“Những người tập trung ở đây, cùng với kí ức và ham muốn, buồn và ghen tuông, đam mê và mất mát, họ ghi lại, dù có ý định hay không, những câu chuyện trong thành phố.”
Tập truyện ngắn của Vũ Tùng Lâm, như cái tên của nó, kể về những câu chuyện diễn ra trong lòng thành phố. 13 câu chuyện, 13 mảnh ghép tạo nên một bức tranh về cuộc sống ở đây: có cậu học sinh đam mê bóng đá mạnh mẽ, có người phụ nữ vướng vào nỗi loạn luân với chồng, có phụ nữ trung niên nhàm chán trong quán ăn, có hai người muốn kết thúc cuộc sống gặp nhau,... Không biết đó là thành phố nào, nhưng chắc chắn là nơi có ánh đèn lung linh chiếu sáng vào những đôi mắt mù mịt, có những tòa nhà cao vút khiến bầu trời không còn rộng lớn, có những người xa lạ xen kẽ trên con đường hẹp, có những con phố đông đúc và những trái tim cô độc.
Những người trong thành phố
Câu chuyện đầu tiên trong sách có lẽ là mảnh ghép đặc biệt nhất trong bức tranh này. Một cậu bé mười sáu tuổi bắt đầu theo đuổi ước mơ bóng đá ở thời điểm muộn hơn so với những người khác. Cậu không hiểu tại sao mình đam mê bóng đá đến vậy mà chỉ từ khi mười sáu tuổi mới nghiêm túc với nó. Mặc dù chỉ tham gia được một nửa số buổi tập, đá bóng vẫn bay xa vài mét, nhưng cậu vẫn kiên trì theo đuổi ước mơ dù việc tập luyện khiến cậu trải qua cảm giác đau nhức khắp cơ thể hoặc nỗi thất vọng khi thất bại.
Đó cũng là câu chuyện duy nhất về một cậu học sinh, câu chuyện duy nhất có phần đẹp và dễ chịu. Bức tranh của các trang sách sau trở nên nặng nề hơn với ham muốn thành công và quyền lực, khao khát và thèm muốn, lo lắng vô hình ám ảnh của những người lớn. Con người bị vây quanh bởi những tòa nhà cao chọc trời, bởi bốn bức tường của văn phòng làm việc, bị cuốn vào vòng xoáy không dứt của tình yêu, tiền bạc và danh vọng.
Ông muốn im lặng, nhưng ông cũng muốn gào thét. Nhưng ông đã gào thét đủ rồi và ông cũng đã im lặng đủ rồi.
Thành phố thực sự là hẹp hòi, đủ để khiến một nhà thơ bị bác bỏ, thất bại và cô đơn khi tái ngộ người yêu cũ của mình trong khi tìm kiếm gái điếm trong một đêm cuối tuần u ám, rồi lại yêu cô ấy, muốn bảo vệ cô ấy, phấn khích với ý nghĩ về một tương lai hạnh phúc. Thành phố cũng vô cùng tàn nhẫn với người phụ nữ xấu xí, khiến cô phải trở nên cứng rắn để tự bảo vệ. Người ta dẫm đạp cô, cô lại phải dẫm đạp người khác. Và như vậy, chuỗi bi kịch tiếp tục.
Chỉ cần một chút nữa thôi, người đàn ông sẽ nhảy từ sân thượng và kết thúc cuộc sống của mình. Phía dưới ông là đám đông vô cảm đang tán thưởng, trong tâm trí ông là những ký ức rối ren đang tràn về. Không biết điều gì khiến ông cảm thấy thất vọng đến mức muốn tự tử, nhưng đám đông đã sẵn sàng kể lại một số câu chuyện.
Những niềm đam mê và khát vọng
Khi kể về thành phố, luôn đề cập đến những ham muốn và khát vọng. Nơi đây luôn có những người điên cuồng khao khát thành công, tiền bạc, danh vọng và khẳng định bản thân. Không ai nói với ai, mọi người tự tham gia vào cuộc đua để đạt được những điều mình mong muốn.
Tại nơi công sở, anh chàng kiểm toán sớm nhận ra rằng “sự thăng tiến của người khác là mối đe dọa với vị trí của mình”, vì vậy mà cô sếp cứng cỏi của anh mới cố ý hạ thấp đầu người khác. Hoặc như anh chàng với mái tóc gọn gàng, trang phục chỉn chu, hàng ngày lái xe chen lấn trên con đường đông đúc luôn nhớ về quá khứ, khi anh còn để tóc dài, và mỗi khi anh lái xe tự do, gió sẽ thổi tung những sợi tóc của anh và anh sẽ thấy thư thả hít một hơi thật sâu vào ngực.
Điều này hôm nay quý giá, ngày mai lại trở thành vô giá. Và những người làm công ăn lương chúng ta chính là những người mất giá nhanh nhất. Những thời gian học tập, những kinh nghiệm tích lũy có thể trở thành quá khứ chỉ trong khoảnh khắc. Chỉ cần một sai lầm và chúng ta có thể không quay lại được.
Trong những câu chuyện đó, chúng ta gặp phải những áp lực cạnh tranh hàng ngày, khi mọi người đều muốn tiến lên, phải vượt qua người này, người kia, phải bảo vệ cái ghế này (thậm chí không phải là ghế êm ái). Chúng ta cũng nhìn thấy hình ảnh của những người với quá khứ sống theo sở thích và ước muốn của mình, nhưng khi đối mặt với nỗi lo cơm áo gạo tiền, họ buộc phải thay đổi, chỉ biết hoài niệm về quá khứ.
Ngoài những tham vọng về địa vị, tiền bạc, Vũ Tùng Lâm cũng mô tả ham muốn về thể xác, làm cho những cảm xúc và suy nghĩ sâu nhất của nhân vật trở nên thực tế hơn bao giờ hết. Đó có thể là cô gái bị cuốn hút bởi quả cầu lấp lánh đủ màu sắc, chàng trai đến với cô gái không phải vì tình yêu mà sau đó cảm thấy trống rỗng, hoặc người nhà thơ thất bại trước khi gặp cô gái điếm, rồi bộc lộ rằng gã thật sự cô đơn.
Hàng vớ vẩn. Tôi nhìn cái túi, rồi nhìn Mai. Cô đã đồng ý ngủ với tôi chỉ vì một cái túi xách giả. Tôi để cái túi vào chỗ cũ rồi lại nằm xuống, cảm thấy trống rỗng đến khủng khiếp.
Những lo lắng và ám ảnh
Với nhiều đam mê và tham vọng, với nhiều áp lực và cuộc sống đầy cạnh tranh, con người sẽ phải đối mặt với nhiều nỗi lo. Đó không chỉ là nỗi lo về cơm áo gạo tiền mà còn là những ám ảnh đẩy con người vào tình trạng bế tắc. Như người phụ nữ nghĩ rằng chồng mình ngoại tình và bị suy nghĩ đó hút cạn sinh khí, đầu óc trở nên trống rỗng. Cô bị ám ảnh bởi nó, chính vì nỗi đau khi bị người chồng trước phản bội, anh ta đã ngoại tình và bỏ rơi cô. Hoặc như chàng trai gặp vấn đề về da và phụ thuộc vào những viên thuốc, rồi anh ta bị ám ảnh, sợ hãi khi nguồn cung thuốc đột ngột mất đi. Nhưng sâu xa hơn, thực ra anh ta phải chịu đựng vì mong muốn làm cho người vợ hạnh phúc, không khiến cô lo lắng, buồn bã, mà muốn nhìn thấy nụ cười ngọt ngào làm anh tan chảy.
Để thỏa mãn người yêu, tôi sẽ làm mọi điều. So với tình cảm mà người ấy dành cho tôi, những việc này không có gì quan trọng...Cùng một lúc, cảm giác cô đơn và tiếc nuối tràn ngập tôi khi tưởng tượng về cuộc sống nếu không có người ấy; cảm giác đó giống như một cơn động đất, làm tôi rung lên từng phần.
Những khoảnh khắc hạnh phúc
Nếu thành phố ngột ngạt như thế, hạnh phúc sẽ ẩn chứa ở đâu? Thực tế, trong cuộc sống thành thị vẫn tồn tại những khoảnh khắc mãn nguyện và hạnh phúc.
Một anh chàng kế toán trở về nhà vào lúc mười hai giờ đêm, thời điểm bận rộn nhất của nghề kế toán. Anh ta có một sếp khó chịu, gặp những tình huống khiến anh ta phát cáu ở công ty. Nhưng anh ta cảm thấy hạnh phúc khi trở về nhà với người vợ dễ thương và yêu thương, bữa ăn nấu sẵn vào nửa đêm và cùng cô ấy trò chuyện về tương lai.
Sau nhiều ngày vắng nhà, được nghe giọng nói của người yêu, được nghe về những điều quen thuộc của người yêu làm tôi cảm thấy thư giãn; đó thực sự là một cảm giác ấm áp như khi mặc chiếc áo len đã quen thuộc.
Hạnh phúc có nghĩa là gì thì mỗi người có một cách nhìn khác nhau. Nhưng nếu đuổi theo những thứ lớn lao mà không tìm thấy hạnh phúc, hãy thử tìm lại trong những điều nhỏ nhặt và đơn giản. Trong sự hỗn loạn và mệt mỏi của thành phố, giữa những người chạy theo tiền bạc và danh vọng, có lẽ ai có thể thoát khỏi vòng xoáy đó mới là người tìm thấy bình yên và hài lòng.
Kết thúc
Trong những câu chuyện của thành phố, mỗi câu chuyện đều có một sắc màu riêng và khi kết hợp với nhau tạo thành một bức tranh phong phú về thành phố. Câu chuyện của Vũ Tùng Lâm chứa đựng nhiều ý nghĩa sâu sắc, mỗi người đọc sẽ có nhận xét và cảm nhận riêng của mình. Nhịp điệu của các câu chuyện thay đổi từ nhanh nhẹn đến uể oải, tạo ra một sự đa dạng. Phong cách kể chuyện lồng vào nhau là đặc trưng của văn học hiện đại, nơi mỗi câu chuyện chính đều ẩn chứa một câu chuyện khác mà tùy thuộc vào sự nhạy cảm và kinh nghiệm sống của người đọc sẽ nhận ra ở những góc độ khác nhau.
Đánh giá sách của Khánh Huyền - MyBook