'Rừng Na Uy' không nổi tiếng vì mang theo lý tưởng cao cả, mà vì tái hiện cuộc sống của một thế hệ trẻ tuổi kinh điển - tình yêu, tình bạn.
Câu chuyện xoay quanh nhân vật Toru, một người sống kín đáo và có quan niệm riêng về xã hội. Thời trung học, Toru chỉ có một người bạn thân là Kizuki. Một ngày nọ, Kizuki tự tử bất ngờ, để lại nỗi đau mãi mãi cho những người bạn còn lại. Toru phát triển tình cảm với Naoko - bạn gái của Kizuki, nhưng mối quan hệ của họ luôn bị che khuất bởi cái bóng của Kizuki.
Trong suốt câu chuyện, cái chết - tự tử, là một điều hiển nhiên trong cuộc sống trẻ Nhật Bản thập niên 60. Đây là một bản tình ca buồn, đau đớn từ đầu đến cuối.
Tình yêu có thể có nhiều dạng, và với Toru, tình yêu của anh mang hai mặt đối lập.
Với Toru, mối tình đã qua cũng là một phần của cuộc sống. Dù lý trí muốn quay về với nhau, nhưng con tim không thể điều khiển được cảm xúc.
“Chuyện cái cái giếng đồng đó. Tôi không biết liệu nó có thật hay không. Có thể đó chỉ là một ảo ảnh hoặc một tín hiệu tồn tại trong tâm trí của Naoko, giống như mọi thứ khác mà cô ấy thêu dệt thành hiện thực trong trí óc suốt những ngày đen tối ấy… Điều duy nhất tôi biết về cái giếng đó là nó sâu đến mức không thể đo được, và bị che khuất bởi bóng tối, như toàn bộ bóng tối của thế giới được đổ vào đó đến cực điểm.”
“Nó sâu quá, thật sự vậy,” Naoko nói, cẩn thận lựa từng từ. Đôi khi cô ấy nói như vậy, chậm lại để tìm từ đúng đắn nhất. “Nhưng không ai biết nó ở đâu,” cô ấy tiếp tục. “Tôi chỉ biết chắc rằng nó ở đây xung quanh.”
…”Nếu vậy thì thật nguy hiểm,” tôi nói. “Một cái giếng sâu mà không biết ở đâu. Chúng ta có thể té vào đó và kết thúc cuộc đời.”
“Kết thúc cuộc đời. Aaaaaaaaaa! Kinh khủng quá. Kết thúc hết rồi!”
“Chắc chắn là sẽ xảy ra thôi,”
“Đúng vậy, đôi khi lại xảy ra. Có thể hai hoặc ba năm lại có một lần. Một cách bất ngờ, ai đó biến mất, và không ai tìm thấy họ. Và mọi người xung quanh đây lại nói ‘Ồ, họ rơi vào cái giếng đồng rồi.’”
Toru đắm chìm trong tình yêu với Naoko. Tình cảm của họ trong trẻo và thuần khiết, nhưng lại gắn bó với quá khứ đau buồn xoay quanh Kizuki. Suốt nhiều năm qua, họ vẫn sống trong hồi ức. Cuộc sống dường như ngày càng phù phiếm, và họ vẫn lững thững trong quá khứ. Nhưng quá khứ không thể làm dịu đi những vết thương trên trái tim, nó chỉ làm cho những vết thương ấy nứt nẻ hơn. Toru và Naoko yêu nhau, nhưng tình yêu của họ lại vướng bận trong bóng tối. Họ cần nhau, nhưng chưa thể vượt qua được quá khứ đau thương. Tình yêu này từng là tình yêu đơn phương, đầy những nỗi nhớ và đau thương, nhưng đối với tôi, nó đã trở thành một mối tình hai chiều. Và cái chết của Naoko có lẽ là cách duy nhất để cô bảo toàn được tình yêu thiêng liêng của mình giữa cuộc sống hỗn loạn.
Tháng Tư là thời điểm tốt nhất trong năm để bắt đầu những điều mới mẻ, và mình không thể không nhận ra rằng thời điểm đó là lúc phù hợp nhất để sống chung với nhau. Nếu mọi thứ suôn sẻ, cậu có thể quay lại đại học. Nếu cuộc sống chung của chúng mình gặp vấn đề gì, mình sẽ tìm cho cậu một căn hộ gần đây. Quan trọng nhất, chúng ta phải luôn ở gần nhau.
Toru đã đắm chìm trong tình yêu với Midori. Tình yêu của họ đang diễn ra ngay trong hiện tại.
Tháng Tư và tháng Năm là hai tháng cô đơn và đau khổ vì tôi không thể nói chuyện với cậu. Tôi chưa từng nghĩ rằng sau mùa xuân lại là thời gian cô đơn và đau khổ như thế. Thà có thêm ba tháng Hai còn hơn một mùa xuân như thế này. Dù biết rằng đã quá muộn, nhưng kiểu tóc mới của cậu thực sự rất phù hợp. Đẹp lắm...
Tình yêu khiến mọi thứ trở nên rực rỡ, mỗi con đường đều tỏa sáng, mỗi cây cối đều lung linh trong đôi mắt đen sâu thẳm. Không biết nếu không có tình yêu này, hành trình của Toru sẽ dẫn đến đâu, khi mà từng người bạn thân thiết của cậu rời đi, khi mà cậu bàng quan với mọi thứ hơn một lần? Có thể sẽ kết thúc như chị của Naoko hay Kizuki trong căn phòng tối tăm? Hoặc là sự giải thoát tại cánh rừng xanh tươi như Naoko. Tình yêu giữa Toru và Midori là một điểm sáng trong bức tranh u ám, là điểm nhấn tạo ra cuộc sống mới.
Được rồi, tôi sẽ đợi. Và tôi tin cậu', cô nói. Nhưng khi cậu chấp nhận tôi, chỉ có tôi ở đây. Và khi cậu ôm tôi vào lòng, cậu chỉ nghĩ về tôi, phải không?
Tôi hiểu hoàn toàn điều đó.
Tôi không biết bạn muốn gì từ tôi, nhưng tôi không muốn bạn làm tôi đau khổ thêm nữa. Tôi đã đau khổ đủ rồi trong cuộc đời này. Đủ rồi. Bây giờ, tôi chỉ muốn được hạnh phúc.
Tôi kéo bạn lại và hôn lên môi bạn.
“Hãy vứt bỏ mọi lo lắng và ôm tôi chặt vào,” tôi nói.
“Nhưng chúng ta sẽ ướt sũng đấy!”
“Vẫn thế! Tôi muốn bạn đừng suy nghĩ nữa và chỉ cần ôm tôi thật chặt,” tôi nói tiếp.
Tình bạn - Những cá nhân lập dị có những mối quan hệ đặc biệt?
Song song với tình yêu, tình bạn trong Rừng Na-uy đem lại nhiều suy nghĩ. Tác giả có thể đã chủ ý xây dựng những nhân vật chống đối với xã hội. Đối với tôi, họ là những người vô hại, thường bị nghi ngờ bản thân. Trong họ là sự chân thành và cố gắng để cảm thông và mong muốn được cảm thông. Khi họ vẫn muốn giữ lấy bản ngã của mình, họ chỉ có thể đi trên một con đường duy nhất. Nếu cuốn sách là một bộ phim dài, chắc chắn chúng ta sẽ hiểu tại sao thanh niên Nhật Bản thời kỳ đó lại ra đi nhiều như vậy và chắc chắn sẽ có một kết thúc hoàn hảo cho Kizuki, Naoko, Reiko... rằng họ sẽ được tái sinh trong một thế giới mới. Nhưng, cuộc sống khiến Reiko phải xa chồng con, Naoko chỉ có thể 'nói với lòng mình' và không có sự lựa chọn.
Tôi vẫn nhớ hình ảnh cuối cùng của Kizuki - ngày cậu ấy qua đời. Đó là một cú đánh hoàn hảo mà mình không nghĩ cậu ấy có thể làm được. Nhưng may mắn đã đến với cậu ấy, cú đánh hoàn hảo, và hai quả bóng trắng và đỏ gần như không gây ra tiếng động nào khi chúng va chạm nhau trên bàn bi-a xanh nâu và ghi điểm cho ván cuối cùng của ngày đó. Đó là một hình ảnh thực sự đẹp, mình vẫn nhớ mãi. Trong hai năm sau đó, mình không chạm đến gậy bi-a một lần nào.
Tuổi trẻ - Vĩnh cửu và không phai nhạt
Cuốn sách không cố gắng mô tả những lý tưởng cao cả, vĩ đại. Vì ngay cả những người giỏi nhất cũng chỉ xem mục tiêu là niềm vui, danh vọng không đáng quan tâm. Những người trẻ tuổi trong Rừng Na-uy có những niềm tin rất thực tế và đời thường. Và đó là sự thật không hàm ý. Với Naoko, bên ngoài có sự cạnh tranh, ganh đua, lừa dối, thì cũng chẳng sao.. Còn với những người đã trải qua tuổi trẻ, khi nhìn lại, họ thấy con đường của mình đã đi qua những gì. Tự gộp lại, những người đó đều có tuổi trẻ đầy biến động và trăn trở. Họ mạnh mẽ như những cây cỏ trước cơn giông bão, họ tinh khiết như tinh thể pha lê và họ đau đớn như những đứa trẻ. Có người đã ra đi để lại tuổi trẻ bất diệt. Có người tiếp tục đi mang theo tuổi trẻ không phai nhạt.
Kết luận:
Tình bạn, tình yêu và tuổi trẻ luôn sống mãi dù có phải đối mặt với quá khứ và hiện tại hay kết thúc trong sự sống và cái chết. Trong tuổi trẻ, chúng ta mới thực sự cảm nhận được tình yêu và tình bạn hoà quện vào nhau, tinh khiết và trong sáng nhưng đầy ý nghĩa. Rừng Na-uy thực sự là một tác phẩm nghệ thuật khiến con người ta ngây ngất trong giai điệu buồn của tuổi trẻ, nơi mà tình yêu và tình bạn xen lẫn nhau như những cơn sóng nuôi dưỡng tâm hồn.
Đêm qua tôi đã mơ về em
Ánh trăng sáng làm cho tôi không thể phân biệt được em hay chỉ là một hình bóng.
Nụ cười của em, mái tóc em bay trong gió.
Tôi đáp lại nụ cười cuối cùng của em
Đôi mắt trong trẻo của em, không biết liệu đó là suối, hồ hay biển
Tôi hôn em một nụ hôn cuối cùng
Đêm qua tôi đã mơ về em
Tác giả: Nhật Px - Sách Của Tôi