Tháng Sáu luôn mang theo những cơn mưa rào bất chợt, đủ để khiến người ta nhớ về tuổi trẻ cuồng nhiệt. Thời kỳ ấy vẫn còn đọng lại trong những kỷ niệm, những xúc cảm của tình yêu đầu đời. 'Sau lưng một vạt nắng' của Fuyu như là một hơi thở tươi mới cho những ngày mơ mộng.
Ai cũng có một tuổi trẻ đầy mơ mộng, một tình yêu đầu đầy ngọt ngào và trong lòng mang mãi những kỷ niệm về những ngày thơ ấu tươi đẹp. Fuyu mang đến 'Sau lưng một vạt nắng' với sự trong sáng của hoa cỏ, làn gió nhẹ nhàng từ biển, và những cơn gió tinh nghịch mang theo hương thơm của mùa hè. Tập truyện ngắn này chạm vào trái tim người đọc như một cơn gió mát.
Một chút tinh khôi của nhiều màu sắc hoa.
Không biết có phải là sự ngẫu nhiên hay một kế hoạch từ trước, nhưng hình ảnh của những bông hoa luôn góp phần làm nên câu chuyện của Fuyu, không chỉ trong 'Sau lưng một vạt nắng' mà còn trong những tác phẩm khác của ông. Màu sắc của hoa làm cho mỗi trang sách của Fuyu trở nên sống động và trở thành một phần không thể thiếu trong hành trình trở lại tuổi thơ.
Cẩm tú cầu luôn toả sáng với vẻ đẹp của mình...
Trong bài truyện ngắn đầu tiên, câu chuyện bắt đầu bằng hình ảnh của những bông tú cầu ướt sương mai, là mối liên kết duy nhất giữa hai trái tim, dường như đã mất nhau trên dòng đời ồn ào. Cuối cùng, cuộc sống đã dẫn họ trở lại với nhau. Những lá thư tay đến và đi như một thói quen, không cần biết đến địa chỉ email, chỉ cần chờ đợi là đủ thú vị. Cuối cùng, cuộc trao đổi thư tay cũng kết thúc. Họ không lạc mất nhau như những bông tú cầu đi lạc. Một cái kết ngọt ngào đã đến với họ.
Và những bông hoa khác vẫn im lặng...
Trong tuổi trẻ, mỗi người đều giữ trong lòng một tình yêu trong trẻo, đủ để khiến họ nhớ mãi. Một ngày nào đó, khi chúng ta trưởng thành, chúng ta sẽ nhớ lại một mối tình đã đến bên chúng ta một cách im lặng. Những trái tim không đồng điệu nhưng lại đánh rơi nhịp, chạm vào nhau giữa cuộc sống ồn ào. Đó là bông hồng trắng của ngày Valentine, bất ngờ xuất hiện. Sau những bông hồng trắng ấy, là một biển yêu thương, là những tình cảm chân thành mà một cậu bạn nam đã dành cho một cô nàng có vẻ nam tính. Dần dần, những tình cảm ngây thơ ấy khiến mọi người phải rung động. Ngay cả một cô gái đơn thuần trong tình yêu cũng có thể cảm thấy hạnh phúc. Mọi chi tiết mà Fuyu mô tả đều rất chân thực. Không phô trương, cách viết của cô ấy rất tự nhiên, làm xao xuyến biết bao trái tim trong một ngày mơ mộng. Đôi khi, những tình cảm ngây thơ đó có thể khiến những trái tim pensée phải mở rộng như những bông hoa tử lan.
Có lẽ chúng biết rằng, dù đi xa đến đâu, chúng vẫn sẽ tìm thấy một nơi để tiếp tục sống.
Và tất nhiên, ở mọi nơi, vẫn có những bông hoa, những cây đang chờ đợi để bắt đầu một mùa hoa mới. Một bông bồ công anh trên lề nhà cũng đủ để khiến những lời yêu bay xa theo cách riêng của chúng. Đôi khi, không cần phải nói, những lời yêu vẫn đến và đi một cách bất ngờ, nhưng đủ để làm cho những trái tim trẻ ngây thơ và vụng về phải cười. Nhưng không dễ dàng để khiến hai trái tim vô tình lỡ mất một nhịp. Và câu chuyện ngắn “Đã đến lúc nói lời tạm biệt” là một ví dụ. Khi 'tôi' đuổi theo một trái tim không dành cho mình, 'tôi' gần như quên mất Duy - người luôn âm thầm ở bên cạnh 'tôi' trong suốt thời gian dài. Những mầm cây được trồng dưới bàn tay của cả hai dần dần phát triển, và nhận ra tình yêu của họ cũng thế. Việc từ bỏ một tình cảm nào đó, đặc biệt là tình yêu không được đáp lại, không bao giờ dễ dàng. Người trong cuộc liên tục tự hỏi và để trống những câu trả lời, như thể họ vẫn hy vọng. Và một ngày nào đó, 'tôi' quyết định tìm kiếm câu trả lời cho trái tim của mình. Ngày đó, 'tôi' đã dũng cảm đối diện với tình yêu không được đáp lại, và cuối cùng, chậu dâu thực sự trở thành của 'tôi'.
Tình cảm đó giống như một loại tình yêu mà mọi người ngưỡng mộ. Trái lại, tình yêu chân thành lại đến từ từ, chậm rãi nhưng đầy bất ngờ.
Ở một góc nhỏ, khi ánh nắng buổi sáng ấm áp, đôi khi những trái tim ngây thơ lại khó lòng nhận ra những tình cảm của mình và đi lạc vào con đường lầm lạc. Đôi khi chỉ cần một chút quan tâm, một vài lần gặp gỡ tình cờ, và chỉ với những cái nhìn đầy ý nghĩa, trái tim lại lỡ mất một nhịp. Rồi một ngày, họ lại phải hối tiếc vì đã để lỡ điều quan trọng. Khi quyết định thổ lộ tình cảm, cô bé cảm thấy bối rối và không biết phải làm sao để xác định tình cảm của mình. Cô nghĩ rằng trái tim nhỏ bé của mình không thể chịu đựng được nữa, nhưng lại có một trái tim khác luôn sẵn sàng chung nhịp với cô, sẵn sàng ở bên cạnh và an ủi cô. Cuối cùng, cô bé đã tìm thấy câu trả lời cho chính mình, tình cảm của cô bé trở nên rõ ràng hơn, giống như việc một bông hoa xương rồng nở ra vào buổi sáng.
Chút trong veo của âm thanh quen thuộc...
Biến những âm thanh nhẹ nhàng của cuộc sống thành những từ ngữ ấm áp, đong đầy cảm xúc là một công việc không hề dễ dàng. Đó có thể là tiếng chuông nhỏ từ chiếc cặp của ai đó, hoặc một sự gặp gỡ tình cờ trên xe buýt. Có lẽ vì hai người lại quá xa nhau mà số phận không cho họ gặp gỡ, nên họ mãi mãi lạc mất nhau. Nhưng trong trái tim của mỗi người vẫn tồn tại hình ảnh quen thuộc của đối phương, như một góc nhỏ không thể thay thế. Hoặc có thể là những giai điệu của một bài hát, mang đến cho trái tim nhiều cảm xúc khác nhau. Tất cả những cảm xúc trong từng câu chuyện đều được bao bọc kỹ lưỡng, sâu xa ẩn sau từng từ ngữ.
Trong tuổi học trò ngây ngô, mỗi người đều giấu kín một tình yêu! Có người sẽ gặp được người phù hợp để cùng nhau trải qua thời kỳ học trò, nhưng cũng có những người lại không dám thổ lộ tình cảm của mình, để thời gian làm phai nhòa đi mọi điều.
Chút tinh khôi cho những ngày mơ mộng
Một lần nữa, Fuyu đã mang lại một góc mơ mộng cho chúng ta, nhìn về một tháng năm đầy sáng sủa, về những kỷ niệm của mối tình đầu. Dù chúng ta lớn lên, nhưng những kí ức về thời kỳ tuổi trẻ, những cảm xúc mơ hồ dành cho một người sẽ luôn là một phần không thể xóa nhòa trong tim chúng ta. Có lẽ câu chuyện ngoài đời không thể trọn vẹn như 'Sau lưng một vạt nắng', nhưng những giai điệu, hình ảnh của một thời tuổi trẻ lại mang đến sự ngạc nhiên.
Từ hình ảnh đa dạng của những bông hoa đến những lời hẹn ước bên bờ biển, những giai điệu vang vọng khắp nơi được sinh ra từ một trái tim nhạy cảm, mong muốn được bao bọc và hiện hữu hơn trong một vạt nắng, đủ để khiến bất kỳ ai cũng phải đắm đuối. Tất cả được ghi lại trong từng dòng văn. Tinh khôi và yên bình – đó là hai từ mà tôi muốn dành cho “Sau lưng một vạt nắng”. Sau này, Fuyu đã viết thêm “Cho những ngày không gì đặc biệt”, và cảm xúc trong đó lại sâu sắc hơn, tạo ra một khoảnh khắc yên bình để làm cho những khoảnh khắc mất nhau giữa cuộc sống hối hả trở nên mạnh mẽ hơn. Với câu chuyện đang được kể, cảm xúc vẫn nguyên vẹn, có thể khiến ta bất giác mỉm cười. Bởi cuộc sống quá áp đặt và nhanh chóng, không bao giờ yên bình và chậm lại đủ để nhìn lại quãng thời gian thanh xuân, để được tắm trong cơn mưa một lần nữa.
Có người có thể nghĩ rằng truyện của Fuyu chỉ dành cho tuổi teen lãng mạn, nhưng đối với tôi, lại không phải. Hai năm sau, kể từ lần đầu tiên đọc cuốn sách, cảm xúc từ lời giới thiệu đến truyện thứ hai mươi vẫn còn như ngày nào. Từng trang sách, từng cảm xúc trong sáng, ngây thơ, vẫn lan tỏa ra, dài và rộng như một bộ phim chậm. Bộ phim đó là về tuổi trẻ, về những ngày chúng ta còn trẻ dại và ngây ngô, những ngày mơ hồ chẳng biết tình yêu hay ngưỡng mộ là gì. Nếu bạn không thích hoài niệm, hãy coi như đây là một viên kẹo ngọt. Ngọt đủ để làm tan chảy cay đắng, những khó khăn cuộc sống đặt ra.
Hãy đọc và cảm nhận bằng trái tim ngây thơ.
Những câu chuyện mà Fuyu kể không quá nặng nề hoặc đau lòng, mà thay vào đó là nhẹ nhàng, bay bổng và trong sáng, vì vậy hãy đọc và cảm nhận bằng trái tim ngây thơ, nhé? Khi bạn đọc và cảm nhận bằng trái tim ngây thơ như thế, tôi tin rằng bạn sẽ tìm thấy mình trong hai mươi câu chuyện, trong những nhân vật mà chúng tôi đã gặp. Dù hầu hết những cái kết của chúng ngọt ngào như kẹo, giọng văn của Fuyu vẫn khiến người đọc cảm thấy buồn và nhẹ nhàng, như một khoảng trống trong tim họ mà họ không thể quên.
Đôi khi hãy rời xa những vất vả, những gian khổ và đọc sách, nó có thể không đủ để chữa lành tâm hồn bạn nhưng nó sẽ khiến bạn cảm thấy hạnh phúc, để bạn có thêm sức mạnh để tiếp tục chiến đấu và hướng về ánh mặt trời như những bông hoa hướng dương.
Lời Kết:
Tác giả: Nguyễn Minh Nguyệt - MyBook