Tiểu thuyết “Chờ Đợi Cơn Bão” kể về cuộc sống của người trẻ trong thành phố, mất phương hướng dưới sức ép từ truyền thông và cuộc sống nhàm chán trong văn phòng.
“Chờ Đợi Cơn Bão” là tác phẩm mới của Nguyễn Hải Nhật Huy - một tác giả đầy tiềm năng trong cộng đồng văn học ngày nay. Sinh năm 1987, Nhật Huy bắt đầu sự nghiệp viết văn từ khi mới 16 tuổi, sau đó từ bỏ công việc văn phòng để theo đuổi đam mê công nghệ. Năm 2006, ông phát hành tiểu thuyết đầu tay “Cô Gái Hà Nội Mặc Burqa”.
“Chờ Đợi Cơn Bão” của Nhật Huy sắp ra mắt trong vài ngày tới. Một cuộc trò chuyện giữa tác giả và các độc giả đã thu hút sự quan tâm lớn từ giới trẻ. Cuộc trò chuyện xoay quanh câu hỏi “Chúng ta là ai trong xã hội này” đã thu hút sự tham gia tích cực của đông đảo bạn trẻ.
Đô thị là nguồn gốc của nhiều bi kịch và sự đau khổ
Trong “Chờ Đợi Cơn Bão”, tác giả kể về mối quan hệ giữa một chàng trai thất nghiệp và một cô gái bí ẩn, đặt ra câu hỏi căn bản: chúng ta là ai và phải sống ra sao trong một thế giới ngày càng phẳng lặng, bị chi phối bởi truyền thông, Internet và những mối quan hệ ràng buộc.
Trong thế giới ấy, con người bắt đầu phải đối diện với một cơn bão, một lực lượng mạnh mẽ đang đe dọa phá hủy mọi thứ, tạo ra một sức hút mê hoặc, khiến chúng ta đặt ra câu hỏi: liệu ta có nên chiến đấu với nó hay chấp nhận nó, cơn bão kia.
Bầu không khí của đô thị rất dày đặc trong cuốn sách này. Chúng ta đang sống trong thành phố, hít thở không khí của nó, đồng điệu với nhịp sống của nó, nhưng việc đưa những trải nghiệm ấy vào lời viết không hề dễ dàng.
Câu chuyện của Nhật Huy cũng chứa đựng những khía cạnh tiêu biểu của đô thị, những tình huống mắc kẹt, nhưng luôn tìm kiếm sự sâu sắc bên trong. Ví dụ, ở chương đầu tiên, một nhân vật đứng trước cửa sổ, nhìn qua những cửa sổ khác của các căn nhà, và ông ta tự hỏi, có ai đó cũng đang cô đơn như mình trong những khoảnh khắc ấy. Điều này thể hiện sự lo lắng, sự khao khát tìm kiếm bản thân của người trẻ sống trong thành phố.
Trong cuốn sách của Huy, có nhiều câu chuyện xoay quanh việc tiêu biểu. Hình ảnh một chàng trai lạc trong trung tâm thương mại giống như việc chúng ta bị vây quanh bởi tiêu biểu, không thể thoát ra khỏi không gian đó ngoài việc tiêu biểu.
Ngoài ra, trong không khí của thành phố, Huy nhận ra sự đồng nhất. Mỗi thành phố giống như nhau, mỗi cá nhân giống như nhau. Trong cuốn sách, nhân vật có thể được phân loại theo một số công thức. Ví dụ, chàng trai trẻ có căn hộ chung cư cao cấp và đi giày Nike; còn gái trẻ thì thích son môi đỏ, da trắng, và tập thể dục...
Biên tập viên Nguyễn Hoàng Diệu Thủy nhận định: “Rõ ràng câu chuyện này phản ánh việc chúng ta đang mất đi bản sắc của mình, chúng ta sử dụng những thương hiệu giống nhau, tiêu dùng những dịch vụ giống nhau, lui về những địa điểm giống nhau. Và nếu không tự hỏi về điều này, thì câu chuyện này sẽ còn đặt ra nhiều câu hỏi hơn nữa”.
Trong tác phẩm này, nhân vật Thái Vũ luôn đấu tranh chống lại cuộc sống vô nghĩa đó. Anh luôn tìm kiếm bản thân và khao khát biết mình là ai. Điều đó khiến anh phải chịu đựng nhiều đau khổ.
Nhà phê bình văn học Thanh Tâm cho biết, khi đọc cuốn sách, điều anh quan tâm nhất là những vấn đề xã hội. Tác phẩm này nói về đời sống đô thị, về thị trường, về giới trẻ, truyền thông, giới tính, tình yêu, tình bạn, tình dục, những căn bệnh và vấn đề thân thể, cũng như những nỗi lo sợ của cuộc sống đô thị.
Tôi ngồi đây chờ cơn bão tới là một phần của dòng chảy văn học đô thị Việt Nam. Đô thị là nguyên nhân của những lo lắng, đẩy con người vào những thảm kịch. Đô thị làm cho con người trở nên tha hóa, không thể sống theo ý muốn của mình.
Cơn bão trong cuốn sách mang ý nghĩa biểu tượng. Cơn bão đầu tiên là cơn bão của thị trường, làm quay cuồng tiền bạc, tình yêu, ham muốn, tình dục, cuốn cuốn con người vào vòng xoáy.
Nó gây ra những cơn bão khác trong tâm trí con người, tạo ra sự u uất, khiến họ muốn kết thúc cuộc sống của mình.
Cơn bão cuối cùng là cơn bão trong tuổi thơ, làm sạch hết những ồn ào của thành phố, để con người có thể sống theo ý muốn, sống với người mình yêu thương. Đó là cơn bão mà Nhật Huy muốn truyền đạt.
Quảng cáo thao túng, cuộc sống văn phòng hết ý nghĩa
Trong tiểu thuyết, tác giả nói về sự thay đổi của quảng cáo từ xưa đến nay. Nhật Huy nói: “Trong thời đại này, mua sắm là hiện thực chung, và quảng cáo liên quan mật thiết đến PR, truyền thông, marketing”.
Những nhân vật, giọng kể trong sách thể hiện quan điểm rằng PR hiện nay đã trở nên tinh vi, có khả năng định hình ý thức, khiến con người mất khả năng quyết định của mình.
Tác giả Nhật Huy cho rằng, quảng cáo và PR hiện đang không chỉ nói về sản phẩm mà còn liên quan đến các chủ đề đã chiếm giữ tâm lý, bản thân của con người. Nó nhắm vào nhu cầu, tâm trí khẳng định bản thân của con người.
Anh ấy lấy ví dụ từ một đoạn quảng cáo hiển thị mấy cô gái tự do, mạnh mẽ đi chơi, cùng lúc khoe thẻ tín dụng. Từ đó, ta thấy quảng cáo nhắm vào nhu cầu, tâm trí muốn hình thành một bản sắc của mỗi con người: Một cô gái trẻ, độc lập, có khả năng sử dụng thẻ tín dụng.
'Nếu bạn bước vào siêu thị một ngày nào đó và bất ngờ chọn Vitameen! mà không biết lý do tại sao, thì tôi nói với bạn rằng, đó chính là chúng tôi đã khiến bạn quyết định đó. Và bạn có biết ai là người lan truyền quan điểm rằng việc sử dụng thẻ tín dụng là một biểu hiện của đàn ông thành đạt và phụ nữ độc lập không? Và tại sao sữa chua Yukul! lại liên quan sâu sắc đến quá trình giảm cân của bạn? Nhưng tại sao bạn phải giảm cân? Đó là cách mà mọi thứ, nếu không phải là chúng tôi thì cũng là một agence nào đó khác đã tạo ra. Cơ bản, nếu bạn nhìn kỹ, mọi thứ bám vào tâm trí bạn trong thời đại này thực ra đều liên quan đến một sản phẩm nào đó”.
Ngoài việc nói về truyền thông, cuốn sách cũng nêu rõ vấn đề cuộc sống trong văn phòng. Theo tác giả, cuộc sống văn phòng đơn điệu và nhàm chán, chính vì vậy Nhật Huy quyết định từ bỏ công việc văn phòng.
Nhật Huy nhấn mạnh: “Con người không được sinh ra để sống trong môi trường văn phòng. Tốc độ phát triển khoa học nhanh hơn rất nhiều so với quá trình tự nhiên đã tạo ra con người. Cơ thể và bản năng con người phát triển phù hợp với cuộc sống tự nhiên”.
Theo tác giả, cuộc sống trong văn phòng đầy những trò lừa dối và tầm phào không hề hấp dẫn. Nếu một ngày nào đó chúng ta cảm thấy chán chường với cuộc sống, đó chính là lúc cơ thể chúng ta phản kháng với môi trường làm việc văn phòng.
Một đoạn trích từ sách phản ánh quan điểm của nhân vật về sự vô nghĩa của cuộc sống văn phòng:
“Thực sự, những ngày này, tôi nên tập trung vào công việc, nhưng không thể. Vì cuộc sống văn phòng quá nhàm chán, và My lại không ngừng làm phiền. Tôi chỉ trả lời email một cách tùy tiện trong khi Anna vẫn cứ rình rập. Đó là một trong những đồng nghiệp làm cho công việc trở nên khó khăn, ít nhất là với người đàn ông như tôi. Bởi vì nó luôn quấy rối. Tôi không biết nó chỉ quấy rối tôi hay cả các đàn ông khác. Nhưng ở vị trí của tôi, việc không quấn quýt với nó đến giờ phút này thực sự là điều kỳ diệu. Ý tôi là, bạn phải thấy bộ mông của nó, thì mới hiểu được sự khó khăn của cuộc sống văn phòng”.
Văn chương như một miếng thịt tươi ngon
Nhà phê bình văn học Thanh Tâm chia sẻ, giới văn chương thường nói đùa rằng với tác phẩm của nhà văn được đào tạo kỹ lưỡng, độc giả sẽ được thưởng thức những món ăn đa dạng. Trong khi đó, với tác phẩm của Nhật Huy, đó là như miếng thịt tươi, chưa qua xử lý, chế biến. Câu chuyện 'Tôi ngồi đây chờ cơn bão tới' nên gần gũi, không được phủ phàng. 'Nghề nghiệp' ít xuất hiện, ngôn từ hạn chế, khiến người đọc cảm thấy câu chuyện trong tác phẩm gần gũi với cuộc sống.
Nguyễn Hoàng Diệu Thủy nhận xét rằng giọng văn trong sách rất sống động, làm cho cuộc sống đô thị ở đây trở nên sinh động. Giọng văn khá độc đáo, một biên tập viên đọc nhiều bản thảo văn chương như Diệu Thủy cũng hiếm khi gặp phải.
Nhà phê bình văn học Thanh Tâm cho rằng trong tiểu thuyết này, ngôn ngữ giản dị, trực tiếp đi vào câu chuyện, khiến tác phẩm trở nên gần gũi với cuộc sống hàng ngày. Các đoạn hội thoại, câu chuyện được lấy nguyên ngôn ngữ của cuộc sống, không có kỹ thuật lưu loát, vì vậy không khí đời sống hiện lên đặc trưng trong tác phẩm.
Về ngôn ngữ và giọng điệu, Nhật Huy đã sử dụng nhiều loại diễn ngôn khác nhau trong tác phẩm, từ lời kể của nhân vật, lời của người dẫn truyện, đến ngôn ngữ chat, tin nhắn, email, facebook, và ngôn ngữ báo chí... Tất cả những điều này tạo ra một không khí gần gũi, đặc biệt là với giới trẻ. Tin nhắn không dấu, đoạn hội thoại sống động và tự nhiên. Đó là cách tiếp cận đời sống mà không bị ràng buộc bởi kỹ thuật viết văn. Họ không phải là những người phải tuân thủ những quy tắc cứng nhắc của việc viết văn, cho nên họ gần gũi với đời sống.
Ngày nay, nhà văn có giọng văn như Nhật Huy là không nhiều. Trước đó có Nguyễn Thế Hoàng Linh, Lu... Văn chương của họ phản ánh, không qua lọc nhưng lại chạm vào cuộc sống hiện tại.
Nguồn: https://goo.gl/ecrXa5