Ngoài sự kỳ vĩ của tự nhiên, những nét văn hóa đặc trưng và sâu sắc cũng là điểm đặc biệt của vùng đất này, Phương Mai đã trải qua và thể hiện rõ điều này qua từng trang viết. Gần gũi với những lao động nơi đây, chị không chỉ hiểu biết mà còn đồng cảm, giúp đỡ và giải thích những vấn đề phức tạp - điều mà chỉ khi trải qua mới thấu hiểu. Từ những trải nghiệm đó, chị đưa ra những giải pháp và suy luận sâu sắc về các vấn đề toàn cầu như nghèo đói, bình đẳng, và dân chủ.
Định kiến là sự chi phối của suy nghĩ. Nó không chỉ gắn liền với những ảnh hưởng tích cực mà còn những ảnh hưởng tiêu cực. Đặng Hoàng Giang đã đặt ra câu hỏi, từ bao giờ người Việt đã trở nên tự ti và tự hạ thấp bản thân? Chúng ta thường tôn trọng những quốc gia phát triển nhưng quên đi sự không hoàn hảo của họ. Nguyễn Phương Mai đã nhấn mạnh điều này. Chúng ta có quyền phản đối nhưng cần phải xây dựng và đóng góp tích cực vào xã hội thay vì chỉ biết than trách. Cuộc sống sẽ tốt đẹp hơn khi chúng ta trở nên tốt đẹp hơn và luôn nỗ lực để cải thiện.
Khi bước vào thế giới của 'Tôi là một con lừa', người đọc sẽ được trải qua những cảm xúc chân thực và sống động như chính tác giả. Đó là lúc bạn cảm thấy sợ hãi và hồi hộp khi trải qua những trải nghiệm mới lạ, khi phải đối mặt với những nỗi lo sợ và những hiểm nguy đến từ những sinh vật hoang dã, hoặc khi phải đối diện với những nơi đáng sợ và ám ảnh như nghĩa địa Beith Hajama (Cộng hòa Séc).
Mỗi cảm xúc, dù chỉ thoáng qua, lại để lại trong ta một dấu ấn không thể phai nhạt. Đó không chỉ là những trải nghiệm đáng sợ mà còn là những bài học quý giá về sự dũng cảm, nhận thức về bản thân và thế giới xung quanh.
Khi nói đến khả năng nhân tạo, chúng ta cần nhớ về vị trí của mình trong tự nhiên và vũ trụ, và nhận thức rằng chúng ta không thể thay thế hoặc kiểm soát mọi thứ. Trước cái chết và những nguy hiểm không lường trước, chúng ta nhận ra rằng con người chỉ là một phần nhỏ bé và yếu đuối trong vũ trụ rộng lớn này.
Sống hòa hợp với vũ trụ là một phần quan trọng của sự tồn tại. Phương Mai không chỉ đề cập đến cảm giác mà còn đến suy ngẫm và tư duy. Những vấn đề xã hội nóng bỏng được đề cập một cách khoa học và sâu sắc, đồng thời mở ra những triển vọng và thách thức mới cho con người.
Tại sao mọi nỗ lực cứu trợ ở Nam Phi không đem lại kết quả như mong đợi? Tại sao cuộc xung đột giữa người da trắng và bản xứ ở Mexico vẫn tiếp tục đến ngày nay? Cuba đang phải trả giá nào cho ước mơ của mình? Mỗi vấn đề được phân tích sâu rộng dưới nhiều góc độ khác nhau. Phương Mai, ở vai trò khách du lịch, giáo dục, hoặc nhà báo, luôn đưa ra những nhận định độc lập, thể hiện mong muốn thay đổi thông qua từng bước tiến. Đặc biệt, chị nhấn mạnh về định kiến văn minh một cách sáng tạo.
'Văn minh và mông muội thường tồn tại song song, trong mọi xã hội và quốc gia.'
Ngay cả trong một thành phố đẹp như Brazil, sự chênh lệch giữa giàu sang và đói nghèo là điều không thể tránh khỏi. Tại thủ đô Windhoek (Namibia), hình ảnh phụ nữ Himba vẫn là một câu hỏi về truyền thống hay hủ tục. Phương Mai luôn giữ sự khách quan khi đánh giá, không mang tính cá nhân vào việc phê phán.
Chị nhận ra và chấp nhận sự đa dạng trong văn hóa. Sự khác biệt không có nghĩa là sự kém cỏi. Cá nhân lớn lao thường làm cho chúng ta mù quáng trong cách nhìn nhận thế giới. Thực tế là chúng ta không thể đánh giá mà chỉ nên so sánh và thể hiện suy nghĩ một cách tích cực.
Phương Mai không chỉ suy ngẫm mà còn truyền cảm hứng. Mỗi chuyến đi không chỉ là việc khám phá mà còn là việc tìm kiếm bản ngã và chia sẻ với cộng đồng.
Hành trình của chị là sự tự bày tỏ, phiêu lưu, suy ngẫm, và chia sẻ. Đó mới thực sự là một cuộc hành trình văn minh.
Kết thúc 'Tôi là một con lừa' là bài chia sẻ 'Gửi những người bạn trẻ', những lời tâm sự chân thành dành cho tuổi mười tám. Hy vọng những dòng này sẽ thúc đẩy những người trẻ như chúng ta trở nên tự tin, dũng cảm, và sẵn lòng đối mặt với thách thức cuộc sống. Kinh nghiệm, dù là thành công hay thất bại, cùng với sự nhận thức về bản thân sẽ giúp chúng ta trưởng thành hơn, tìm ra con đường của mình. Chỉ những ai có can đảm mới dám đứng trước đám đông, tự tin khẳng định bản thân. Sức mạnh nội tại giúp ta bước đi, học hỏi và dấn thân vào cuộc sống, như một con thuyền ra khơi vươn tới biển lớn. Bởi vì, 'con thuyền an toàn ở bến, nhưng đó không phải là lý do mà ta xây thuyền'. Mùa xuân của tuổi mười tám, bạn sẽ chọn con đường nào cho chính mình?
Tác giả: Đặng Ngọc Huyền - MyBook