Tuyệt phẩm của William Golding mang lại cho độc giả cảm giác hứng thú xen lẫn rùng mình.
Sự hứng thú khi khám phá thế giới mới cùng nhóm trẻ từ sáu đến mười ba tuổi khi chiếc máy bay chở chúng đi sơ tán chiến tranh gặp tai nạn và rơi xuống đảo hoang giữa Thái Bình Dương.
Bọn trẻ bầu Raph làm thủ lĩnh, bắt đầu cuộc sống tự lập, tự do. Tuy nhiên, những khó khăn và thiếu thốn nơi hoang đảo cùng với nỗi thất vọng khi bỏ lỡ cơ hội cứu thoát... khiến xung đột giữa hai thủ lĩnh ngày càng căng thẳng.
Người đọc bắt đầu cảm thấy nghẹt thở khi bọn trẻ chia thành hai phe: một phe do Raph lãnh đạo với nếp sinh hoạt quy củ, hy vọng thoát khỏi đảo bằng cách duy trì ngọn lửa.
Trong khi đó, phe của Jack lại quay về lối sống hoang dã: vẽ mặt, săn bắt làm niềm vui và thực hiện nhiều hành động sai trái. Xung đột đạt đỉnh điểm khi phe Jack giết hại đồng loại, truy sát Raph để nắm quyền thống trị...
Một truyện tưởng tượng với nhóm trẻ con ngây thơ, bao phủ bởi ngôn ngữ mềm mại của thiên nhiên nhưng lại được William Golding dẫn dắt bằng cảm xúc sâu sắc, nghiệt ngã với những ẩn dụ và tượng trưng.
Mỗi nhân vật mà William Golding mô tả trong Chúa Ruồi có thể là biểu tượng sâu xa. Raph đại diện cho tinh thần dân chủ, Jack tượng trưng cho sự độc tài, Piggy là biểu tượng của trí tuệ, Roger là kẻ nổi loạn, và hành động vẽ mặt của lũ trẻ do Jack lãnh đạo thể hiện sự mất kiểm soát nhân cách của con người... Tất cả dẫn đến hình ảnh chính, Chúa Ruồi.
Golding dẫn dắt người đọc qua những lời đồn mập mờ về ác thú, tranh cãi về niềm tin trong nhóm trẻ, xác viên phi công mắc kẹt trong dù, và cuối cùng, Chúa Ruồi xuất hiện với đầu heo mẹ đen máu cắm trên cọc, nụ cười vĩnh cửu không phai.
Không phải ác thú hay siêu nhiên chi phối hòn đảo, Chúa Ruồi được gọi lên từ bên trong nhóm trẻ, từ tâm hồn và hành động của chúng.
Trong kết thúc, khi ác chiến thắng và được kích thích bởi máu, văn cảnh trở nên khủng khiếp và áp đặt. Cuối cùng, nhóm của Raph không còn ai, Piggy chết thảm, hai em bé sinh đôi bị ép phải đi theo nhóm của Jack và họ đốt cả khu rừng để săn đuổi Raph dưới tác động của máu manh.
Khi Raph dường như sắp bị giết, một sĩ quan xuất hiện và hỏi: 'Vui thế hả?'. Kết thúc với những câu hỏi gợi mở và sâu sắc, khiến độc giả cảm thấy ám ảnh, đặc biệt là khi Raph khóc, 'khóc cho sự thơ ngây đã mất và lòng tối tăm của con người'.
“Trò chơi chiến tranh của trẻ con chỉ là bản mô phỏng của sự huỷ diệt một hòn đảo hoang và cái chết của hai đứa nhỏ. Nhưng tương lai của trái đất và nhân loại sẽ ra sao sau cuộc hủy diệt toàn bộ từ chiến tranh nguyên tử?” Con người, luôn sẵn lòng giết chóc nhau, giống như những gì đã diễn ra trên hòn đảo vô danh giữa biển Thái Bình Dương nắng gắt. Trong bối cảnh xuất bản năm 1954, lúc nhân loại vừa trải qua cơn ác mộng của Thế chiến II, có lẽ Chúa Ruồi là một lời tuyên bố, đồng thời là một sự phản đối mạnh mẽ của tác giả đối với phần nào đó của nhân loại thích chiến tranh.
Từ khi ra mắt đến nay, Chúa Ruồi của William Golding đã trở thành một phần của giáo trình văn học ở Anh, Mỹ và nhiều nước châu Âu, là minh chứng cho sức sống mãnh liệt của cuốn tiểu thuyết này.
Đây là tác phẩm đầu tay của William Golding. Sau này, ông còn sáng tác một loạt tiểu thuyết nổi tiếng như Những người thừa kế (1955), Pincher Martin (1956), Rơi tự do (1959), và Ngọn tháp (1964), được một số nhà phê bình xem là điểm cao của sự sáng tạo của ông.
Năm 1980, tập sách đầu tiên của bộ ba Đến tận cùng của Trái Đất thể hiện niềm đam mê của Golding với đề tài biển đã giành Giải Booker khối Thịnh vượng chung Anh.
Năm 1983, ông nhận Giải Nobel Văn học của Viện Hàn lâm Thụy Điển, một điều bất ngờ đối với công chúng khi nhà văn nổi tiếng thế giới Graham Greene được coi là ứng cử viên hàng đầu từ Anh.
Một năm sau đó, William Golding phát hành đồng thời ở Anh và Mỹ tiểu thuyết Những người đàn ông bằng giấy, gây ra sự chú ý trái chiều từ dư luận. Năm 1988, ông được Nữ hoàng Anh phong tước Hiệp sĩ.
William Golding qua đời tại nhà riêng ở Perranarworthal vào năm 1993.
Nguồn thông tin: https://goo.gl/ZpHACH