Mật Ngữ Rừng Xanh là một câu chuyện kỳ thú về phiêu lưu và sự yêu thiên nhiên, xoay quanh một khu rừng ảo ở Việt Nam đang đối mặt với nguy cơ tan rã.
Để cứu vãn khu rừng, nhà khoa học phải tìm kiếm bốn tấm bản đồ cổ quý từ cuối thế kỷ 19. Tuy nhiên, họ chỉ sở hữu hai tấm, và việc tìm ra hai tấm còn lại trở thành một thách thức lớn.
Trong một nhóm khác, các con cái của họ tình cờ gặp nhau trong khu rừng sau một chuyến thám hiểm bằng thuyền. Cuộc gặp gỡ này đẩy họ cùng nhau bảo vệ rừng với tình yêu và khả năng đặc biệt: giao tiếp với động vật. Họ dẫn đầu hàng ngàn con vật chống lại kẻ phá rừng, và đồng thời là người giữ hai tấm bản đồ quan trọng còn lại.
Cuối cùng, liệu họ có tìm ra 'Mật Ngữ Rừng Xanh' để cứu rừng khỏi nguy cơ?
Trích Đoạn Sách Đặc Sắc:
Jo và Cuộc Đua Chạy Trốn
Bình minh đã bắt đầu loé sáng. Đi sâu vào rừng, Joey Drucker vẫn cảm thấy bất an khi còn nghe tiếng động của xe Minsk cổ kính của bọn lâm tặc phía sau.
– Bọn chúng đang gần lại. Còn vài trăm mét nữa thôi. – Jo nói, đôi chân đã mệt mỏi.
– Bây giờ chúng ta phải làm gì? – Lâm hỏi, cố gắng chạy nhưng cảm thấy mệt mỏi.
– Đừng bao giờ từ bỏ! Hãy tiếp tục chạy!
– Tôi sẽ không từ bỏ! – Lâm hét lên và tăng tốc chạy về phía trước.
Jo và Cuộc Đua Chạy Trốn
Bình minh đã bắt đầu loé sáng. Đi sâu vào rừng, Joey Drucker vẫn cảm thấy bất an khi còn nghe tiếng động của xe Minsk cổ kính của bọn lâm tặc phía sau.
– Bọn chúng đang gần lại. Còn vài trăm mét nữa thôi. – Jo nói, đôi chân đã mệt mỏi.
– Bây giờ chúng ta phải làm gì? – Lâm hỏi, cố gắng chạy nhưng cảm thấy mệt mỏi.
– Đừng bao giờ từ bỏ! Hãy tiếp tục chạy!
– Tôi sẽ không bao giờ từ bỏ! – Lâm hét lên và tăng tốc chạy về phía trước.
Jo và Cuộc Đua Trốn Truy Đuổi
Hè năm lớp Sáu, Joey Drucker đã bắt đầu cuộc hành trình khám phá với mảnh da thú bí ẩn.
Jo sử dụng sự giúp đỡ từ các trung tâm chăm sóc động vật hoang dã để tiếp tục tìm hiểu về tấm bản đồ bí ẩn.
Nhận ra mình cần người đồng hành, Jo quyết định tìm kiếm sự giúp đỡ và nhận được một lời đề nghị bất ngờ từ một người ẩn danh.
Jo và Sự Gặp Gỡ Bất Ngờ
Cuộc Cứu Vớt của Bầy Voi Thông Minh
Trong khi cuộc chạy trốn trở nên khốc liệt hơn, Jo và Lâm phải đối mặt với sự kiệt sức và nguy hiểm. Nhưng một chiến thuật bất ngờ của Jo đã làm bọn lâm tặc vấp ngã.
– Bắt chúng lại! – Một tên lãnh đạo bộ lạc lệnh khi bọn trộm gần như bắt được Jo và Lâm.
– Chúng ta phải làm gì bây giờ? – Lâm hỏi Jo, còn đang thở hổn hển.
– Hãy tiếp tục chạy! Tớ sẽ thử một cách.
Trong tình huống sinh tồn đặc biệt, Joey Drucker đã sử dụng phương pháp cuối cùng: gửi đi một tín hiệu cầu cứu đơn giản nhất mà cậu chưa từng thử. Dường như kỳ diệu đã xảy ra.
Bọn lâm tặc kinh hãi khi thấy một đàn voi rừng xuất hiện. Dù chúng cố gắng đánh trả nhưng không thể nào chống lại được sức mạnh của đàn voi.
– Lũ lưu manh, nhường đường đi! Nếu không tao sẽ giết thằng nhỏ này! – Tên lãnh đạo của bọn lâm tặc dọa dẫm.
Dù sợ hãi nhưng Lâm vẫn giữ vững bản lĩnh.
– Đề phòng sự quỷ dị của hắn!
Jo ra hiệu cho đàn voi không tấn công. Những con voi dường như nghe theo lời của Jo, trừ một con đã biến mất từ khi nào. Nhưng bọn lâm tặc không nhận ra số lượng con voi trong đàn.
– Được, ông thả bạn tôi ra đi! – Jo thỏa thuận.
– Cho tao khúc trầm hương nữa đi, thằng nhóc!
– Được rồi, ông cứ thả người đi đã! – Jo cố gắng kéo dài cuộc đàm phán.
– Mày có đưa không? – Hắn ta nhìn Jo với ánh mắt sắc lạnh, lưỡi dao sát cổ con tin gần như chạm vào da cổ Lâm, và chỉ cần một động tác là con dao sẽ làm Lâm mất mạng.
– Ông đặt dao xuống đi! – Jo nói, cùng lúc quan sát con voi cụt đuôi từ phía sau kẻ thù.
– Giờ tao hỏi lần cuối: Mày có đưa khúc trầm hương đó lại không?
– Không! Không có cửa! – Jo hét lớn.
– Ôi trời ơi! Thằng này… – Toan sợ hãi, đột nhiên hắn rống lên kinh hoàng.
Toan lâm tặc hoảng hốt khi thấy con voi cụt đuôi túm lấy tay gã đồng bọn bằng cái vòi của nó. Đau đớn, hắn từ bỏ con dao và kêu lên nhức nhối, rồi năm tên lâm tặc còn lại cũng đồng lòng đầu hàng. Diễn biến tiếp theo cũng không phức tạp, chàng trai người Mỹ và anh em của cậu ta chỉ việc trói chúng lại, vì cậu ta biết rằng nếu chúng được tự do thì không khác nào “để hổ về rừng”.
Vượt qua nguy hiểm, Lâm nhẹ nhõm thở phào và nhìn lên bầu trời, ánh nắng phản chiếu trên mỗi góc khu rừng, tiếng hót chim như những giai điệu tự nhiên. Hương thơm rừng sâu xâm nhập mũi, không khí trong lành làm cậu quên đi sự lo âu. Cậu đến gần chú voi cụt đuôi, người bạn này là điều đặc biệt nhất mà Lâm đã gặp từ khi rời nhà.
– Nó thật thông minh! – Jo nói và nhảy lên lưng con voi khác, nhường chỗ cho cậu.
– Đúng, nó có vẻ rất khôn ngoan.
– Anh chàng này thật tinh nghịch! Cậu đã trò chuyện với nó à.
Lâm bắt đầu sờ nhẹ lên thân mình con voi và vuốt nhẹ da khô ráp của nó. Đáp lại tình cảm, chú voi ôm cậu bằng vòi mềm mại của nó. Không biết về việc chân cậu đang sưng phồng, nhưng nó cho cậu ngồi lên lưng suốt quãng đường còn lại, đưa cậu đến nơi mà chú và đàn của nó chờ đợi. Dù sao đi nữa, Lâm cảm thấy an toàn, ít nhất sau một đêm dài trong rừng, cậu đã không còn sợ nữa.
Ngồi trên lưng một chú voi giữa rừng sâu của Đông Nam Á, như trong những giấc mơ của cậu bé từ Mỹ, đủ để Joey Drucker cảm thấy tự tin về tương lai của mình. Tuy nhiên, cậu không quên rằng còn nhiều việc phải làm trước khi mọi thứ trở nên quên lãng. Qua những câu chuyện mà con voi kể, Jo biết rằng khi nó ra đời, mẹ nó đã chết dưới bẫy của thợ săn, nhưng nó lại được một người con người cứu sống. Jo không hiểu tại sao, nhưng việc ra đời của nó đã khiến người đó phải rời xa rừng mãi mãi. Mặc dù con voi không biết cách diễn đạt sự mất mát của một người, nhưng Jo cảm nhận được sự tiếc nuối của nó dành cho người cứu mạng đó.
– Nó nói gì với cậu thế?
– Tớ đã hỏi nó vài câu.
– Cậu biết được gì không?
– Nó sẽ dẫn chúng ta đến một nơi khác. – Jo không nói cho Lâm biết về việc con voi mới sinh ra, bởi vì cậu cũng đang tự đặt câu hỏi tại sao điều đó lại xảy ra.
Nhìn thấy Jo có khả năng giao tiếp với các loài động vật, Lâm cũng muốn thử. Nhưng suốt mấy dặm đường đã qua, cậu chỉ biết rằng chú voi con và đàn của nó mới quay về từ một khu rừng khác sau khi nghe tin từ những con chim. Tiếng huýt sáo của Jo vang lên như một dấu hiệu tiếp theo, và điều đó đủ làm cậu ngạc nhiên. Dù đã trải qua nhiều chuyện, nhưng đây vẫn là một cột mốc đáng nhớ. Sự hồi hộp lan tỏa và lúc này cậu yêu rừng hơn bao giờ hết. Cậu không muốn rời khỏi rừng ngay bây giờ. Mùa hè chỉ mới bắt đầu mà.
Nguồn: https://goo.gl/Z43Zbe