“Khúc đắm say tuyệt vọng” của Camellia Dương giống như những cuốn sách khác viết về tình yêu, nó tôn vinh sự trăn trở của trái tim khiếm khuyết khi chưa gặp được người phản đời.
Cuốn sách được chia thành năm phần, nhân vật chính gọi chính mình là “em” thay vì tôi hoặc một cái tên cụ thể. Việc này làm cho người đọc cảm thấy như đang đọc về một câu chuyện thực tế, gần gũi như một cuốn nhật ký với những lời tâm sự chân thành.
“Em”, là cô gái trong câu chuyện, một người mẹ với ba đứa con và một người chồng xa lạ, trải qua những thăng trầm trong tình yêu. Mỗi chương sách đều chứa đựng những cảm xúc đa dạng như buồn vui, giận dữ, hạnh phúc, thất vọng, và niềm vui, tất cả hòa quện vào nhau như một bản giao hưởng đầy cảm xúc.
Cô gái bị giam giữ trong một môi trường mà mọi người đều giống nhau, qua các mối quan hệ với người khác, cô cảm thấy cô đơn và bị lạc lõng. Mối tình với Nguyễn Anh, dù chỉ qua mạng, cũng là sự thể hiện của sự cô đơn và không hiểu biết.
Nguyễn Anh đốt lại ngọn lửa yêu trong cô gái, trong khi cô gái đem lại sự an ủi cho anh. Cả hai đều trải qua những trải nghiệm nhỏ nhặt nhưng ý nghĩa, từ những cuộc gặp gỡ đơn giản đến những giây phút giao tiếp qua điện thoại.
Nhiều tác giả trẻ khi viết tiểu thuyết tình yêu thường lạm dụng yếu tố nhạy cảm, tạo ra không gian lãng mạn nhưng không hiệu quả, thường quay trở lại việc mô tả tính dục. Đáng tiếc, họ thường tập trung vào các tình tiết quá đỗi cụ thể, không làm tôn lên hương vị của tình yêu, chỉ làm cho mọi thứ trở nên mơ hồ hơn. Tanizaki, một nhà văn nổi tiếng về chủ đề này, đã viết những tác phẩm không bị ô nhiễm bởi những chi tiết đó.
Camellia Dương không tuân thủ theo kiểu mẫu trong văn chương, cô tạo ra một cách tiếp cận mới lạ, sử dụng những chi tiết nhỏ nhặt nhưng cực kỳ chi li để mô tả tình yêu, không cổ điển mà đầy hứng khởi, không giống như tình yêu tuổi teen nhưng vẫn sâu sắc và chạm đến tâm hồn. Người đọc có thể thấy sự dễ thương và buồn cười trong các cuộc trò chuyện, các cử chỉ tỏ ra quá khích, đôi khi là vô duyên, nhưng đôi khi cũng buộc phải gật đầu với sự thật “cứ như thế này đấy, lũ trẻ ngày nay.”
Sự khác biệt giữa sách và đời là sự chân thành, Camellia Dương sử dụng các cuộc trò chuyện, các tình tiết phong phú để tạo ra cuộc sống cho nhân vật, nơi họ nói và suy nghĩ theo cảm xúc của mình, đánh thức trái tim của họ mà không phải là những con rối của tác giả. Mai Thảo đã viết: “Nhân vật phải thật với người viết”, và Chekhov đã nhắc Maxim Gorki nhiều lần về sự tự nhiên và đời thường trong văn chương, truyện ngắn Vanka của Chekhov là minh chứng rõ ràng cho quan điểm này. Quay lại Khúc đắm say tuyệt vọng, bên cạnh giọng kể ngây ngô, là những rung động, những tâm trạng luôn muốn được thể hiện. Cảm xúc dày lên qua hàng loạt những cuộc trò chuyện liên tục của người phụ nữ.
Cả Nguyễn Anh và Dương Dương, tức cô và anh, đều là những người thất bại. Cô gái thất bại trong cuộc hôn nhân, còn chàng trai thất bại trong mối quan hệ với người yêu. Hai người gặp nhau qua một trò chơi trồng cây, một cách tình cờ nối hai con người lại với nhau, như hai cây mầm tái sinh sau khi đã chết rụi.
Tình yêu có thể đẹp nhưng cuối cùng cũng đi đến đâu. Lý Mạc Sầu đã câu hát suốt cuộc đời: “Thử hỏi thế gian, tình là gì?” Romeo và Juliet yêu nhau và kết thúc bi kịch cũng vì tình yêu này. Cô gái và Nguyễn Anh cũng vậy, mối tình của họ ngày càng sâu sắc, nhưng cũng ngày càng tan vỡ. Yêu rồi chia tay, người lạ lại trở thành người quen.
Có hai lý do cho sự tan vỡ này. Một: Dương Dương và Nguyễn Anh có những giới hạn không thể vượt qua. Cô gái là như một cây cỏ khô cằn nhiều năm, khi tìm thấy nguồn nước, cô uống cho đến khi cạn, không chút do dự. Đọc xong cuốn sách, không thể thấy một đoạn nào viết riêng về Nguyễn Anh, chỉ thấy sự ham muốn yêu của cô quá mãnh liệt, như con ngựa mất kiểm soát chạy mãi mà không quan tâm đến việc móng chân đã toát máu dưới đường đất.
Lý do Nguyễn Anh kết thúc mối quan hệ: “…anh, dù là con trưởng, nhưng…” “…anh bắt đầu cảm thấy cần có một gia đình riêng của mình”, từ “con trưởng” kết hợp với hình ảnh quân phục trong sách của Nguyễn Anh, mặc dù tác giả không tiết lộ thêm, nhưng độc giả hoàn toàn có thể hiểu rằng người đàn ông đang phải chọn giữa tình yêu và cuộc sống.
Một người lính sống trong môi trường nghiêm ngặt, kỷ luật, sinh ra trong gia đình nghiêm khắc (con trưởng) sẽ gặp rắc rối nếu cưới một cô gái tự do.
Cuộc tình đã vượt quá giới hạn cần thiết. Tình yêu của cô gái trở nên quá mạnh mẽ, khiến người yêu cảm thấy áp đặt, bị đẩy vào góc chết trong khi anh ta chỉ muốn dừng lại ở một chặng đường.
Trong những ký ức đầu tiên, có đề cập đến tên Camellia trong một cuộc trò chuyện. Đây là một yếu tố quan trọng để hiểu rõ tiểu thuyết.
Camellia là loài hoa chè không chịu nắng nóng, luôn cần mưa nhiều, giống như tình yêu của cô gái trong truyện, luôn đòi hỏi sự quan tâm. Bất kể cây cỏ nào, nếu uống quá nhiều nước, chắc chắn sẽ chết.
Camellia được chia làm Camel, tạo thành tên của một loại thuốc lá với hình ảnh con lạc đà trên bao bì. Cô gái, giống như con lạc đà trong sa mạc, luôn cần nước cho quả bướu trên lưng. Khúc đắm say kết thúc không phải trong tuyệt vọng. Cả hai vẫn còn yêu nhau.
Trang 110 và 111, điểm chấm dứt: tình ái. Trước đó 100 trang chỉ là những bi kịch, mảnh vụn của tình yêu, không có hình ảnh quan hệ tình dục hoặc nếu có, tác giả che giấu bằng những chi tiết giả tạo như: nằm, vuốt ve, giường, ghế sofa. Niềm khao khát khi bùng cháy, sẽ trở thành tro tàn. Tình dục làm cạn kiệt tình yêu. Năm chương âm nhạc tan vỡ trước khi tan biến, bay theo khói mờ.
Gấp trang cuối cuốn sách, tôi bất giác nhớ đến bài hát Mộng Sầu của Trầm Tử Thiêng:
Tình yêu của chúng ta hiện tại, đau như một cây roi
Đòn vào trái tim, tạo nên vết bầm tím
Tình yêu của chúng ta bây giờ, giống như con chim gãy cánh
Con chim gặp phải bão tố, con chim gặp phải mưa giông
Khúc đắm say tuyệt vọng, đắm chìm nhưng không tuyệt vọng. Tác giả Tạ Duy Anh viết trong phần tựa: “…một cuốn sách chỉ gồm hơn 100 trang in, vẫn chưa hoàn chỉnh về cấu trúc để tự tin gọi là một tác phẩm…nhưng có lẽ chỉ cần đến đó, chỉ với năm chương, như một mảnh hoa văn đẹp văng ra từ kho báu…”.
Với tôi, cuốn sách này như một lá thư gửi cho bản thân, một sổ nhật ký, một đoạn kí ức ghi chép, một bộ phim ngắn. Sự thành công hay thất bại của một cuốn sách khó nói trước, Khúc đắm say có thể sẽ tiếp tục vang dội hoặc phải kết thúc vụn vỡ, chưa ai biết được. Người viết chỉ có một trách nhiệm duy nhất: viết, cho chính mình và dành cho độc giả.
Nguồn: https://isach.net/khuc-nhac-tinh-yeu-say-dam-va-tuyet-vong/