Các tác phẩm của Nguyễn Nhật Ánh luôn để lại những dư vị đặc biệt với người đọc, và 'Bồ câu không gửi thư' không phải là ngoại lệ. Câu chuyện này đầy ngọt ngào và giản dị về tuổi học trò, mang lại cho độc giả những cảm xúc không thể nào phai mờ.
Mọi chuyện bắt đầu từ một lá thư đầy bí ẩn, được Thục tìm thấy trong bàn học của mình. Dù chỉ là vài dòng nhưng nó đủ khiến Thục đắn đo suy nghĩ. Bí mật này không thể tránh khỏi ánh mắt tò mò của Cúc Hương, và ba cô bạn đã cùng nhau lập kế hoạch để 'giải quyết' vấn đề này.
Thư của Phong Khê đã khiến Thục và những người bạn cảm thấy bất ngờ. Họ cho rằng đó chỉ là một trò đùa vì không có lý do gì mà một người lớn đãi muối sẽ gửi thư cho một học sinh nhỏ.
Buổi sáng hôm sau, nhưng không có thư nào đến. Tuy nhiên, vào buổi chiều cùng ngày, Thục nhận được một lá thư kèm theo một trái ổi. Điều này làm sáng tỏ bí mật xung quanh Phong Khê.
Sáng hôm sau, như dự đoán của Xuyến, không có thư nào đến. Nhưng vào buổi chiều, Thục nhận được thư kèm theo một trái ổi. Và từ đó, bí mật xung quanh Phong Khê dần dần được tiết lộ.
Xin chào bạn thân mến,
Mình thực sự muốn làm quen với bạn, không phải đùa đâu! Về tuổi tác, mình có lẽ lớn hơn bạn một hai tuổi...
Trong câu chuyện của Thục, Xuyến, và Cúc Hương, cái tên Phong Khê luôn gắn liền. Ngay cả khi họ nhận được trái ổi từ Phong Khê, họ cũng không biết phải 'chia như thế nào', và họ nhờ lớp trưởng Hoàng Hòa giải quyết tình huống này. Tuy nhiên, Hoàng Hòa cũng không thể giải quyết vấn đề theo ý của ba cô bạn, và họ quyết định tiếp tục trả lời thư của Phong Khê và yêu cầu anh chàng gửi thêm trái ổi để chia đều.
Phong Khê đã đáp ứng yêu cầu của Thục, Xuyến, và Cúc Hương, nhưng những bức thư sau này lại được viết bằng thơ:
Từ 'bạn' thật dễ thương
Chúng tôi rất biết ơn Xuyến, Thục, và Cúc Hương
Ba trái ổi còn lại bao nhiêu
Hy vọng các bạn sẽ được no nê vào buổi chiều...
Sau khi không nhận được phản hồi từ Phong Khê trong bốn ngày liền, ba cô gái rất lo lắng:
Ba cô gái đều tỏ ra bồn chồn mặc dù không ai nói gì. Cuộc trò chuyện dưới ngăn bàn từng là niềm vui thường ngày của họ, nhưng giờ đây, khi Phong Khê im lặng, họ cảm thấy thiếu sót điều gì đó. Ngăn bàn giờ đã không còn là một nơi thú vị mà giống như một hang động hoang sơ.
Trong số ba người, Thục là người buồn nhất. Cô luôn mong chờ một cách mơ hồ. Thục không chỉ cảm thấy áy náy và xấu hổ, mà còn tự trách mình vì đã tham gia trò đùa trả thư của bạn bè. Nhưng trong khi Thục chờ đợi, Phán củi đã viết một bài thơ trên báo Mực Tím thể hiện tình cảm của mình dành cho Thục. Sau đó, Xuyến và Cúc Hương đã yêu cầu Phán viết thư xin lỗi Phong Khê.
Cuối cùng, sau những ngày im lặng, Phong Khê đã trả lời bằng những bức thư thơ tiếp theo, làm cho câu chuyện của ba cô gái tiếp tục nóng bỏng. Từ những bức thư đó, ba cô gái đã bắt đầu lên kế hoạch tìm kiếm thông tin về Phong Khê.
Nhưng thật bất ngờ, Phong Khê, người mà Cúc Hương và Thục Xuyến tưởng là nam nhưng thực ra lại là một cô gái. Cả hai đều ngạc nhiên khi nhận ra rằng người ngồi ở bàn của Thục buổi sáng là một nữ sinh.
Xuyến và Thục không cần hẹn mà vẫn đồng lòng nhìn nhau, như hai người vừa rơi từ trên bầu trời xuống. Thục cảm thấy tim mình như bị nén chặt. Không thể tin được rằng Phong Khê, người từng khiến cô nghĩ mình là nam, lại thật sự là nữ. Khi nhìn lại những lá thư Phong Khê gửi cho họ, Thục mới nhận ra rằng hắn chưa bao giờ tiết lộ giới tính của mình.
Việc tìm kiếm Phong Khê đã đầy tròn. Ba cô gái đã sẵn sàng tìm kiếm trong lớp học của Thục để xác định ai là Phong Khê. Khi Xuyến theo dõi nhỏ Hoa, cô đã phát hiện một bí mật...
Trong một khoảnh khắc, Xuyến đã hiểu ra mọi thứ. Nhỏ Hoa không ai khác chính là em gái của Phong Khê. Và suốt thời gian qua, em đã giúp anh đặt những lá thư vào ngăn bàn để trêu chọc họ.
Không ngờ Phong Khê lại là bạn của mày! Xuyến tức giận nói, suýt nữa thì đã lao ra chặn đầu xe hắn để hắn hoảng sợ.
Trong chớp mắt, Xuyến đã bình tĩnh trở lại. Cô đứng đằng sau cột điện, mỉm cười nhìn Phong Khê rời đi trên chiếc xe.
Đó chính là Hoàng Hòa - anh chàng Phong Khê mà Xuyến đã phát hiện. Vì
Nhỏ Hoa có một người anh. Và anh chàng đó học chung lớp với chúng tôi.
Anh là Vũ Thị Hoàng Hoa. Còn anh chàng lớp trưởng mưu trí của chúng tôi là Vũ Thị Hoàng Hòa.
Sau khi phát hiện ra điều này, Xuyến đã lên kế hoạch để vạch trần Hoàng Hòa tại nhà hát Hòa Bình - nơi mà Hoàng Hòa mời Thục đi xem phim.
Biết Phong Khê chính là Hoàng Hòa, chỉ có Xuyến và Cúc Hương mải mê lên kế hoạch để vạch trần, trong khi Thục, cô lại chẳng có hứng thú gì cho buổi gặp gỡ tối nay
Trước kia, khi nghĩ Phong Khê là 'nữ quái' buổi sáng, Thục đã cảm thấy thất vọng. Nhưng giờ phát hiện ra Phong Khê chính là Hoàng Hòa, Thục lại càng thờ ơ hơn. Trong tưởng tượng của Thục, Phong Khê là một chàng trai hoàn toàn khác, không giống với Hoàng Hòa. Thục không thích vẻ ngoài lịch sự, bảnh bao của anh chàng lớp trưởng...
Khi gặp Hoàng Hòa, cả Cúc Hương và Xuyến đều 'gian trá' anh chàng bằng những câu chuyện mà Phong Khê đã làm như là 'mang theo trái ổi' rồi cả 'đặt bánh kẹo trong ngăn bàn'... đến nỗi Hoàng Hòa rất rối bời mà vẫn không hiểu hai cô nàng đang nói gì. Mãi sau, Hoàng Hòa mới nhận ra là mình bị tưởng là Phong Khê, nhưng anh chàng giải thích mà không ai lắng nghe...
Lần hẹn này, ba cô nàng cùng với Phán củi ngồi đợi Phong Khê. Kì lạ thay, trong lúc ngồi đợi thì anh chàng Hoàng Hòa đi qua, khiến cả Cúc Hương, Xuyến và Thục đều nghĩ rằng Hoàng Hòa chính là Phong Khê, và cũng nghĩ rằng vì có Phán củi ngồi đó nên Hoàng Hòa không dám vào mà phải đi vào ngõ khác. Do đó, sau khi 'phê bình' Phong Khê không tiếc lời, Xuyến đã kết thúc bản cáo trạng Phong Khê bằng một giọng kiên quyết:
Kể từ giây phút này trở đi, tao tuyên bố 'chấm dứt' nhân vật Phong Khê. Mọi người đừng bao giờ nhắc đến hắn nữa. Hãy coi như không có hắn trên cõi đời này và những điều đã qua chỉ là một giấc mơ...
Sau khi 'khai tử' nhân vật Phong Khê, Cúc Hương lại gắn kết Thục và... Phán củi. Thế nhưng Phán củi không còn đi học cùng các bạn nữa, anh chàng phải về quê, để lo cho mẹ vì ba đã mất. Và vì vậy, Phán củi không được thi tốt nghiệp, cũng không được thi đại học, anh về quê kiếm một cái nghề nào đó...
Trái tim nhỏ lại nhấp nhô, Thục nhìn anh, buồn rầu hỏi:
- Anh không thể ở lại thêm vài ngày được chứ? Ngày mai lớp mình có buổi liên hoan rồi!
Phán bất ngờ khi thấy mắt Thục ửng hồng. Một cảm xúc lạ lùng tràn về trong lòng, khiến Phán vui mừng và buồn bã cùng một lúc. Anh muốn nói với Thục rằng anh muốn ở lại bên cạnh. Anh muốn cùng Thục ôn thi như các bạn khác. Anh muốn bước chân lên giảng đường đại học, dù chỉ một lần. Anh cũng muốn nói với Thục rằng anh luôn ao ước được ở bên cạnh để ngắm nhìn Thục mỗi ngày. Chỉ cần được thấy Thục, anh sẽ hạ thấp trí tưởng tượng của mình, viết thơ tặng Thục, một ngàn bài, một triệu bài, bao nhiêu cũng được...
Kết thúc câu chuyện là không khí chia tay của ba cô gái. Dù không khí vui vẻ bao nhiêu thì ba cô gái lại nghĩ về Phán, lại buồn bấy nhiêu. Khi Phán đã về quê, đã chia tay bạn bè, Cúc Hương mới nhận ra 'Phán củi thật sự là một chàng trai tốt đấy chứ?'. Và cũng trong buổi chia tay này, ba cô đã biết được một bí mật lớn, Phong Khê thực ra là ai. Phong Khê không phải Hoàng Hòa như đã nghĩ, mà chính là Phán củi. Bức thư của Hoàng Hòa đã đem lại bất ngờ...
Gửi đến Xuyến, Thục, Cúc Hương,
Mình đã gửi lời xin lỗi tới Hoàng Hòa về những đắng cay mà anh ta đã trải qua suốt thời gian qua. Bây giờ đến lượt mình xin lỗi các bạn về những điều đã xảy ra....
Sự tiết lộ đầy bất ngờ của Phán khiến ba cô gái tròn mắt vì ngạc nhiên. Không ai có thể ngờ Phong Khê chính là Phán củi. Riêng Thục, sự thật khiến cô kinh ngạc và bàng hoàng. Bức thư cũng đưa cô trở về những kỷ niệm đã qua, với bao niềm nhớ mong, một năm học cuối cùng với những niềm vui và nỗi buồn.
Truyện của bác Nguyễn Nhật Ánh thường xoay quanh chủ đề học trò nhưng mỗi câu chuyện lại mang nét riêng. 'Bồ câu không đưa thư' là một câu chuyện đặc sắc, với nội dung nhẹ nhàng, giản dị và chân thực, thu hút với những diễn biến thú vị. Câu chuyện đưa ta quay về với cảm xúc tuổi học trò đầy ngây ngô, hồn nhiên, vô tư và đáng yêu! Đây thực sự là một cuốn sách đáng đọc cho tuổi teen.
Tác giả: Thái Hà - Sách của tôi