
Thời cấp 3 – Khoảng thời gian khó quên nhất, là khi phải viết bài văn mãi không xong, là khi phải giải bài toán khó đến phát khóc
.
Trường cũ là gì? Chính là lúc mới đến, bạn mong sao sớm thoát khỏi nó. Nhưng khi đã rời bỏ nó, bạn lại ước muốn có thêm thời gian ở lại, dù chỉ là vài ngày.
Phượng nở ve kêu hè lại đến, trong không khí buồn bã, tiễn biệt mùa học, có lẽ mỗi người trong chúng ta đều bất ngờ nhớ về những ngày tháng vô tư dưới mái trường cấp 3 – thời kỳ được coi là đẹp nhất trong cuộc đời. Nhưng khi còn ngồi trên ghế nhà trường, ai cũng từng mong muốn không phải đi học, không phải chờ đợi cô giáo giao bài, không phải căng thẳng trong những kỳ thi, chỉ muốn lớn lên nhanh chóng, trở thành người lớn như cha mẹ mình, đi làm mỗi sáng, không phải học bài mỗi ngày.
Bạn còn nhớ không, ngày đầu tiên bước vào lớp 10? Lần đầu tiên đặt chân vào một môi trường mới hoàn toàn khác với ngôi trường cấp 2 quen thuộc. Cảm giác khó tả khi mặc bộ đồng phục và cảm giác hồi hộp khi nhìn thấy những chiếc áo dài lả lướt trong gió. Những ngày tháng cấp 3 trôi qua với những môn học, từ Toán, Lý, Hóa, rồi đến Văn và nhiều môn học khác. Bạn có bao giờ cảm thấy buồn bã và khóc thút thít vì điểm thi thấp, hoặc trốn tránh kiểm tra bằng cách giả bệnh chưa? Và còn môn thể dục đáng ghét luôn là nỗi ám ảnh mỗi khi đi học. Dù có quên những con điểm làm bạn 'lao tâm khổ tứ' hay những đêm thức trắng ôn bài để nhận được giấy khen học sinh giỏi, nhưng bạn nhất định sẽ không quên những khoảnh khắc cùng bạn bè đi uống trà sữa sau giờ học hoặc những lần bị giáo viên phát hiện trốn học và phải nhận phạt viết phạt đầy trang giấy.
Cấp 3 cũng là thời điểm chúng ta trải qua những cảm xúc đầu đời. Như câu ca dao 'Người yêu 17 tuổi là người bạn sẽ nhớ mãi mãi', đúng vậy, ta thầm thương mến người đó nhưng không dám thổ lộ. Mỗi hành động của họ đều khiến ta rung động. Nhìn thấy họ với nụ cười rạng rỡ có thể làm tim ta loạn nhịp, hoặc lo lắng mỗi khi họ ốm... Còn nhớ không, cảm giác tim đập nhanh hơn, mạnh hơn, đôi khi bị nhịp bỏ lỡ không?

Nguyễn Nhật Ánh: Nhà văn 'phù thủy' viết về tuổi teen
Với phong cách văn dí dỏm, cuốn hút, đầy chân thành và ngôn từ tự nhiên, Nguyễn Nhật Ánh mang đến sự gần gũi với độc giả ở mọi lứa tuổi, đặc biệt là tuổi teen. Các tác phẩm của ông tập trung vào tuổi '17 bẻ gãy sừng trâu' vì đó là thời kỳ tâm hồn con người tinh khiết nhất. Cùng với đó là những bài học về tình bạn, tình thầy trò, tình yêu quê hương và động viên những bạn trẻ theo đuổi ước mơ của mình, đã đưa các câu chuyện gần gũi hơn với người đọc.
Ngôi trường mọi khi: Những ngày tháng cấp 3 bên cuộc sống hàng ngày với ba điểm quan trọng 'Nhà, Trường và chỗ học thêm'
Cuốn sách đã đưa tôi trở lại với những kỷ niệm đẹp của tuổi học trò, qua hình ảnh sống động của các nhân vật: Tóc Ngắn, Hạt Tiêu, Hột Mít, Ria Mép, Bảnh Trai, và Bắp Rang - những người bạn thân từ thuở thiếu thời của tôi. Đặc biệt, tôi ấn tượng với hình ảnh Răng Chuột, như một phần ký ức từ thời thơ ấu của mình, với hai chiếc răng chuột và khả năng đặc biệt 'đoán món qua mùi'. Thời học sinh thật là bình yên và vui vẻ. Bên cạnh những hình ảnh vui nhộn của lũ bạn, luôn có sự hiện diện của các bậc phụ huynh với tình thương bao la dành cho mỗi đứa con. Tuy nhiên, đôi khi họ lại không hiểu được những trăn trở của tuổi mới lớn, từ đó đã xảy ra nhiều tình huống 'dở khóc dở cười'. Cuốn sách này là một hành trang kỷ niệm đong đầy tình thương và ấm áp.

Đây là một cuốn sách về tình bạn, mang lại cho độc giả nhiều cảm xúc, với những mối quan hệ giản dị không phân biệt giàu nghèo, sang trọng hay bình dân. Câu chuyện nhẹ nhàng, trong sáng, dễ thương và giàu tình nhân văn. Tác giả muốn độc giả có trí tưởng tượng phong phú. Tên của từng nhân vật và ngôi trường có vẻ lạ lẫm nhưng lại gần gũi, thân thiện như cô bé Tóc Bí Đỏ tốt bụng, cô bé Tóc Ngắn mạnh mẽ, lớp trưởng quyền lực Hạt Đậu, chàng Trai Bánh Mì thông minh hay Răng Chuột hiền lành... Tất cả tạo nên một không khí thân thiện. Những câu chuyện về nhóm bạn học sinh năm đầu cấp 3, đầy kỷ niệm vui buồn, hờn giận và trò nghịch ngợm của tuổi mới lớn. Với những Hạt Tiêu, Tóc Ngắn, Hột Mít, Bánh Mì, Răng Chuột, và Mặt Mụn... đã tạo ra một lớp học thật dễ thương với bao nhiêu tình cảm yêu thương, cảm động và gần gũi. Cuốn sách không có nhân vật chính, mỗi câu chuyện của từng người là một nét sắc màu tươi sáng của tuổi trẻ.
Cuốn sách này chắc chắn là lựa chọn tuyệt vời cho những ai muốn gìn giữ quá khứ trong lòng, để mỗi tối, sau những bận rộn của cuộc sống người lớn, họ có thể tìm về với những kỷ niệm đẹp của tuổi học sinh. Tôi chọn quá khứ, không phải vì tôi không quan trọng tương lai, mà vì tôi yêu thương và trân trọng từng khoảnh khắc của thời học sinh, được mặc áo dài đi học, được đưa đón, được có những tình bạn trong sáng. Nếu không có Ngôi Trường Mọi Khi hay những cuốn sách như thế này, thì bạn sẽ tìm kiếm những gì ở đâu giữa cuộc sống bon chen của một người lớn?
Thực ra, cô gái mà tất cả bạn bè của bạn năm ngoái nhớ nhất không phải là Kiếng Cận, Hạt Tiêu hay Hột Mít. Đó chính là cô bé Tóc Ngắn
Mỗi trang sách như một trang album đầy những hình ảnh tinh nghịch, như một chiếc thuyền đưa ta trở về quá khứ để gặp lại Hạt Tiêu, Tóc Ngắn, Hột Mít, Bảnh Trai, Răng Chuột, và Mặt Mụn của ngày xưa, với những biệt danh nghịch ngợm mà chỉ lũ học trò mới nghĩ ra, như ngỡ gặp lại những người bạn 'nhất quỷ nhì ma' từ thời còn cắp sách đi học. Không khí nhộn nhịp mỗi khi lớp vắng giáo viên, phút giây lắng đọng đồng cảm với rắc rối của một đứa bạn, cũng như những lúc lo lắng khi vi phạm nội quy.

Cây phượng, cây bằng lăng của những ngày đầu bước vào trường, mỗi khi hè về, hoa lại nở rộ trên góc sân trường. Đẹp và bình yên lắm. Nhưng mùa hè năm nay, lại cảm thấy nuối tiếc điều gì! Ghế đá sân trường, mỗi khi giờ chơi, bạn bè tụ tập, nói cười vui vẻ. Ba năm qua, mỗi ngày đều như vậy, bất kể nắng hay mưa, mỗi khi đến trường đều dừng lại chút để ngóng 'ai đó' trước khi lên lớp. Và rồi, ngay đó, góc hành lang là chứng nhận của những cảm xúc đầu đời, của sự rụt rè, bối rối trong nắm tay đầu tiên, ánh mắt chạm nhau đầy ý nghĩa, của những món quà nhỏ xinh, của những lời hứa về tương lai... Thời gian sẽ trôi qua, tình bạn học trò có lẽ cũng sẽ phai nhạt, nhưng những kỷ niệm đã qua sẽ mãi mãi ở lại!
Người ta thường nói cấp 3 là thời kỳ đẹp nhất trong cuộc đời, bởi đó là lúc ta trải nghiệm những cảm xúc mới của tuổi trưởng thành, nhưng lại chưa đủ trưởng thành để đối mặt với những khó khăn của cuộc sống.
Tác giả: Thủy Vy - MyBook