Đây là cuốn sách đầu tiên mà tôi đọc của Shin Kyung Sook, mặc dù lúc đó cô đã rất nổi tiếng tại Việt Nam với cuốn 'Hãy Chăm Sóc Mẹ'. Tuy nhiên, điều khiến tôi chọn cuốn sách này là vì trong hàng loạt sách có tại nhà sách Phương Nam gần chợ Đà Lạt, không có liên quan gì đến sự nổi tiếng của Shin Kyung Sook.
Tôi chọn cuốn sách này để mang đi trong hành trình bất ngờ của mình vì những dòng văn ở những trang đầu tiên quá đẹp, quá làm cho con tim người đọc rung động đến mức không thể bỏ qua. Và càng đọc, tôi càng tự hỏi, tại sao cuốn sách này có thể so sánh được với Rừng Na Uy như vậy mà dường như lại ít được giới thiệu. Hay là vì nó được giới thiệu ở một nơi nào đó mà tôi không biết? Có thể như vậy chăng?
Là cuốn tiểu thuyết thứ 7 của Shin Kyung Sook – 'Ở Nơi Nào Đó Có Chiếc Điện Thoại Gọi Cho Tôi', chọn một chủ đề tương tự như Rừng Na Uy của Haruki Murakami, chỉ khác là nó diễn ra ở Hàn Quốc, vào những năm 80. Và một lần nữa, người đọc lại thấy nỗi buồn, sự hoang mang xen kẽ niềm tin, khao khát, ngây thơ của tuổi trẻ. Tất cả được thể hiện một cách trọn vẹn và rực rỡ qua giọng kể mang tính hướng nội của nhân vật tôi trong câu chuyện.
Câu chuyện của 'Ở Nơi Nào Đó Có Chiếc Điện Thoại Gọi Cho Tôi' bắt đầu một cách nhẹ nhàng, như một viên sỏi nhỏ rơi xuống mặt hồ bình yên, một cú điện thoại từ nơi nào đó gọi đến cho nhân vật 'tôi'. Cú điện thoại bắt nguồn từ anh, người mà tôi đã không gặp suốt tám năm, để thông báo rằng người thầy mà họ từng thân thiết thời sinh viên sắp qua đời.
Cú điện thoại đưa nhân vật tôi trở lại với những ký ức sâu kín dưới lòng đất. Rồi mỗi lúc ký ức mỗi về, tràn về một cách chân thực. Để rồi người đọc bị cuốn vào những kỉ niệm sâu sắc của nhân vật tôi: “Vào lúc đó, ở nơi đó, nếu không gặp được họ, tôi đã phải làm sao để trải qua những ngày tháng ấy?”
Tôi, người kể câu chuyện của mình, là một cô gái đầy cảm xúc, mang trong lòng nỗi cô đơn vì không được ở bên cạnh người mẹ đang mắc bệnh nặng. Cô đến thành phố, sống tạm thời ở nhà của chị họ, theo học tại một trường nghệ thuật và ở trong căn phòng mà cô tự tay dán kín cửa sổ.
Tại đó, cô gặp anh, một người đàn ông trưởng thành, ấm áp và nhìn thấy sự đặc biệt trong cô giữa hàng nghìn người khác, hiểu được những khó khăn mà cô đang phải trải qua.
Tại trường nghệ thuật đó, cô gặp thầy giáo gầy gò nhưng hiền lành, người luôn đặt ra những câu hỏi sâu sắc về vai trò của nghệ thuật trong thời đại hiện nay.
Cũng tại đó, trong những năm thanh xuân, cô gặp một cô gái xinh đẹp, luôn che giấu đôi tay bị bỏng của mình.
Và trong quãng thanh xuân đó, có một người bạn đồng thời thầm yêu cô, người trong quân ngũ viết thư đầy tình cảm cho cô. Nhưng rồi anh ta ra đi mà không để lại lời giải thích.
Hai người cùng trải qua thanh xuân với niềm tin rằng 'mỗi ngày chỉ xảy ra một lần', trong bối cảnh xã hội đầy biến động và cuộc biểu tình.
Hai người chỉ đồng hành cùng nhau trong bữa cơm, những chuyến phiêu lưu, lắng nghe và chia sẻ những câu chuyện, trong khi trong lòng mỗi người đều đong đầy cảm xúc tiềm ẩn.
Họ đã gặp nhau. Sau đó, họ lại mất nhau. Đó giống như nhiều câu chuyện cuộc sống khác. Nhưng việc gặp gỡ và mất mát đó chứa đựng ý nghĩa sâu sắc về cuộc sống.
Shin Kyung Sook đã thu hút người đọc bằng lối viết chân thành và chân thực của mình. Trong cuốn tiểu thuyết này, khả năng sáng tạo và viết câu chuyện của cô đã vượt qua cách tiếp cận cá nhân, tạo ra một thế giới đầy đủ riêng biệt, trở thành một câu chuyện tự nhiên, không chỉ là câu chuyện của tác giả.
Sự mất mát và tìm thấy trong câu chuyện là hạt giống của ý nghĩa cuộc đời. Như một cách để trở nên mạnh mẽ từ sự cô đơn, để tìm thấy từ sự mất mát, những trải nghiệm mà chúng ta phải trải qua trong tuổi trẻ của mình.
Những đoạn trích hay trong tác phẩm:
Đặc tính của ký ức chính là chúng nhớ những điều mà chúng muốn nhớ. Hình ảnh trong ký ức xen vào cuộc sống hàng ngày của chúng ta, vì vậy đừng tin rằng ký ức của bạn hoặc của bất kỳ ai đó là sự thật tuyệt đối. Nếu ai đó khẳng định rằng họ đã thấy với đôi mắt của mình, chúng ta biết rằng trong những lời nói đó, còn chứa đựng cả hy vọng và lòng mong muốn của họ, và trái tim họ đang ẩn giấu ước muốn thấy sự thật.
Tôi từng tin rằng hiểu biết và chia sẻ bí mật sẽ củng cố tình bạn. Nhưng khi bí mật được tiết lộ không phải từ mình mà từ người khác, tôi thấy mất mát lớn lao.
Tôi từng nghĩ việc chia sẻ bí mật sẽ tạo sự gắn kết. Nhưng thật ra, nó chỉ làm cho mình cảm thấy bất an và lo lắng.
Tôi từng nghĩ chia sẻ bí mật sẽ làm cho mối quan hệ mạnh mẽ hơn. Nhưng khi bí mật được tiết lộ không theo ý mình, tôi nhận ra sự phản bội và mất mát.
Tôi nghĩ thời điểm khó khăn nhất trong cuộc đời là khi không có ai ở bên.
Tôi nghĩ rằng không có gì đáng sợ hơn việc bị lời hứa vụt tan. Đó là cảm giác đau lòng nhất.
Giá như ai đó có thể đảm bảo cho tương lai của mình. Giá như lời hứa có thể trở thành sự thật. Giá như sau những thời kỳ đau khổ, có một điều gì đó thay đổi...
Nguồn tham khảo: https://goo.gl/cCW4QN