Thư gửi đứa trẻ chưa từng ra đời như một tập hồi ký được kể từ cuộc sống của tác giả Oriana Fallaci. Trẻ thơ, bà đã yêu một phóng viên ở London, và sau đó phải chịu đựng sự mất mát từ một cuộc sẩy thai. Đau khổ, bà đã suy nghĩ đến việc tự vẫn.
Oriana Fallaci, một nhà báo chính luận nổi tiếng của Italy, đã có những trải nghiệm đặc biệt trong sự nghiệp của mình. Bà đã tham gia nhiều cuộc phỏng vấn với các nhân vật lịch sử và nhà lãnh đạo nổi tiếng khác nhau.
Sinh thời bà tham gia giảng dạy và diễn thuyết tại nhiều đại học lớn của Mỹ như: Harvard, Columbia, Yale... Những năm cuối đời, bà dành tâm huyết cho sự nghiệp chống khủng bố, đặc biệt là sau khi sự kiện 11/9 xảy ra. Oriana Fallaci qua đời năm 2006, ở tuổi 77 vì ung thư phổi. Bà an nghỉ tại Florence - thành phố quê hương, bên cạnh chồng và cũng là người bạn chiến đấu thân thiết Alexandros Panagulis.
Bức ảnh minh họa
Một phụ nữ độc thân không ngờ lại mang thai. Trong niềm vui của việc sắp làm mẹ lần đầu, cô ấy chia sẻ tin vui với bạn trai. Nhưng anh ta muốn cô ấy phá thai. Khi đi kiểm tra thai lần đầu, bác sĩ cũng khuyên cô ấy vậy. Sự lo lắng và sợ hãi đã khiến cô ấy suy nghĩ về việc phá thai. Nhưng sau đó, cô ấy đã quyết định giữ lại đứa bé. Dù bé là kết quả của một sự cố, nhưng nó vẫn là một sinh vật, có cảm xúc và biết đau đớn. Cô ấy hiểu điều đó vì cô ấy từng phải đối mặt với tình huống tương tự.
Quyết định quyết định giữ lại đứa bé đồng nghĩa với việc cô phải đối mặt với nhiều khó khăn trong cuộc sống. Cô mang thai nhưng không có thời gian nghỉ ngơi, không ai chăm sóc, vẫn phải làm việc không ngừng nghỉ và có thể mất việc nếu không hoàn thành công việc. Điều này có nghĩa là cô sẽ mất nguồn thu nhập và không thể chăm sóc cho đứa bé khi sinh ra.
Quyển sách mỏng manh chỉ gồm khoảng hơn 150 trang, đủ để người đọc bị cuốn vào nỗi đau và cảm xúc của một người phụ nữ nhạy cảm đầy trăn trở. Cô phản đối và nghi ngờ những định kiến về hôn nhân, tình yêu, gia đình, xã hội, công việc... Cô liên tục đưa ra quan điểm, suy nghĩ rồi lại phủ định nó. Nhưng cuối cùng, cô không bao giờ từ bỏ quyền làm mẹ của mình, bởi đó là một chu trình tự nhiên của sự sống - sự kế thừa từ đời này sang đời khác.
Với lời văn sâu lắng, âu yếm, đôi khi tức giận đến tuyệt vọng, thậm chí chứa đựng tình yêu thương, cô đã truyền đạt đến đứa bé vẫn chưa ra đời những hiểu biết về sự tồn tại, sự khắc nghiệt của việc trở thành con người, những rào cản của định kiến và lối sống. Cô cảm thấy hối hận và tội lỗi khi đứa bé chưa ra đời. Lần đầu tiên tiếng 'mẹ' đượm yêu thương được gửi đi, cũng là lần đầu tiên tiếng 'mẹ' được đáp lại trong sự cô đơn và đau khổ. Cảm giác tội lỗi không chỉ là vì việc cô đã gây ra sảy thai, mà còn vì những suy tư bi quan và lời nói phản bội bản chất khắc nghiệt của cuộc sống đã được truyền đến đứa bé, khiến nó từ chối được sinh ra - từ chối sống. Rõ ràng, không ai có quyền quyết định số phận sống - chết của người khác.
Sau cái chết của đứa bé, người mẹ cũng qua đời. Có lẽ vì biến chứng, cũng có thể là vì cảm thấy hối hận và tội lỗi. Kết cục đau lòng để lại rất nhiều điều để suy ngẫm.
“Con đã chết. Giờ mẹ cũng sẽ đi theo. Nhưng điều đó không quan trọng. Bởi vì cuộc sống không bao giờ chết.”
Dưới đây là một số trích dẫn đáng suy ngẫm:
“Cuộc đời con người bắt đầu bằng nỗi đau; nỗi đau trở thành một phần của chúng ta, và chúng ta quen với nó như quen với việc có hai chân, hai tay. Thực sự, chúng ta thậm chí không sợ chết, vì chết có nghĩa là ít nhất là đã được sinh ra, từng được tồn tại trong thế giới này. Điều đáng sợ thực sự là không-là-gì-cả, không có gì, chưa từng tồn tại, dù là tình cờ hoặc lỗi lầm... Nhưng liệu việc chịu đựng nỗi đau có thể tốt hơn không-là-gì-cả không? Thậm chí, ngay cả khi chúng ta khóc vì thất bại, vỡ mộng, và đau khổ, chúng ta vẫn biết rằng đau đớn luôn tốt hơn không có gì cả.”
“Có một vẻ đẹp tuyệt vời khi một sinh linh gắn liền cuộc sống của mình với cơ thể của mình, biết rằng họ sẽ trở thành hai người thay vì một.”
“Chúng ta biết thế giới này là của đàn ông và vì đàn ông, với chế độ độc tài của họ tồn tại từ xa xưa, thậm chí đã đi vào cả ngôn từ... Trong các truyền thuyết mà đàn ông sáng tạo ra để giải thích sự sống, cá nhân đầu tiên của loài người không phải là người phụ nữ mà là một người đàn ông với tên gọi Adam. Eva chỉ xuất hiện sau đó, để gây rối. Trong các bức tranh trong nhà thờ, Chúa thường được miêu tả là một ông già có râu, không bao giờ là một bà cụ với mái tóc bạc phơ. Và tất cả các anh hùng đều là đàn ông: từ Prometheus người đã mang lửa về cho loài người, đến Icarus người đã cố gắng bay lên trời, thậm chí cả Jesus, con trai của Chúa và các thánh thần, như thể phụ nữ chỉ là cái chứa hoặc là một vú em. Tuy nhiên, hoặc có lẽ chính vì vậy, làm một người phụ nữ càng thú vị. ”
“Trở thành mẹ không chỉ là một công việc, thậm chí cũng không phải là một nghĩa vụ. Đó là một quyền lợi trong số nhiều quyền lợi.”
“Là một người đàn ông không có nghĩa là phải mang theo một cái đuôi phía trước - nó biểu hiện cho một con người. Và quan trọng nhất với chúng ta: con là một con người. Con người là một từ tuyệt vời, không giới hạn giới tính, không chia rẽ con người thành những người có đuôi và những người không.”
“Một ngày nào đó, con và tôi sẽ cùng nhau trò chuyện về cái được gọi là tình yêu. Vì thật sự, chúng ta vẫn chưa hiểu nó là gì. Tôi đoán rằng đó là một trò chơi tinh quái được tạo ra để dẫn dắt con người và khiến họ trở nên quỷ quyệt hơn.”
“Hy vọng tìm kiếm ở người khác những gì họ không tìm thấy trong bản thân mình? Sợ cô đơn, sợ buồn chán, sợ im lặng? Nhu cầu sở hữu và bị sở hữu? Theo một số người, đó chính là tình yêu. Nhưng ta lo sợ rằng đó chỉ là một cơn đói, và khi được đầy thì sẽ để lại cho chúng ta một loại khao khát khó lòng tiêu hóa.”
“Mọi thứ thật tuyệt vời khi được mơ mộng, nhưng thực tế thì khác... Ngay cả loài gà cũng không sinh ra được tất cả con gà mà chúng có thể: nếu mọi quả trứng gà đều nở thành gà con, thì thế giới này sẽ biến thành một chuồng gà.”
“Với một số người, tội lỗi thực sự của đàn ông và phụ nữ là làm tình trên giường. Họ cho rằng, nếu không muốn có con, chỉ cần sống trinh bạch. Tuy nhiên, quyết định ai nên trở thành trinh bạch và ai không thì lại là vấn đề khó khăn, và kết quả có thể là toàn bộ xã hội sống trong trinh bạch, khiến con người đến mức không thể sinh sản và cuối cùng loài người sẽ tự tuyệt chủng.”
“Gia đình không phải là cái gì khác ngoài một cấu trúc không cho phép con người không tuân thủ, không có cái thiêng liêng tồn tại. Tất cả những gì tồn tại là các nhóm đàn ông, phụ nữ, trẻ em bị ép phải sống cùng nhau dưới một mái nhà, thường xuyên gây ra căm ghét và xung đột.”
“Theo thống kê gần đây, dân số thế giới đã đạt bốn tỷ người. Con sắp gia nhập vào con số này. Rồi con sẽ quay đầu lại và ao ước về sự tự do của mình giữa biển cả người, con à!”
“Cho dù sinh ra dưới bất kỳ chế độ hay triết lý nào, luôn có người muốn lau chùi thảm của người khác... Người nào nói với con rằng: 'Ở chỗ chúng tôi thì khác', hãy đáp lại họ: 'Dối trá!' và thách thức họ chứng minh rằng ở chỗ họ không có sự khác biệt giữa bữa ăn của người giàu và nghèo, nhà của người giàu và nghèo, mùa của người giàu và nghèo. Mùa đông là mùa của người giàu. Nếu con giàu, cái lạnh trở thành niềm vui với việc mua áo lông thú, sưởi ấm nhà cửa và trượt tuyết. Ngược lại, nếu con nghèo, cái lạnh là nỗi đau khổ và con học cách căm ghét cả vẻ đẹp của mùa đông.”
“Bình đẳng, giống như tự do, chỉ tồn tại ở hiện tại. Trong quả trứng, chúng ta đều bình đẳng.”
“Từ đầu, ta đã nói với con rằng không có gì tồi tệ hơn là không tồn tại, rằng nỗi đau không nên làm chúng ta sợ hãi, thậm chí là sợ chết, bởi nếu chết có nghĩa là đã từng tồn tại. Ta đã nói với con rằng sự sống luôn đáng giá, vì sự lựa chọn thứ hai là sự im lặng và trống rỗng. Nhưng điều đó có đúng không, con ạ? Liệu con được sinh ra để chết dưới bom đạn hoặc súng của một tên lính, vì khẩu phần ăn đã bị con trộm mất vì quá đói? Con càng lớn, ta càng sợ…”
“Việc mang thai không phải là một hình phạt, mà là một quy luật tự nhiên mà cần phải diễn ra tự nhiên như cách mà cây cối và cá vậy.”
“Phụ nữ chịu trách nhiệm, đau khổ và sỉ nhục. Họ bị gọi là con điếm nếu họ quan hệ tình dục. Không có từ tương đương trong từ điển dành cho đàn ông, nếu sử dụng từ đó sẽ là sai ngữ pháp. Hàng nghìn năm qua, họ bị áp đặt từ vựng và giáo huấn của đàn ông, bị kiểm soát và bị lợi dụng. Hàng nghìn năm qua, họ bị im lặng và bắt buộc phải làm mẹ. Đàn ông mong muốn mỗi phụ nữ là một người mẹ. Họ yêu cầu mỗi phụ nữ trở thành mẹ của họ.”
”Trong mắt một người đàn ông, một phụ nữ chỉ là một cái tử cung và hai buồng trứng, chẳng bao giờ là một cái não.”
Tác giả: Võ Duy Lam - MyBook