Nhà văn Lỗ Tấn đã từng nói một câu mà đến giờ tôi vẫn rất ấn tượng, ông nói: “Ước mơ không phải là điều dễ dàng, cũng không phải là điều không thể đạt được. Ước mơ giống như một con đường tiềm ẩn để con người tận dụng và vượt qua”. Nuôi dưỡng ước mơ, nỗ lực không ngừng để biến ước mơ thành hiện thực là con đường tuyệt vời nhất giúp tôi và bạn có được “một mùa bội thu”, tạo ra hoa thơm, trái ngọt cho cuộc sống. Nhưng liệu đã bao giờ trên con đường đó, bạn cảm thấy bản thân trở nên yếu đuối trước những khó khăn, trở ngại chưa? Đã bao giờ bạn chỉ muốn dừng lại, từ bỏ và để số phận chơi trò đùa phá hủy tương lai của mình? Nếu bạn đã và đang đối mặt với hoàn cảnh như vậy thì có lẽ cuốn sách Chiến binh cầu vồng của tác giả Andrea Hirata sẽ giúp bạn trân trọng hơn cuộc sống và dám đối mặt, chống chọi với mọi khó khăn.
Chiến binh cầu vồng là cuốn sách đầu tay của nhà văn người Indonesia: Andrea Hirata. Tác phẩm là cuốn hồi kí ghi lại những câu chuyện có thực về thời thơ ấu của nhà văn và những người bạn. Xuyên suốt cuốn sách, bạn đọc như được lên một chuyến tàu thời gian để trở về quá khứ, chứng kiến biết bao câu chuyện về ngôi trường làng Muhammadiyah cùng mười đứa trẻ sống trong những gia đình nghèo khó. Đó là mười đứa trẻ nắm trong tay vận mệnh của ngôi trường làng cũ kỹ đang trên đường sụp đổ, mười đứa trẻ đã cùng nhau đối mặt với nhiều khó khăn, hiểm nguy của cuộc sống để bảo vệ ngôi trường thân yêu.
Không gian u ám hiện ra từ những chương đầu của cuốn sách
Một ngày khai giảng trong tâm trí bạn sẽ ra sao? Đó hẳn phải là một ngày mà tất cả các trường học đều tràn ngập tiếng cười, niềm vui chờ đón một năm học mới phải không?
Nhưng thật buồn, ngày khai giảng trong “Chiến binh cầu vồng” lại hoàn toàn khác với những điều bạn nghĩ - những điều tưởng chừng như rất bình thường. Tại đây, bầu không khí u ám cùng nỗi lo sợ trên khuôn mặt của học sinh và cô Mus, thầy Harfan đều được mô tả rất rõ, vì nếu không đủ mười học sinh theo quy định, ngôi trường làng, hy vọng của chín đứa trẻ nghèo khó đó sẽ đóng cửa mãi mãi.
Cô đếm tỉnh táo những học sinh ngồi trên dãy ghế dài, lo lắng tới nỗi không để ý đến dòng mồ hôi vẫn rơi xuống, cảm giác mặt đang ướt nhẹp. Những giọt mồ hôi như muốn cùng nhau lan tỏa quanh mũi, làm lem đi lớp phấn trên khuôn mặt...
Một tình huống thật đáng chú ý!
Nhưng điều đáng chú ý hơn là cách tạo điểm nhấn cho hình ảnh những học trò nghèo đang cố gắng học, cùng với một cậu bé thiểu năng (cũng là học sinh thứ mười) chỉ đến trường để tận hưởng niềm vui của bạn bè, đồng thời khắc họa một cách chân thực hình ảnh của một ngôi trường đầy nghịch cảnh đang bước vào bờ vực suy tàn.
Những người đã dành cả thanh xuân để hy sinh cho giáo dục
Bốn mươi tám chương sách đong đầy kí ức đầy cảm xúc: vui, buồn, hạnh phúc, đau khổ,... Có những chương, tác giả dành riêng cho những người mình yêu thương, truyền đạt từng cảm xúc sâu thẳm từ trái tim. Cô Mus và thầy Harfan có thể là hai trong số những người đó, những người đã ghi sâu vào lòng Andrea Hirata những kỉ niệm đẹp.
Bằng lời nói khiêm tốn nhưng mạnh mẽ như những giọt mưa, thầy đã truyền đạt cho chúng tôi những giá trị cơ bản nhất của sự công bằng trong cuộc sống. Thầy đã khơi dậy trong chúng tôi niềm đam mê học hỏi và thúc đẩy chúng tôi không bao giờ từ bỏ trước khó khăn. Bài học đầu tiên chúng tôi học được từ thầy Harfan là phải giữ vững niềm tin và ham muốn mãnh liệt để theo đuổi ước mơ. Thầy đã thuyết phục chúng tôi rằng cuộc sống có thể mang lại hạnh phúc dù trong cảnh nghèo khó, chỉ cần chúng ta sẵn lòng cho đi nhiều hơn trong khả năng của mình, thay vì cố gắng lấy đi nhiều hơn.
Thầy Harfan, người đã khởi xướng ngôi trường Muhammadiyah, là biểu tượng của lòng nhiệt thành. Dù bao người đều đang mất niềm tin vào giáo dục, thậm chí là những giáo viên, thầy vẫn kiên định, vẫn yêu thương trường Muhammadiyah như ngày nào. Ngay cả khi bệnh tình ngày càng nặng nề, thầy vẫn không từ bỏ, vẫn dành hết tâm huyết cho sứ mệnh giáo dục. Cuối cùng, người thầy ấy ra đi trong cô đơn, trên bàn làm việc của mình. Sự hy sinh ấy, không kém gì những chiến sĩ trên chiến trường, nhưng mà mục tiêu của thầy Harfan là một mặt trận khác, mặt trận của tri thức, của cuộc chiến chống lại sự ngu muội, chống lại sự mù mịt...
Nếu thầy Harfan là biểu tượng của sức mạnh và quyết tâm phi thường, thì cô Mus lại là người kế thừa truyền thống, từng bước phát triển niềm tin và tiếp tục công việc của thầy. Ở tuổi thanh xuân, cô từ bỏ những cơ hội khác để trở thành một cô giáo tại ngôi trường quê, một nơi không được xã hội chú ý. Cô đã là ngọn lửa đánh thức niềm tin và ý chí học hành cho những tâm hồn đang trơ trọi vì đói nghèo, là nguồn động viên cho những con người khao khát tri thức. Ngay cả khi thầy Harfan ra đi, cô vẫn quyết tâm bảo vệ ngôi trường cũ, trước nguy cơ bị phá hủy bởi những kẻ giàu có.
Hai tấm lòng ấy mới thật cao cả!
Một tia sáng chiếu sáng trong bóng tối của cuộc sống.
Có lẽ, sau khi đọc cuốn sách này, ai cũng sẽ yêu thương mười chiến binh cầu vồng, mười anh em đã trải qua những gian nan cùng nhau, hứa hẹn với nhau rằng dù có gặp khó khăn đến đâu, họ vẫn sẽ ở bên nhau. Họ đã tạo nên 'dải cầu vồng đẹp nhất thế giới'.
Lớn lên trong nghèo đói và lo lắng hàng ngày, mười đứa trẻ vẫn luôn đầy niềm tin vào một tương lai tươi sáng, mong muốn học hành, biết chữ. Mặc dù không có khả năng học tại các trường đắt tiền, nhưng mười người nhỏ bé này vẫn tìm thấy ánh sáng hy vọng tại ngôi trường Muhammadiyah, một ngôi trường xập xệ nhưng ấm áp.
Đối với những đứa trẻ trong “Chiến binh cầu vồng”, học tập không chỉ là nghĩa vụ mà còn là cuộc sống, là hơi thở, là tất cả. Trong những gia đình bần hàn, họ gánh chịu nhiều khó khăn nhưng khi đến trường, họ có cơ hội như bao đứa trẻ khác trên thế giới, những người nắm chìa khóa vàng của tri thức.
Lintang - cây con vững vàng chống chọi với mọi khó khăn của cuộc sống.
Điều đặc biệt trong “Chiến binh cầu vồng” là tác giả không miêu tả chi tiết từng hoàn cảnh sống của các nhân vật mà chỉ nhấn mạnh tính cách, xây dựng một bức tranh tinh thần về ý chí học hành, về tri thức.
Lintang như ngọn hải đăng, tỏa sáng và dẫn dắt chúng ta vượt qua khó khăn, tìm đến kiến thức. Nhờ Lintang, chúng ta học được khiêm tốn, quyết đoán và tình bằng hữu. Những giây phút chiến thắng trong cuộc thi học sinh giỏi cũng là lúc Lintang khơi gợi niềm tin, khích lệ chúng ta.
Andrea Hirata dành hết lòng yêu quý và ngưỡng mộ Lintang, người đã giúp mười chiến binh tin rằng nỗ lực sẽ được đền đáp xứng đáng. Lintang vượt qua mọi khó khăn để đến trường, làm cho ngôi trường Muhammadiyah nghèo khó giành chiến thắng.
Nhờ nỗ lực của Lintang, ngôi trường Muhammadiyah đã chiến thắng trong kì thi học sinh giỏi, vượt qua cả những ngôi trường nổi tiếng khác.
Đọc để nhận ra rằng…
…cuộc sống không giống như truyện cổ tích.
Nếu bạn nghĩ rằng Lintang sẽ có một kết thúc hạnh phúc mãi mãi, bạn đã lầm! “Chiến binh cầu vồng” không phải là truyện cổ tích, đó là một cuốn sách về thực tế.
“Hôm nay, Lintang chỉ là một người đàn ông bình thường ngồi đợi đến ca làm việc nặng nhọc. Làm việc cả ngày lẫn đêm, từ bỏ ước mơ cao quý để trở thành một nhà toán học, để làm công cho những ông chủ thủy tinh chỉ để kiếm vài đồng tiền cỏn con.”
Đây là một cuốn hồi ký chân thực, thực đến đau lòng.
Cuộc đời đôi khi để lại những quyết định đau lòng. Ngày mà một thiên tài bỏ học, đó là ngày mà “con chuột chết trong một cái hũ đầy gạo'. Ngày mà Lintang quyết định ra đi, là ngày mặt trời mất đi ánh sáng giữa trưa. Cuộc sống còn ý nghĩa gì nếu không có cơ hội để thay đổi số phận? Nghèo nàn vẫn bám sát cuộc đời Lintang - từ một cậu bé giờ đã trở thành một người đàn ông. Đọc những dòng chữ đó, cảm giác như muối xát vào tim, cảm giác cuộc đời thật bất công, nghiệt ngã.
Kết thúc
“Cuộc sống không bao giờ công bằng. Hãy quen dần với điều đó' (Bill Gates)
Cuộc đời như một cuộc đua gay gắt, có người về đích, có người chưa đạt. Kiên nhẫn, quyết tâm và vượt qua mọi khó khăn là chìa khóa của thành công, là con đường dẫn đến những giấc mơ lớn lao.
Bạn muốn chọn hướng đi cho cuộc đời mình giống như Lintang trong câu chuyện đó không?
Bạn muốn mạo hiểm thay đổi cuộc sống hay chấp nhận số phận trôi nổi…?
Chiến binh cầu vồng - một cuốn sách đan xen giữa màu sắc, niềm vui và nỗi buồn, vừa là tác phẩm thực tế nói về nhân quyền, bất bình đẳng xã hội. Hãy nhận ra may mắn trong cuộc sống của bạn và dám thay đổi để tương lai trở nên tươi sáng hơn.
Tác giả: Anh Quỳnh - Sách của tôi