“Không chỉ là một câu chuyện đầy hấp dẫn và chân thực, cuốn tự truyện của Jack mở ra cánh cửa của tuổi trưởng thành, chia sẻ một cách rộng rãi với độc giả. Andraka thực sự là nguồn động viên lớn lao cho thế hệ trẻ.”
Jack Thomas Andraka sinh ngày 8/1/1997 tại Mỹ, đã phát minh ra phương pháp xét nghiệm ung thư tuyến tụy khi chỉ mới 15 tuổi và giành giải thưởng Gordon E. Moore của ISEF. Với phương pháp xét nghiệm này, Andraka đã nhận được nhiều giải thưởng khác như giải thưởng Thomas Jefferson năm 2014, được coi là giải Nobel cho những hoạt động xã hội của các cá nhân dưới 35 tuổi. Cậu cũng nhận giải thưởng National Geographic Emerging Explorer năm 2014, trở thành người trẻ nhất đoạt giải này. Hiện tại, Andraka là sinh viên tại Đại học Stanford.
Cuộc Đấu Trí của Jack
Mặc dù tiếng vang của một thiên tài có thể đã lan rộng, nhưng ai có thể thấu hiểu sâu bên trong, những đau khổ cả về thể xác và tinh thần của họ?
Việc phát minh ra phương pháp xét nghiệm ung thư tuyến tụy sớm như vậy không dễ dàng, Andraka đã phải vượt qua những gian nan, cảm xúc mất mát khi mất đi người thân vì căn bệnh này. Tuy nhiên, cậu đã không ngừng nỗ lực, học hỏi từ nguồn kiến thức trên Internet và gửi đi hàng trăm lá thư để mượn phòng thí nghiệm, chỉ có một phòng đồng ý cho cậu. Cuối cùng, ở tuổi 15, Jack Andraka đã làm khuấy động ngành y học thế giới với phương pháp xét nghiệm ung thư tuyến tụy, giá thành chỉ khoảng 1.000 đồng, nhanh gấp 168 lần và nhạy hơn 400 lần so với phương pháp trước đó.
Mọi suy tư đều tập trung vào cậu, khiến cậu dễ cáu kỉnh mỗi khi gặp Logan. Khoảng cách giữa họ càng ngày càng xa, và họ đã chia tay.
Dù cố gắng lãng quên cảm xúc của mình, cậu nhận ra rằng sự không hài lòng với bản thân càng trở nên rõ ràng.
Một ngày nọ, tôi mơ thấy một chàng trai trong lớp. Tôi nghĩ rằng cậu ấy rất dễ thương. Đôi khi, tôi không thể kiềm chế được cười sau khi nghe câu chuyện của một người bạn, hoặc tôi mải mê suy tư về các chàng trai khác giữa giờ học. Những suy nghĩ này ngày càng trở nên mạnh mẽ hơn khi lớp bảy trôi qua.
Mặc dù biết rõ những dấu hiệu, cậu vẫn không muốn đối mặt với sự thật. Cậu luôn cảm thấy sợ hãi rằng mọi người biết điều này.
Sở thích khoa học là điều khiến cậu cảm thấy thoải mái. Nó là một phần quan trọng của cuộc sống của cậu. Khoa học giúp cậu hiểu biết sâu sắc hơn về thế giới xung quanh, khám phá những nguyên lý và quy luật, và càng hiểu biết nhiều, càng phát hiện ra nhiều bí mật của vũ trụ.
Jack và anh trai của cậu, Luke, là hai người mà Jack luôn ngưỡng mộ. Nếu Jack là một thiên tài khoa học, thì ảnh hưởng của Luke cũng không thua kém. Luke là tượng đài tri thức mà Jack muốn vượt qua.
Khi tôi chuẩn bị vào trường đại học, Luke đã dạy tôi chơi cờ vua. Tôi luôn thích chiến thắng, luôn muốn đánh bại anh ấy. Ngoài việc học thêm về chiến thuật, chơi cờ với Luke cũng giúp tôi thử thách sức mạnh của bản thân qua ánh mắt. Tôi ước ao rằng ánh mắt của mình có thể xuyên qua tâm trí anh, làm suy yếu ý chí và buộc anh phải nhường bước cho chiến thắng đầu tiên của tôi. Tôi chơi và nhìn chăm chú, nhìn và lại chơi, nhưng dù có nhìn thật kỹ thì tôi vẫn phải chịu thất bại. Sau khi thua, tôi vẫn tự nghĩ thua thôi, nhưng ánh mắt của tôi vẫn giữ nguyên. Anh chỉ cười, vỗ vai tôi và nói:
“Có lẽ lần sau em sẽ thắng đấy.” Cả hai chúng tôi đều biết đó chỉ là lời động viên đối phó.
Hai anh em cùng nhận giải thưởng tại I-SWEEEP (Olympic quốc tế về nghiên cứu về môi trường và năng lượng), một trong những cuộc thi khoa học môi trường lớn nhất thế giới, nơi 1,655 nhà khoa học trẻ từ 71 quốc gia thi đấu. Jack là người dẫn đầu trường cấp hai khi còn là học sinh lớp bảy. Còn Luke trở thành nhà vô địch và giành một suất tham dự cuộc thi khoa học quan trọng nhất - Cuộc thi Khoa học và Kỹ thuật Intel (ISEF). Theo đánh giá của Jack, cuộc thi này là “đỉnh của tất cả” các cuộc thi, bao gồm cả I-SWEEEP và Cuộc thi Khoa học cấp khu vực - Jack đã đoạt giải nhất lớp sáu.
Sau khi đoạt giải cao nhất cho học sinh cấp hai tại I-SWEEEP, Jack nghĩ rằng mình sẽ trở thành ngôi sao, sẽ được người khác trọng vọng như một nhà chiến thắng, không chỉ Damien - kẻ luôn trêu chọc Jack mà là tất cả mọi người.
Jack đã lầm to. Sự nổi tiếng của Jack càng lớn thì thái độ của các bạn cùng lớp với Jack càng thay đổi. Họ trở nên tức giận, lảng tránh, và cậu còn nhận ra những nụ cười giả dối, thậm chí là sự chế giễu. Tất cả đều bắt nguồn từ sự ghen tị với người giỏi hơn mình. Dù Jack đã cố gắng thay đổi, cải thiện về ngoại hình nhưng mọi thứ vẫn không thay đổi.
Mặc dù đã nghĩ rằng mình chỉ đang tự lừa dối bản thân, nhưng sự thực là như vậy. Trong tuần thứ ba của năm lớp bảy, tôi đến nhà ăn và thấy mọi người đều đứng dậy và rời đi khi tôi đến. Họ không giải thích. Họ chỉ không muốn gần gũi với một người như tôi. Tôi cảm thấy mình như một hình bóng, một cơn ác mộng mà ai cũng biết, nhưng không ai muốn thừa nhận.
Để tránh bị làm nhục và tránh những trải nghiệm khủng khiếp khác, tôi quyết định không ăn trưa nữa. Sau khi hết tiết học thứ tư, tôi đi cùng các bạn đến nhà ăn, nhưng vào phút cuối cùng, khi phải xếp hàng dài vào nhà vệ sinh nam, tôi nhanh chóng vào phòng dành cho người khuyết tật và khóa cửa lại. Khi đã an toàn bên trong, tôi ngồi lên bồn cầu, mang ra bánh mỳ kẹp bơ đậu phộng và mứt trái cây, dùng giấy vệ sinh làm khay và ăn một cách lặng lẽ.
Thật là đáng thương!!!
Đó là khi chưa ai biết Jack là người đồng tính.
Từ “đồng tính” như một từ lóng trong lớp học ấy. Mọi người có thể sử dụng bất kỳ lúc nào.
Nếu ai hành động ngớ ngẩn, họ bị coi là “đồng tính” rồi.
Nếu ai đó thiếu can đảm, họ sẽ bị nhận xét: “Ê, đừng có làm đồng tính nữa!”
Nếu ai đó thích một loại nhạc sôi động – a ha, bạn đoán đúng rồi, thật là “quá phê”
Nghĩ mà xem, việc công khai là đồng tính – theo nghĩa đen không phải là lựa chọn tốt nhất cho cậu bé Jack mười hai tuổi.
Ngoài Luke, Jack còn có chú Ted và bố mẹ đặt điều kiện để cậu học tốt nhất cũng như là những người bạn đồng cảm với cậu khi cậu mất niềm tin vào cuộc sống.
Chú Ted mặc dù không phải là ruột thịt của Jack và cũng không phải là một người quan trọng nhưng chú luôn là nguồn động viên cho Jack trong nghiên cứu khoa học. Là một chuyên gia về chất lượng nước, chú Ted luôn trả lời những câu hỏi của Jack về ô nhiễm nước. Là người dạy toán cho Jack về cách tính phép chia nhanh chóng hay các phép tính tinh thần mà cậu không được học ở trường. Là người cùng Jack săn cua mỗi mùa hè, mặc dù đầu tiên điều này không hấp dẫn với cậu bé. Vì vậy, sự ra đi của chú Ted vì căn bệnh ung thư tụy khiến Jack suy sụp, nhưng cũng là động lực để cậu quyết tâm tìm phương pháp chữa trị cho căn bệnh này.
Tâm trí của chú hoạt động như một máy tính tinh tế biết kết nối mọi thứ lại với nhau thành những bài học dễ hiểu. Nhờ khả năng minh họa, chú có thể biến các bài toán trên sách giáo khoa trở nên sống động trong thực tế.
Chú nói: “Nhìn đây, để chú cho bạn xem một chiêu nhỏ. Hãy chọn cho chú bảy con số bất kỳ!”
Tôi tự hào nhìn thấy bảy chữ số ngẫu nhiên hiện ra trong đầu rồi nhìn chú cầm bút lên và bắt đầu viết ngẫu nhiên một cách cuồng nhiệt.
Tôi không thể tin vào mắt mình nữa. Chưa đến mười giây sau khi viết vài con số, chú đã chia hết một số gồm sáu chữ số cho chín. Không thể tin được!
“Thật không thể tin được!” Tôi la lên
“Cháu hãy kiểm tra đi!”
Tôi bật máy tính lên.
“Đúng thật!” Tôi nghi ngờ. “Làm sao chú có thể…”
Chú nhìn xuống tôi với một nụ cười bí ẩn trên môi. Nụ cười ấy ám chỉ rằng chú ấy có một bí mật muốn tiết lộ.
“Hãy để chú chỉ cho em!” Chú nói.
Để đạt được những giải thưởng danh giá như Jack và anh trai, bố mẹ của họ đã đóng góp không ít công sức. Bố mẹ Jack, đặc biệt là mẹ – người luôn có tư duy tiên tiến, luôn tạo điều kiện tốt nhất để hai con phát triển một cách tự nhiên nhất. Khi không có phòng thí nghiệm riêng, hai anh em đã 'chiếm' căn bếp của mẹ để tiến hành các thí nghiệm. Làm thế nào mà mẹ của Jack có thể để con mình, Jack, nuôi vi khuẩn E. coli (một loại vi khuẩn gây bệnh truyền nhiễm nguy hiểm) trong căn bếp nhà và cuối cùng, căn hầm trở thành phòng thí nghiệm riêng của hai anh em. Ở đó, như một phòng thí nghiệm thu nhỏ, mặc dù không gian hạn chế, nhưng lại mang lại nhiều niềm vui.
Đặc biệt là khi bà biết con trai mình là người đồng tính. Bà không cảm thấy thất vọng, không trách móc như Jack đã nghĩ. Bà lại càng trở nên nhẹ nhàng và quan tâm hơn đến con trai của mình. Bà yêu con mình vì đó là một phần của con người của Jack.
“Vâng.” Mẹ trả lời, không hề biểu lộ sự kinh ngạc hay thất vọng. “Đó là lý do khiến con buồn phiền trong suốt thời gian qua, phải không?”
Tôi hướng ánh mắt xuống mặt đất. Đây là toàn lá và sỏi. Sỏi và lá.
“Jack, bố mẹ không bận tâm đến vấn đề đó.” Mẹ nói. “Đó là một phần của bản tính con. Mẹ yêu con.”
Khi nghe được tin này,
“Jack, bố muốn con nhìn thẳng vào mắt bố.” Ông nói. “Bố yêu con, Jack. Con chỉ cần nhớ rằng con luôn là con trai của bố và bố luôn yêu con.
Không thể kìm nén được nữa, Jack quyết định thú nhận tình cảm của mình với một người bạn nam trong trại hè lớp bảy. Nhưng cảm giác đau khổ, sự mất mát của một người bạn, Jack dường như tan vỡ, mất đi niềm tin vào mọi thứ. Cảm thấy sợ hãi…
Cuối cùng, vào ngày cuối cùng, tôi quyết định. Phải dũng cảm lên! Mình có thể làm được! Cả trại đang chơi trò cờ cướp. Chúng tôi đuổi theo nhau. Tôi nói: “Dừng lại, tớ muốn nói với cậu điều này.”
“Có chuyện gì đấy”
Tôi muốn chia sẻ với anh ấy tất cả những gì tôi đã trải qua suốt một tháng qua. Tôi muốn mở lòng về bản thân mình, nhưng lại không thể nói ra. Khi sự im lặng kéo dài đến mức khó chịu, anh ấy bắt đầu nhìn tôi với ánh mắt lúng túng.
“Có chuyện gì vậy?” Anh ấy thúc giục tôi nói.
Tôi biết rằng phải nói ra, bây giờ hoặc không bao giờ.
“Tớ là người đồng tính.” Tôi nói.
Dường như anh ấy cứng đờ lại. Cánh cửa đã đóng lại, không thể mở lại nữa. Tôi đã đưa ra quyết định.
“Và tớ nghĩ rằng anh thật đáng yêu.”
“Được rồi!” Anh ấy trả lời và bước lùi ra xa. Sau đó, anh ấy quay đi và bỏ chạy về phía xa. Tôi ngồi xuống, đặt đầu vào lòng bàn tay.
Anh ấy không bao giờ nói chuyện với tôi nữa.
Không ngoài dự đoán của Jack, bạn bè trong trường biết chuyện, nhìn Jack như một sinh vật lạ, xa lánh, né tránh, trêu chọc,… Trong cùng một thời điểm, chú Ted cũng qua đời vì căn bệnh nghiêm trọng. Hai bi kịch đổ lên đầu. Jack chìm vào sâu trong nỗi đau và buồn phiền, chỉ còn biết dành thời gian cho các thí nghiệm khoa học. Khoa học, lúc này, trở thành người bạn đồng hành đáng tin cậy của cậu.
Tôi bắt đầu nghĩ, nếu có một phương pháp nào đó để phát hiện bệnh của chú Ted sớm hơn, có lẽ chú ấy sẽ có cơ hội sống lâu hơn. Jack nhớ lại lời chú Ted đã dạy, luôn suy nghĩ về người bệnh. Sự mất mát của chú Ted đã trở thành nguồn động viên mạnh mẽ cho Jack để tìm ra một phương pháp phát hiện ung thư tuyến tụy sớm nhất và tiết kiệm nhất có thể.
Bước đột phá
Đó là một khoảnh khắc quan trọng, khi tất cả ý tưởng tràn về trong tâm trí tôi. Tôi có thể kết hợp các ống nano này với các kháng thể (tương tự như việc thêm thịt vào mì ống) để tạo thành một hệ thống chỉ phản ứng với một loại protein duy nhất – trong trường hợp này là mesothelin. Khi mesothelin phản ứng với kháng thể, chúng tạo ra một phân tử lớn hơn gọi là phức hợp miễn dịch.
Khi lên cấp ba, Jack vẫn kiên trì tiếp tục thí nghiệm của mình cho đến khi đạt được kết quả, dù vất vả và khó khăn, với điều kiện thực hiện thí nghiệm không đủ lý tưởng... Ở trường mới, Jack không còn cảm thấy cô đơn như trước vì lúc này, Jack có Chloe làm bạn, người hiểu và ủng hộ Jack hơn bất kỳ ai khác.
Sau tất cả, Jack quyết định gửi email đến các viện nghiên cứu, nơi có thể thực hiện thí nghiệm của mình. 200 email đã được gửi đi. Nhưng đến email thứ 192 vẫn là một lời từ chối “tự động”. Có thể họ không tin vào thí nghiệm của Jack. Cũng có thể Jack còn quá nhỏ để thực hiện thí nghiệm đó...
Hộp thư báo: “Có tin nhắn từ bác sĩ Anirban Maitra.”
Đây thực sự là một đề xuất hấp dẫn. Hãy đến và thảo luận về nó.
Bác sĩ Anirban Maitra của Đại học Johns Hopkins (một trong những trung tâm nghiên cứu hàng đầu ở Hoa Kỳ, hiện có cơ sở ở nhiều quốc gia khác) là một trong những tài năng hàng đầu thế giới trong lĩnh vực ung thư tuyến tụy. Theo Jack nhận xét: ông ta có một lý lịch khoa học dài hơn cả danh sách protein. Bác sĩ Maitra được coi là hoàng kim của hoàng kim.
Với sự trợ giúp của bác sĩ Maitra và các chuyên gia trong viện, Jack đã thành công sau nhiều nỗ lực không ngừng, với những ngày tháng đầy khó khăn, bởi mục tiêu mà cậu đã đặt ra, bởi sự mất mát của những người thân yêu, và bởi sự sống của toàn nhân loại.
Đánh giá chi tiết bởi Thu - MyBook