử Hàm.
Sau khi Tống Tử Ngôn hồi phục, công ty tổ chức chuyến du lịch Thanh Đảo. Ban đầu, Tống Tử Ngôn không muốn tham gia vì sợ say xe. Nhưng vì lời khen ngợi của ai đó, anh ta đã cố gắng để tham gia cùng mọi người. Kết quả là, anh trở thành nạn nhân của việc này, phải làm gối cho ai đó ngủ trong suốt chuyến đi. Điều khiến Tống Tử Ngôn không hài lòng là thiếu phòng khách sạn. Tần Khanh vì lo lắng cho ngoại hình của Tống Tử Ngôn mà bị Giám đốc Điền buông lời nặng nề và phá hoại, và cuối cùng phải chịu ở chung phòng với ông lão tròn, béo phì này. Sự hy sinh ngớ ngẩn của Tần Khanh khiến Tống Tử Ngôn tức giận và người hưởng lợi cuối cùng là lão Điền béo. Lão ta được một phòng riêng, thoải mái và có cơ hội làm quen với các em chân dài, trong khi Tần Khanh phải ngủ trên ghế sofa để nhường giường cho sếp của mình.
Chuyến đi Thanh Đảo này đã làm thay đổi mối quan hệ của cả hai. Tống Tử Ngôn đã leo lên thuyền nhỏ để đi cùng Tần Khanh, bảo vệ cô khỏi biển động và cố gắng duy trì vẻ ngoài lịch lãm của mình. Khi 'đứa ngu kia' phải mua áo sơ mi mới cho mình, anh ta tức giận và đi ngủ không chịu ăn tối. Khi tỉnh dậy, vì đói, Tần Khanh đã đi kiếm đồ ăn và dạo phố. Tình cờ gặp boss đi cùng một cô gái, cô bị kéo theo và phải làm phu khuân vác. Tần Khanh rất thích một viên đá quý nhưng không mua được vì giá quá cao, nhưng cuối cùng lại nhận được viên đá ấy từ boss. Cảm động, cô mời Tống Kim Quy đi ăn đồ nướng nhưng cuối cùng chỉ có cô là vui vẻ ăn. Khi họ chụp ảnh, Tống Tử Ngôn đẹp còn Tần Khanh lại xấu. Tần Khanh không biết boss thích máy ảnh số và sẵn lòng bỏ ra 5000 tệ mua lại chiếc máy ảnh đó. Khi tính tiền, cô phát hiện ra mình bị mất ví tiền và phải mượn tiền của Tống Tử Ngôn mua đặc sản Thanh Đảo để giải sầu. Nhưng cuối cùng, cô phải chịu kết cục ăn sạch sẽ.
Trong quãng thời gian Tần Khanh trốn chạy, Tống Tử Ngôn chỉ cần đền bù hợp đồng để dễ dàng làm cho mọi thứ trở nên bình yên và đưa cô trở về. Nhưng sau này, khi Tần Khanh phải đi công tác xa nhà gần ngày tốt nghiệp, cô mới biết rằng lớp trưởng đã từng thích mình. Trong lúc lo lắng về cuộc sống và ký ức với Tô Á Văn, cô gọi điện cho anh ta và chia sẻ mọi thứ. Cuối cùng, cô mời anh ta đến vào ngày sinh nhật của mình thay vì thứ bảy theo lịch trình.
Trong sinh nhật của mình, Tần Khanh đến Sơn Thủy Quan - nơi mà cô và Tô Á Văn thường đến khi còn yêu nhau. Thú vị thay, phòng này đã được Tô Á Văn đặt trước. Họ gặp nhau, giải quyết mâu thuẫn và quay lại bên nhau. Nhưng phía bên kia thế giới, có một người đang cố gắng để chuẩn bị mọi thứ, về sau mua bánh kem cho người ấy và đợi dưới cổng kí túc xá. Nhưng khi anh ta đến, anh ta thấy cô gái đang đi cùng người khác. Họ đã quay lại với nhau. Cô ấy nghỉ việc, anh ta không cản lại và không đòi hỏi đền bù hợp đồng. Anh ta buông tay và cho cô lựa chọn. Có lẽ lòng anh đau lắm.
Tô Á Văn và Tần Khanh đã quay lại nhưng không còn quan hệ thân mật như trước. Tần Khanh nhận ra sai lầm của mình và quay về tìm anh.
Nhiều người tự hỏi tại sao Tống Tử Ngôn lại yêu Tần Khanh mặc dù cô luôn lạnh lùng với anh. Tất cả chỉ là vì anh làm theo ý cô thôi.
Cô dâu giảm béo để mặc váy cưới nhưng vẫn không chịu kết hôn với Tống Tử Ngôn. Mẹ của anh đã có tuyệt chiêu để giúp con trai cưa cẩm cô.
Tần Khanh sợ hãi khi nhận ra mình đã bị bắt nạt bởi Tống Tử Ngôn, người đã biết mọi thứ về mình. Cô chỉ muốn trốn thoát khỏi tình huống này.
Tình yêu không thể lý giải bằng lý trí, không quan trọng tuổi tác, địa vị hay xuất thân. Dưới sự rủi ro của định mệnh, họ gặp nhau và trở thành tất cả đối với nhau.
Tác giả: Gấu Mẹ Vĩ Đại - MyBook