Như bình thường, chúng tôi có tự do chọn những cuốn sách sẽ được đánh giá trong tháng này. Có một danh sách 40 cuốn sách với những tựa đề hấp dẫn, nhưng sau vài phút suy nghĩ, tôi đã chọn Nghệ Thuật Của Sự Im Lặng. Tôi nghĩ đơn giản rằng sự yên lặng nghe có vẻ thú vị, giống với bản thân tôi, và vì vậy tôi đã chọn nó.
Khi nhận sách, tôi nhẹ nhõm vì cuốn sách này nhỏ và mỏng (lựa chọn đầu tiên của tôi là một cuốn lớn và dày). Ấn tượng đầu tiên với Nghệ Thuật Của Sự Im Lặng là bìa không đẹp lắm (xin lỗi vì tôi quan trọng về bìa sách), và là của TED. Tôi thích một vài video của họ và cảm thấy rất thích chúng. Vì vậy, ngay lập tức, cuốn sách này trở nên quan trọng hơn rất nhiều. Cảm giác như tôi đang cầm trên tay một thứ rất quan trọng, nếu bạn hiểu ý tôi.
Hãy tìm hiểu một chút về tác giả đã nhé. Siddharth Pico Raghavan Iyer (sinh ngày 11 tháng 2 năm 1957), được biết đến với tên Pico Iyer, là một tiểu thuyết gia và nhà viết tiểu luận người Ấn Độ. Ông là tác giả của những tác phẩm du ký và giao lưu văn hóa như Video Night in Kathmandu, The Lady and the Monk và The Global Soul. Trước khi làm việc cho tạp chí Time vào năm 1982, ông là giảng viên viết và văn học tại trường đại học Harvard. Ông thường xuyên diễn thuyết tại các lễ hội văn học và trường đại học trên khắp thế giới. Ông đã tổ chức các cuộc nói chuyện tại TED vào năm 2013 và 2014 và đã hai lần là thành viên của Diễn đàn Kinh tế Thế giới ở Davos, Thụy Sĩ. Ông đã xuất hiện trong quảng cáo về Incredible India vào năm 2007.
Nghệ Thuật Của Sự Im Lặng (The Art of Stillness) phát triển từ bài thuyết trình TED dài hơn 15 phút của Pico Iyer. Bạn có thể xem video trước nếu muốn. Theo lời giới thiệu ở mặt sau, cuốn sách này nói về cảm giác phiêu lưu bất ngờ của việc ở yên một chỗ và tiết lộ một sự thật đối lập: Càng cố gắng kết nối nhiều hơn thì dường như chúng ta lại cảm thấy thất vọng và cố gắng thoát khỏi những ràng buộc đó.
bàn về cảm giác phiêu lưu bất ngờ của việc ở yên một chỗ và tiết lộ một sự thật trái ngược: Càng tìm cách kết nối nhiều hơn thì dường như chúng ta càng thất vọng để rồi lại tìm cách giải thoát khỏi những ràng buộc đó.
Không một ai có thể phủ nhận rằng một nơi đáng sợ đôi khi là kết quả của lựa chọn của chính mình. Mặc dù bạn có chọn nơi nào, sự khó chịu và cảm giác bị ràng buộc vẫn có thể xuất hiện. Cảm giác bị giam cầm trong suy nghĩ của chính mình có thể khiến bạn cảm thấy hoang mang hoặc bị bỏ lại, nhưng đôi khi cũng có thể kích thích sức mạnh ý chí của bạn.
Một mình trong bóng tối không bao giờ mang lại trải nghiệm tích cực. Sự mơ hồ, nỗi kinh hoàng và nỗi sợ hãi có thể là những điều bạn phải đối mặt, khiến bạn trở nên nghi ngờ, lạnh lùng và lạnh lùng. Sự yên lặng không phải lúc nào cũng là một nghệ thuật, nhưng một trong những ưu điểm của việc không đi đâu cả là có thể mang lại cho bạn sự tỉnh táo, hào hứng và xúc động như khi bạn đang yêu.
Nhà toán học và triết gia người Pháp Blaise Pascal đã nói: 'Mọi nỗi đau của con người bắt nguồn từ một sự thật đơn giản: họ không thể ngồi yên trong căn phòng của mình.' Sau khi sống một mình trong một cái lán ở Nam Cực trong gần năm tháng, Đô đốc Richard E. Byrd kết luận: 'Một nửa của những vấn đề trên thế giới này đến từ việc chúng ta không nhận ra rằng chúng ta cần rất ít.' Hay, như một câu nói ở Kyoto: 'Đừng làm gì cả, chỉ cần ngồi im ở đây.'
Trong thời đại hiện đại với sự phát triển không ngừng của công nghệ, sự yên lặng trở thành một trong những yếu tố quan trọng nhất đối với mọi người. Điều này đã được nhận thức rõ ràng, với một phần ba các công ty ở Mỹ hiện đã triển khai 'chương trình giảm căng thẳng' và số lượng nhân viên tham gia ngày càng tăng. Kết quả của những chương trình này làm say mê. Ví dụ, tại công ty General Mills, '80% các giám đốc cấp cao báo cáo một sự thay đổi tích cực trong khả năng ra quyết định, và 89% nói rằng họ trở thành những người lắng nghe tốt hơn,' và những thay đổi tích cực này đang giúp các doanh nghiệp Mỹ tiết kiệm khoảng 300 tỷ đô la mỗi năm. Không chỉ vậy, trong lĩnh vực quân sự, những giờ tập trung cao cũng có thể làm cho những người lính hải quân trở nên mạnh mẽ và kiên cường hơn, thậm chí giúp họ tự cứu lấy chính mình và đồng đội.
Ngày nay, trong thời đại của sự di động và kết nối, không gian, như Marx đã từng nói, đã bị mất đi bởi thời gian; chúng ta cảm thấy mình liên tục kết nối với mọi nơi, mọi lúc và mọi lúc. Nhưng trong khi chúng ta có thể kiểm soát được khoảng cách vị trí, thì thời gian lại ngày càng trở nên độc đoán với chúng ta. Đôi khi, việc liên lạc với người khác có vẻ như làm mất sự liên lạc với bản thân chúng ta.
Thánh nhật giữa nhân gian nhấn mạnh vào việc giữ im lặng, không làm gì cả vào ngày Sabbath. Chỉ cần dành một ngày trong tuần không có lịch trình, chúng ta đã có một không gian rộng lớn để khám phá và tạm thời thoát khỏi những thói quen hàng ngày của chính mình.
Sau một khoảng thời gian ngắn với cuộc hành trình không mục đích, đã đến lúc quay về nhà. Chỉ khi trở lại cuộc sống hàng ngày bận rộn, bạn mới thực sự cảm nhận được những điều tốt lành mà chuyến đi mang lại. Pico Iyer từng nói rằng, bạn không cần phải đi xa để tìm lại bình yên. Chỉ cần dành 30 phút mỗi buổi sáng để im lặng, đi câu cá, hoặc chạy bộ cũng là những cách để kết nối với bản thân.
Chỉ bằng cách rời xa những tiếng ồn ào và xao lãng, tôi mới có thể bắt đầu lắng nghe những điều ngoài tầm tai của mình và nhận ra rằng việc lắng nghe mạnh mẽ hơn nhiều so với việc nói lên ý kiến hay phản ứng với mọi thứ, dù chúng có ở lại với tôi suốt cả ngày. Và chỉ bằng cách không đi đâu cả - chỉ cần ngồi yên và để tâm trí thư thái - tôi mới nhận ra những suy nghĩ tự nhiên mà không bị làm phiền, chúng tươi mới và phong phú hơn nhiều so với những suy nghĩ tôi cố gắng tìm kiếm.
Về bản dịch
Nói thẳng ra, tôi không hài lòng với bản dịch của cuốn sách Nghệ Thuật Của Sự Tĩnh Lặng. Có thể là do tính cách khó tính của tôi nhưng theo tôi, bản dịch này diễn đạt không mượt mà, việc sắp xếp cấu trúc câu không thể nào gần gũi được với nguyên bản, thậm chí còn sử dụng từ ngữ không hợp lý với ngữ cảnh tiếng Việt (ví dụ: tiếng Anh thường sử dụng 'and' nhưng tiếng Việt thì không). Điều này khiến cho việc dịch sát nghĩa đã khiến cuốn sách trở nên lạ lẫm và khó tiếp cận hơn so với nguyên bản.
Dưới đây là một số lỗi diễn đạt tôi nghĩ rằng nên được sửa chữa và khắc phục trong lần tái bản.
- Trang 19:
Ngồi yên lặng, ông chia sẻ với một sự hứng khởi đặc biệt, là 'một cảm giác thư giãn sâu lắng và thực sự' mà ông đã trải qua khi đã bước sang tuổi 61. 'Sự thư giãn thực sự, niềm vui và cảm giác bình yên hoàn toàn. Một sự hứng khởi thực sự hiện hữu trong hoạt động này.'
- Trang 20:
'Còn gì khác mà tôi có thể đang làm nhỉ?' Ông tự hỏi. 'Có thể là tôi sẽ bắt đầu một mối quan hệ mới với một người phụ nữ trẻ tuổi hơn và xây dựng một gia đình mới? Hay là tôi sẽ đi tìm kiếm một loại ma túy mới, một loại rượu đắt tiền hơn? Tôi không biết. Với tôi, điều này dường như như là một cách phản ứng xa hoa cho sự trống rỗng của bản thân tôi.'
- Trang 59:
Như Thomas Merton, một tu sĩ có tài phán đoán, từng nói: 'Phong cách trầm tư không phải là một phương cách, và nếu ai đó cứ theo đuổi mãi thì anh ta sẽ không tìm thấy gì cả.' Một trong những nguyên tắc của việc ngồi yên lặng, đúng như vậy, là 'nếu bạn tiếp cận với mục tiêu cố định như là tìm sự trầm tư, hoặc thậm chí là niềm hạnh phúc, bạn sẽ không tìm thấy gì cả. Bạn sẽ không thể tìm thấy gì cả nếu trước tiên, ở một khía cạnh nào đó, mục tiêu đã bị loại bỏ.' Điều này có vẻ mâu thuẫn - một thách thức tương tự như việc giải một bài toán Thiền - nhưng tôi có thể hiểu rằng điểm chính ở đây là: Một người ngồi yên lặng thì thường cảm thấy cô đơn, nhớ về những thứ mình không có. Và những gì mình có thì có thể cũng như không có gì.
- Trang 61:
Một nhà văn Đức từng viết: “Thế giới luôn tồn tại, và Không bao giờ không tồn tại; Không vĩnh viễn hiện diện trong mọi thứ, mà con người thường không để ý và không mong đợi.”
- Trang 87:
Có những người, nếu có điều kiện tài chính, có thể mua mảnh đất ở vùng nông thôn hoặc một căn nhà thứ hai; tôi luôn nghĩ rằng việc có một ngôi nhà thứ hai là không khó - đặc biệt nếu, giống như hầu hết chúng ta, tiền bạc không phải là điều dư dả.
Tóm lại
Những bức ảnh đẹp mắt của nhiếp ảnh gia Eydis S. Luna Einarsdottir đã làm cho cuốn sách này thêm phần đặc sắc. Thật đáng tiếc khi tôi không có đủ thời gian để viết về chúng. Tuy nhiên, với nội dung giá trị và những bức ảnh có thể mang lại sự thư giãn cho tâm trí, 'Nghệ Thuật Của Sự Tĩnh Lặng' vẫn là một cuốn sách đáng để đọc. Cuốn sách mảnh này không mất quá nhiều thời gian của bạn, nhưng đủ để thúc đẩy bạn suy nghĩ và bước vào thế giới của sự yên lặng - điều mà hiện nay rất cần thiết.
Nếu bạn muốn giải thoát bản thân khỏi “đại dịch sức khỏe thế kỷ XXI”, và muốn trở lại cuộc sống đầy đủ sau một kỳ nghỉ ngắn, hãy suy nghĩ đọc cuốn sách này của Pico Iyer và thử thách bản thân. Hãy nhớ, “Không đi đâu cả không phải là từ chối thế giới, mà là đôi khi bước ra để có cái nhìn rõ ràng hơn về thế giới và yêu nó sâu sắc hơn.”
Người sáng tác: Thu Trang – MyBook.