Nguyễn Nhật Ánh là một tên quen thuộc với nhiều người, đặc biệt là các độc giả trẻ. Câu chuyện của ông luôn thu hút từ những dòng đầu tiên, khiến người đọc không thể rời mắt khỏi trang sách. Tác phẩm của Nguyễn Nhật Ánh luôn gợi lại nhiều cảm xúc và suy nghĩ sâu sắc về tình yêu, cuộc sống.
'Ngày Xưa Có Một Chuyện Tình' không chỉ là một tập truyện dài, mà còn là một tác phẩm xuất sắc nhất của thể loại ngôn tình tại Việt Nam. Mỗi trang sách đều chứa đựng những cảm xúc sâu lắng và ý nghĩa sâu sắc, làm say đắm lòng người đọc.
Câu chuyện bắt đầu từ cuộc gặp gỡ giữa Vinh và Miền, mở ra một câu chuyện tình yêu kéo dài nhiều năm. Những tình huống trong truyện được xử lý một cách thông minh và cuốn hút.
Vinh là một cậu bé nhân hậu, luôn chia sẻ và quan tâm đến Miền. Tình bạn giữa Vinh và Phúc cũng là một phần quan trọng trong câu chuyện, thể hiện sự đồng lòng và ủng hộ lẫn nhau.
Truyện cũng khắc họa được sự phức tạp trong tình cảm của nhân vật, từ tình bạn đến tình yêu, cũng như những trở ngại và thách thức mà họ phải đối mặt trong cuộc sống.
Những câu chuyện nhỏ xen kẽ lời kể của từng nhân vật chính tạo ra cái nhìn khách quan về câu chuyện tình cảm từ khi còn trẻ đến khi trưởng thành. Cốt truyện éo le thường thấy trong cuộc sống được Nguyễn Nhật Ánh kể lại không chỉ để giải quyết mà còn để lựa chọn một cách hợp lý. Kết thúc có thể dự đoán qua suy nghĩ và mẩu đối thoại giữa các nhân vật, rằng tất cả sẽ chọn tình yêu đích thực của mình. Nhưng có ai chọn được giữa tình bạn và tình yêu?
Câu chuyện tình tuy trắc trở nhưng qua ngôn từ của nhà văn lại trở nên nhẹ nhàng lạ lùng. Sự ngây ngô của những đứa trẻ khiến câu chuyện trở nên nhẹ nhõm, không gò ép. Chuyện trẻ con xen lẫn chuyện người lớn khiến câu chuyện hài hước nhưng cũng chứa đựng những bài học sâu sắc.
Đây không phải là một câu chuyện tình tay ba mà là về tình bạn. Không ai là người thứ ba, mọi tình cảm đều tự nhiên và được chấp nhận. Với Vinh, tình yêu là bền chặt, vị tha, và không ghen tuông.
Với Miền, tôi đến vì tình yêu và cưới dưới bóng mây đen của quá khứ. Tôi không quan tâm Miền có yêu Phúc hay không, vì tôi biết tình yêu là nỗ lực để san bằng mọi khoảng cách.
Tôi không một lần đắn đo về người vợ sắp có mà chỉ lo lắng cho Miền. Tôi cố tự hoàn thiện để em yên tâm. Với Phúc, tình yêu giống như một cơn say nắng, lửa bùng cháy rồi tắt.
Có lẽ tình yêu của Phúc chỉ là phút nông nổi nhất thời trước một thiếu nữ.
Nụ hôn là dấu chấm trên đầu chữ 'i' của động từ 'iêu'. Tôi nghĩ chính tình yêu mới làm nên hương vị cho nụ hôn. Hôn một người mà không yêu là vô cùng nhạt nhẽo.
Hôn Miền làm tôi cảm thấy sung sướng và bỡ ngỡ trước sự mềm mại và ngọt ngào của bờ môi con gái. Nhưng chỉ cần sợi tóc mong manh của Miền mơn man trên má tôi cũng đủ làm trái tim tôi tan chảy.
Miền bị cuốn theo tình yêu của Phúc, trong khi cảm nhận được tình yêu của Vinh. Cô đã chọn đợi đến ngày nhận ra trái tim mình dành cho ai.
Tôi sẵn sàng sống vì Vinh. Tình yêu với Vinh không làm con người tê liệt mà nâng cao con người ta lên. Nó không làm trái tim sưng tấy như kiểu yêu giữa tôi và Phúc.
Bé Su xuất hiện như một 'hoàng tử bé', cậu bé bảy tuổi chững chạc với những suy nghĩ thật người lớn. Sự ngây thơ của cậu giúp lấy lại sự cân bằng bên cạnh cuộc tình éo le kia.
-Chú à, tại sao hoa mướp màu vàng mà hoa chanh lại màu trắng chú?
Câu hỏi của nó làm tôi phải suy nghĩ rất nhiều.
-Ừ, những cây như ớt, ổi, bưởi, chanh, cau thường có hoa màu trắng đấy.
-Nhưng cây mướp cũng ra hoa màu trắng mà.
Tôi giật mình:
-Nhưng đó là dây leo. Còn mướp, bí, khổ qua thì ra hoa màu vàng.
Tôi cảm thấy tự mãn với lời giải thích của mình cho đến khi nó tiếp tục hỏi:
-Vậy sao cây khế lại ra hoa màu tím nhỉ?
-Ồ, chắc chú cũng không biết đâu.
-Con biết đấy.-Nó cười.
-Con nghĩ là mỗi loài cây đều ra hoa theo cách chúng thích. Giống như con thích đội chiếc mũ trắng, còn bạn con lại thích đội mũ vàng. Có đứa thì lại thích mũ tím. Cũng có lúc chỉ để không giống hai đứa kia thôi.”
Khác với truyện “Đi qua hoa cúc”, trong “Ngày xưa có một chuyện tình”, người lớn đã có biện pháp xử lý thông minh, nhẹ nhàng và lịch thiệp. Dù trách mắng con trẻ về sự nhầm lẫn, cha mẹ vẫn kịp giữ bình tĩnh, sắp xếp mọi thứ một cách nhẹ nhàng để không làm tổn thương họ thêm. Cuộc sống của những đứa trẻ mười bảy tuổi được cha mẹ chăm sóc tỉ mỉ, bảo vệ một cách toàn diện. Ở đây, cha mẹ trở thành điểm tựa vững chắc cho con cái, giúp họ vượt qua khó khăn của cuộc sống để có một tương lai tốt đẹp hơn. Điều này cũng là một bài học cho các bậc phụ huynh khi đối mặt với vấn đề của con cái.
Lối viết của Nguyễn Nhật Ánh giản dị, gần gũi, bối cảnh là làng quê đời thường trong quá khứ, nhưng vẫn thu hút độc giả từ đầu đến cuối câu chuyện. Nếu ai cẩn thận đọc sẽ nhận ra ông sử dụng rất nhiều hình ảnh so sánh, từng đoạn văn, từng mẩu đối thoại đều chứa đựng những so sánh mới mẻ, độc đáo. Thêm vào đó, tài năng của ông còn là cách xây dựng cốt truyện chặt chẽ, dễ hiểu, mọi tình tiết, đoạn hội thoại từ quá khứ và hiện tại xen kẽ nhau mà vẫn có sự liên kết chặt chẽ, rõ ràng, dường như không có chi tiết nào bị lạc hậu hoặc gây khó hiểu cho người đọc. Tất cả mạch lạc như một chiếc rổ tre được đan một cách tỉ mỉ, khéo léo không ngờ đến…
“Ngày xưa có một câu chuyện tình” thực sự là một tác phẩm bất hủ. Bộ truyện là một món quà ý nghĩa dành cho mọi thế hệ, mời gọi những người lớn quay trở lại với kí ức ngọt ngào của tuổi thơ, đồng thời truyền đạt nhiều quan điểm quý báu về tình yêu trong cuộc sống. Nếu ai đang bối rối trong tình yêu, lạc lối giữa cuộc sống, bộ truyện này chính là một cẩm nang hữu ích giúp bạn tìm lại con đường của trái tim.
Tác giả: Thoại Mỹ - MyBook