'Ngày một người thương người khác' không phải là ngày mà ai cũng dễ dàng vượt qua. Nói không buồn là dối lòng, còn buồn thì không phản ánh đúng tâm trạng, mà là đau lòng, một loại cảm giác âm ỉ kéo dài nhiều ngày.
Vài lời tâm sự ban đầu của tác giả Trí gửi đến độc giả trong quyển tản văn “Ngày một người thương người khác”:
Rồi đến một thời điểm nào đó, chúng ta bỗng nhận ra rằng, chúng ta đã yêu thương không biết bao nhiêu, dành hết cho họ những tháng ngày thanh xuân êm đềm, hạnh phúc, rồi đột ngột trái tim đầy ắp yêu thương bước ra khỏi lồng ngực của chúng ta… Đó là ngày một người thương người khác.
Cuốn sách là tiếng nói của biết bao nhiêu người mà không thể nói ra. Mỗi câu chuyện, mỗi dòng văn đều xuyên thấu vào tâm hồn của người đọc:
Cuộc sống vô cùng đa dạng, phong phú, lòng người như một chiếc hòm không đáy, không bao giờ đầy, không bao giờ chấp nhận. Chúng ta chỉ mong muốn tìm được một người thật sự yêu thương mình, người dù có ích kỷ một chút nhưng vẫn trân trọng mối quan hệ của cả hai và không bao giờ làm tổn thương bên kia.
Tôi đọc quyển sách này và thấy nó như một phản ánh của những ngày tôi đầy yêu thương nhưng rồi bị người khác quay lưng, bỏ rơi tại chỗ mà chúng tôi từng đi bên nhau.
Điểm thu hút đặc biệt với tôi là thiết kế bìa sách đơn giản nhưng tươi tắn, hình vẽ bí ẩn. Sách chia thành ba phần: phần đầu nói về ngày mất mát tình yêu, phần hai là tâm sự về mối tình với K, và phần cuối là lời khuyên từ người bố. Dù có chút lặp lại, nhưng tổng thể thấy tác giả Trí có phong cách viết mới mẻ và dễ chạm đến tâm trạng của độc giả.
“Ngày mất mát tình yêu” không phải là ngày ai cũng dễ vượt qua. Nói không buồn là dối lòng, còn buồn thì không phản ánh đúng tâm trạng, mà là đau lòng, một loại cảm giác âm ỉ kéo dài. Đó là “ngày ta chết nửa trái tim”, “ngày đôi chân mình chẳng còn sức lực nào để tiến về phía trước, đôi tay mình rệu rã mà chẳng buồn nắm lấy một bàn tay đang đợi sẵn”.
Phần hai của cuốn tản văn này là tâm sự chân thành về mối tình với K, về những tháng ngày yêu thương. Tôi thấy hình ảnh của mình trong những lời thổ lộ. Thương yêu, tin tưởng, làm mọi thứ cho đến khi trái tim tan vỡ.
Phần cuối là những lời khuyên quý giá từ người bố. Bố luôn là người lắng nghe, quan tâm. Bố dạy chúng ta học cách sống và chấp nhận, không để cho đau thương chiếm hữu tâm trí. Bố luôn bảo rằng chỉ mình ta mới hiểu mình, chỉ ta mới biết mình đã trải qua những gì.
Đặt cuốn sách lên kệ, tôi bỗng nhận ra rằng mình đã từng trải qua những cảm xúc giống như vậy, đã từng yêu đến cuồng nhiệt, đã từng đối mặt với sự thật mà thiếu dũng khí, đã từng nghe bố động viên. Cảm ơn Trí đã viết cuốn sách này, giúp tôi nhớ lại những kỷ niệm quý báu của quá khứ. Bây giờ, tôi hiểu rằng “Ngày người thương một người thương khác” không phải lúc nào cũng u ám, vì không phải ai yêu nhau cũng có thể đi đến cuối cùng, như Trí đã viết:
Cuộc đời có bao nhiêu lần để thương? Mình lại có bao nhiêu lần để nhớ? Cuộc đời giống như những vòng xe, cuốn lăn mãi trên con đường. Có khi ta sẽ gặp lại người cũ ở những điểm giao nhau, cũng có thể mất nhau mãi mãi khi quay lưng bước đi.
Nguồn: https://goo.gl/owmVxj