Trên thế gian này, không có con đường nào là hoàn hảo, và mọi người đều cần có lòng quyết tâm để vượt qua những khó khăn trên đường. Hãy xem mọi thách thức như là cơ hội, thay vì dễ dàng chấp nhận thất bại, hãy kiên định chinh phục. Thành công không phải là điều mà cuộc đời mang lại cho chúng ta, mà là bài học mà chúng ta học được. Chúng ta sinh ra để trải qua từng ngày một cách đầy đủ, và không phải để chìm trong buồn bã...
Đánh Giá về nội dung của cuốn sách “Mình Ra Đời Không Phải Để Buồn” vẫn liên quan đến chủ đề của những cuốn tản văn trước đó của Hamlet Trương và Iris Cao. Cuốn sách này là một món quà tinh thần ý nghĩa, nó chứa đựng những lời động viên giúp bạn vượt qua nỗi buồn và quan trọng hơn hết là hãy luôn trân trọng bản thân mình.
Cuốn sách bắt đầu bằng những dòng chia sẻ của cô gái Iris Cao, người có nhiều cảm xúc và trải nghiệm. Như những cuốn sách trước đó, phong cách viết của Iris Cao vẫn giữ nguyên, đó là những câu chuyện cá nhân đầy cảm xúc, như là tác giả đang kể lại câu chuyện của mình. Iris Cao thường sử dụng ngôi thứ nhất để truyền đạt thông điệp của mình. Câu chuyện của cô giống như một cuốn nhật ký ghi lại những cảm xúc, những câu chuyện nhỏ, và những người xuất hiện và biến mất trong cuộc sống hàng ngày. Có những câu chuyện về nỗi đau của sự phản bội và đắng cay của sự chia ly.
Iris Cao đã tỏ bày rằng “Cảm ơn những người đã buông tay em một cách tàn nhẫn như vậy”. Với cô, khi yêu, mỗi người thể hiện theo cách riêng, nhưng khi tình yêu đã phai nhạt trên bờ vực của sự chấm dứt, chúng ta nên biết cách chấp nhận việc chia tay một cách lạnh lùng và kiên quyết. Đau một lần để tỉnh giấc, để thấy rằng nỗi đau ngày hôm ấy là động lực để sống hạnh phúc ở tương lai. Tiếp nối chặng đường dài của tình yêu, Iris Cao dẫn chúng ta qua nhiều cảm xúc, từ nỗi đau đối mặt với sự chia ly, đến những cảm xúc dịu dàng hơn khi tình yêu đến.
Sự thay đổi tích cực trong cuốn sách này của Iris là thoát khỏi bóng tối của tình yêu, chú ý đến gia đình, hy sinh và sự cố gắng của người mẹ trong những câu chuyện như: “Gia đình là tất cả” hay “Mẹ yêu thương quá đỗi”. Nhưng câu chuyện mà tôi rất ấn tượng trong phần của Iris Cao là “Tuổi trẻ của phụ nữ”. Tôi tin rằng đây là những câu chuyện khiến rất nhiều phụ nữ phải suy ngẫm về bản thân mình, nhìn nhận lại cuộc sống của mình, họ đã làm gì để không phí hoài tuổi trẻ?
Nếu ví Iris Cao như cô gái mộng mơ đôi khi bướng bỉnh, thì Hamlet Trương là người đàn ông từng trải, nhìn đời thực tế nhưng không cực đoan. Anh không viết về những chuyện tình yêu vụn vặt, điều đó phù hợp hơn với văn phong cảm xúc của Iris Cao. Thay vào đó, Hamlet Trương chọn lối viết ngắn gọn, sâu sắc, giản dị mà thấm thía. Những chia sẻ của anh như hạt muối kết tinh từ biển trải nghiệm mênh mông. Anh nói rằng lớn lên ta sẽ nhận ra nhiều cay đắng, khi làm đúng trăm lần không ai thấy, nhưng sai một lần thì bị chỉ trích ngay. Đó là sự thật hiển nhiên, chỉ còn cách mỉm cười chấp nhận.
Hamlet Trương khuyên chúng ta học cách làm một diễn viên xuất sắc để sống trọn vẹn vai diễn cuộc đời. Hãy học cách nói xin chào, cảm ơn và không quên lời xin lỗi. Biết nhận sai đúng lúc là đức tính của người trưởng thành. Điều này không đồng nghĩa với việc mang mặt nạ giả tạo, mà là kìm nén cái tôi ngông cuồng. Trường đời khác xa trường học, mỗi sai lầm đều phải trả giá bằng tiền, danh dự, và thậm chí là nước mắt.
Trong câu chuyện 'Dậy đi, chạy đi', Hamlet Trương thúc giục chúng ta sống mạnh mẽ, như liều thuốc tăng lực để chiến đấu sinh tồn. Anh kể về linh dương và cọp, mỗi ngày đều phải chạy để sống còn. Điều này như lời nhắc nhở chúng ta phải luôn nỗ lực, không ngừng phấn đấu để tồn tại và phát triển.
Với câu chuyện 'Khủng hoảng tuổi 30', giọng văn của Hamlet Trương trầm xuống. Anh tâm sự về gánh nặng cơm áo gạo tiền, về ba mẹ già yếu khi mình 30. Tuổi này cũng là lúc ta học cách uốn nắn bản ngã, trở nên mạnh mẽ sau nhiều biến cố. Dù cuộc sống có nhiều khó khăn, nhưng đó là dấu hiệu ta đã trưởng thành hơn, trầm tĩnh hơn và sâu sắc hơn.
Cuốn sách 'Mình sinh ra đâu phải để buồn' xoay quanh nhan đề ấy. Iris Cao tâm sự về tình yêu, gia đình, còn Hamlet Trương lại truyền tải thông điệp về ước mơ, lối sống và sự nghiệp. Dù cách suy nghĩ và hành động khác nhau, cả hai đều tin rằng hạnh phúc sẽ luôn trở lại, chỉ cần ta tin rằng mình sinh ra không phải để buồn.
Chúng ta, những người trẻ tuổi, đang đứng giữa ngã ba đường đầy sóng gió. Chưa đủ từng trải để thấy mình trưởng thành, nhưng cũng không còn quá trẻ để nhìn đời hồn nhiên. Sự trưởng thành gắn liền với nỗi buồn, cô đơn và thất bại. Nhưng không có con đường nào bằng phẳng, mọi khó khăn đều là thử thách. Hãy dũng cảm chinh phục thay vì khuất phục. Thành quả cuộc đời ban tặng không phải là thành công thì sẽ là bài học. Bởi chúng ta sinh ra để sống trọn vẹn, không phải để buồn.
Cuốn sách nhỏ này không thể dẫn lối hay nắm tay bạn trên đường đời. Nó cũng không phải là tài liệu học thuật cao siêu để làm kim chỉ nam cho hành động của chúng ta. Nhưng nó đã hoàn thành xuất sắc vai trò như một người bạn tinh thần, với những lời động viên chân thành và cần thiết. Để mỗi người không còn cảm thấy cô đơn, lạc lõng giữa tuổi trẻ của mình.
Nguồn sưu tầm: https://goo.gl/8oz6bE