Cuốn sách kể về một sự việc nhân ái thực sự giữa vô vàn điều tốt lành trong cuộc sống này, nhưng đặc biệt hơn, câu chuyện này đã truyền cảm hứng về lòng nhân ái cho nhiều người, trong đó có tôi.
“Katrell (biệt danh Trái Tim Hổ) đã khởi xướng dự án Learning Tea – một dự án hỗ trợ giáo dục và cung cấp nơi an cư an toàn cho các cô gái nghèo ở Ấn Độ nhờ những điều gì? Có phải là tình yêu đặc biệt dành cho Ấn Độ? Có phải là những lời nguyện cầu bên bờ sông Hằng vẫn vang vọng trong tâm trí cô? Có phải, trong hành trình tình nguyện tại đất nước này, cô tìm thấy sự an ủi giữa những người kém may mắn hơn mình?” Tất cả câu hỏi đó có thể được giải đáp trong cuốn sách 283 trang này.
- Từ một khoảnh khắc biến thành một ý tưởng, từ ý tưởng trở thành một dự án
Đến Ấn Độ trong một chuyến đi bất ngờ, nhưng những gì mà Katrell chứng kiến ở đó đã thôi thúc cô, đã gắn bó với những lo lắng hàng ngày của phụ nữ. Ở đây, sự kỳ thị giới là điều thường thấy và bình thường như hơi thở. Có lẽ không nơi nào trên thế giới, bất bình đẳng giới trở nên ác liệt như thế! Nhưng chính những hình ảnh kinh khủng ấy đã thúc đẩy Katrell tạo ra những điều kỳ diệu cho phụ nữ ở đất nước này.
Mọi sự tức giận trong tôi bùng cháy vì cách xử lý của đất nước này đối với phụ nữ; tôi tức giận đến mức không thể kiềm chế được. Mọi thứ quen thuộc đều tan biến từ trong tâm trí của tôi. Tôi chỉ nghĩ về cách để giúp cô ấy thoát khỏi hoàn cảnh đó. Tôi thề là chưa bao giờ tôi phải đối mặt với tình hình như thế này trước đây.
…
Tuy vậy, sau những bất mãn của tập phim đó, tôi vẫn nghĩ đến việc quay trở lại Ấn Độ trong khi tôi vẫn ở đây đang bắt đầu hình thành mình. Mọi sự việc dường như liên kết với nhau, và tôi quyết định sẽ giúp đỡ một ai đó... Dù có phải hy sinh, tôi cũng sẵn lòng trở lại đây và làm điều gì đó cho nơi này.
Và trên hành trình thứ hai quay trở lại Ấn Độ đó, Katrell đã quyết định đối tượng mà cô muốn chăm sóc và hỗ trợ. Đó là một trại trẻ mồ côi nằm dưới chân những dãy núi mờ sương - nơi 45 cô bé từ 3 đến 17 tuổi đang sinh sống. Sự đông đúc! Một số em may mắn có giường ngủ, trong khi những em khác phải ngủ trên gác xép với những tấm đệm sần sật.
Đó là những cô bé kém may mắn, mồ côi, hoặc bị bỏ rơi vì hoàn cảnh gia đình cực kỳ nghèo khó, thậm chí có những em bị gia đình ruồng bỏ vì lý do giới tính. Mái ấm của trại trẻ mồ côi có thể không đủ lớn nhưng cũng là mái nhà cho các em, nơi chúng có thể sống và tìm kiếm sự bình yên trước khi bước vào cuộc sống thực ngoài kia.
Chưa bao giờ họ được thưởng thức bữa ăn tại nhà hàng. Dù đã đi qua nhiều nhà hàng trên phố, nhưng họ không bao giờ dám bước vào. Họ kinh ngạc khi biết rằng toàn bộ những món ăn trên thực đơn đã được chuẩn bị sẵn trong bếp và nhanh chóng được chế biến, bày biện, và đưa ra bàn. Khi người phục vụ mang đến bữa tối, họ tỏ lòng biết ơn đến hàng ngàn lần.
Tương tự như vậy, khi chúng tôi đi taxi đến một đồn chè cạnh đó, họ hồi hộp và vui mừng khi lái xe khởi động. Trước đây, họ chưa bao giờ ngồi trong một chiếc xe hơi.
Tôi nhanh chóng nhận ra rằng có quá nhiều điều 'chưa từng' trong cuộc sống của họ.
Họ không bao giờ được tận hưởng cảm giác của việc tắm dưới vòi sen. Thay vào đó, họ phải tự làm sạch bằng một thùng nước lạnh, thậm chí không có nước. Họ chưa từng trải qua việc đi cắt tóc, mà chỉ cắt tỉa bằng một chiếc dao cùn trong cô nhi viện. Những việc hàng ngày mà chúng ta thường xuyên làm là những trải nghiệm mới mẻ đối với họ. Họ chưa bao giờ có một người cha giúp họ buộc dây giày như tôi. Họ chưa từng dám mơ ước.
Tuy nhiên, điều tồi tệ nhất là khi họ đạt tuổi 17, các cô gái sẽ phải tự mình đối diện với cuộc sống. Không có bất kỳ nguồn hỗ trợ nào để giúp họ tiếp tục ở lại sau thời gian đó. Đối với những cô gái phải rời đi, điều này có thể dẫn đến việc buôn bán thân, cuộc sống trên đường phố hoặc làm lao động tay chân suốt đời. Hiểu được điều này khiến trái tim của Katrell không thể yên. Năm cô gái sắp tốt nghiệp (sắp đầy 17 tuổi) và Katrell nhanh chóng nhận ra rằng họ chính là điểm khởi đầu trong kế hoạch của mình.
Giáo dục mang lại tự do trên khắp thế giới, nhưng ở Ấn Độ, đó còn là sự phân biệt giữa sự sống và cái chết. Vì vậy, dự án Learning Tea của Katrell tập trung vào việc giáo dục các cô gái. Cụ thể, nếu các cô gái trong cô nhi viện có kết quả học tập tốt, nếu muốn tiếp tục học và hướng đến đại học, Katrell sẽ cung cấp học bổng giúp họ theo đuổi ước mơ đó. Điều này đã làm thay đổi thái độ của mọi người đối với việc đi học ở cô nhi viện, ảnh hưởng đến cả những đứa trẻ nhỏ còn quá nhỏ để nghĩ về tương lai.
Để được ở lại trong dự án, các cô gái phải vượt qua các kỳ thi tại trường. Nếu họ trượt một lần, họ sẽ có cơ hội thử thách, thi lại và nếu trượt lần nữa, họ sẽ phải rời khỏi dự án và rời khỏi tổ ấm chung.
Sau nhiều năm, Katrell nhận ra rằng sẽ tốt hơn nếu đặt ra các kỳ vọng, thiết lập các nguyên tắc và tuân thủ chúng một cách nghiêm ngặt. Bạn không thể giúp đỡ tất cả mọi người và bạn không thể ép buộc họ chấp nhận sự giúp đỡ của bạn. Nói cách khác, họ phải 'muốn' được giúp đỡ. Bạn không thể buộc các cô gái này vào đại học bởi đó không phải lúc nào cũng là con đường phát triển duy nhất cho họ. Dự án Learning Tea không nhằm mục đích chỉ định rõ những gì các cô gái nên làm với cuộc sống của họ. Thay vào đó, dự án này tạo ra cơ hội cho một số trong số họ bằng cách trang bị họ những công cụ cần thiết để tiến lên với đại học, nếu đó là điều họ mong muốn. Điều này tương tự như câu tục ngữ phổ biến ở Việt Nam: 'đừng chỉ cho người khác con cá, hãy dạy họ cách câu cá'.
Và kết quả thực sự là vượt xa mong đợi! Những cô gái 17 tuổi mà Katrell đã cứu và hướng dẫn trên con đường học tập đang khiến người ngoài cuộc phải ngưỡng mộ. Họ không còn là những cô gái trẻ lo sợ về tương lai, bây giờ họ đã trưởng thành và thậm chí có thể tự xây dựng một cuộc sống đầy hứa hẹn cho bản thân.
Những cô gái trẻ này vượt xa mong đợi của mọi người. Một người được chọn để làm trợ giảng tại trường đại học sư phạm, một vị trí mà ai cũng mơ ước. Một người khác được nhận vào một trong những trường đại học danh tiếng nhất tại Darjeeling, do tổ chức của Mẹ Teresa thành lập. Hai người được chọn để đại diện cho trường gặp tổng thống Ấn Độ. Trong số họ còn có một đội trưởng đội bóng đá. Một cô gái đã biến điểm F thành điểm A+ sau khi được mua cặp kính. Hai người khác đang nộp hồ sơ để học thạc sĩ. Trong nhóm còn có một nghệ sỹ chơi Violin và Viola. Tôi có thể kể mãi về những câu chuyện về sự thành công của từng cô gái, mỗi câu chuyện đều khiến tôi tự hào điên cuồng.
- Sự chung tay của cộng đồng làm nên những điều kỳ diệu.
Không phải là một đại gia hay tỷ phú, Katrell đơn giản chỉ là chủ một quán trà nhỏ nhưng thu hút nhiều khách hàng thân thiết. Cô không có đủ khả năng để một mình giải quyết mọi vấn đề của cuộc sống cho những cô gái Ấn Độ kém may mắn, nhưng như câu ca dao Việt Nam có câu: 'Nhiều cây chụm lại nên hòn núi cao':
Tôi đề xuất khách hàng quyên góp tiền lẻ hoặc tiền thừa vào hộp và tôi cam kết sẽ sử dụng số tiền quyên góp tại Darjeeling để giúp những việc mình có thể làm được. Tôi đã mở một tài khoản tiết kiệm và hàng tuần, tôi sẽ chuyển số tiền quyên góp từ khách hàng vào đó. Họ đã trở thành bạn bè từ khi quán này mới mở.
…
Số tiền trong hộp ngày càng tăng lên khi khách hàng trong quán nhâm nhi cà phê và trà nóng - những món quà tôi mang về từ những cuộc du hành của mình. Sau sáu tháng, quán trà nhỏ của tôi đã thu được 4000 đô la từ những người ghé quầy, đọc những dòng chữ và lắng nghe những câu chuyện về các cô gái ở Darjeeling. Cộng đồng tuyệt vời của tôi đã ủng hộ tôi. Tôi đã dành những khoản tiền riêng để chuẩn bị cho chuyến đi của mình và đếm ngược ngày gặp lại những cô gái.
Hành động tốt của Katrell không chỉ thu hút sự đồng hành của những khách hàng quen thuộc trong quán trà của cô, mà còn lan tỏa ra ngoài và nhận được sự khen ngợi từ mọi người.
Tôi nhận được sự giúp đỡ từ nhiều người dân địa phương và cả các tổ chức khác. Tôi đã kết bạn với những phụ nữ quyền lực ở Ấn Độ - những người ở tầng lớp cao. Họ đã hỗ trợ và hướng dẫn tôi trong suốt dự án. Giống như tôi, họ tin vào sức mạnh của những cô gái đang sống trong một xã hội không công bằng đối với phụ nữ.
Rất may mắn, dự án với sự hỗ trợ từ rất nhiều mạnh thường quân đã phát triển và đạt được thành công. Ngay sau khi tin tức về dự án Learning Tea được phát sóng trên truyền hình, cửa hàng của Katrell đồng loạt nhận được các đơn hàng. Những người ủng hộ dự án thực sự hữu ích bằng cách đóng góp vào lợi nhuận của quán trà của Katrell. Sự đóng góp từ mọi người đã khiến Katrell cảm thấy bối rối và biết ơn. Điều này cho thấy, khi làm điều tốt cho người khác, ta cũng sẽ nhận được điều tốt trong đời.
Có một bài thơ bằng tiếng Bengal của Rabindranath Tagore mà Katrell rất yêu thích, và nó đã trở thành phương châm sống của cô. Bạn sẽ thấy câu này lặp lại trong cuốn sách không dưới ba lần: “Tôi nằm mơ và thấy cuộc sống là niềm vui. Tôi thức dậy và nhận ra cuộc sống là trách nhiệm. Tôi hành động và, ôi, trách nhiệm chính là niềm vui!”.
Trong hành trình trở lại Ấn Độ hàng năm hai lần, Katrell luôn đi cùng với một nhóm người - bạn bè, người mới quen, những người quan tâm đến dự án - để cùng nhau giúp đỡ nhiều cô gái Ấn Độ thoát khỏi tương lai đen tối hơn. Họ đi cùng nhau, tiết kiệm chi tiêu, sống tiết chế để có thêm quỹ hỗ trợ cho những cô gái xa lạ mà họ chưa từng gặp.
Khi dự án mở rộng, Katrell nghĩ ra nhiều cách để phát triển nó hơn nữa:
Ban đầu chỉ là một chiếc hũ tiền thừa của khách ở quầy thanh toán trong quán trà của tôi. Bây giờ nó đã trở thành những buổi tối Ấn Độ hàng tháng để gây quỹ, tiền từ việc bán trà hoặc từ những đóng góp của cộng đồng, cá nhân, các sự kiện âm nhạc hoặc yoga.
Tuy nhiên, phần lớn nguồn tài trợ đến từ quán của tôi, Dr. Bombay.
Những buổi tối hàng tháng tại Dr. Bombay được tổ chức bởi các tình nguyện viên, hầu hết đã từng đến Ấn Độ ít nhất một lần. Những buổi tối mang lại cho mọi người một nơi vui vẻ để gặp gỡ, kết bạn. Đồng thời, nó cũng giúp các tình nguyện viên kết nối và trao đổi với nhau về dự án. Đó là cách giúp tôi gặp được những người ủng hộ tuyệt vời nhất, những người đã đồng hành cùng tôi trong nhiều chuyến đi và góp phần vào tương lai của các cô gái.
- Nét đẹp của văn hóa và lối sống Ấn Độ đã làm cho du khách không thể rời mắt.
Khi để quên chiếc máy ảnh trị giá hàng nghìn đô trên xe của một tài xế ở Mumbai, Katrell cảm thấy thất vọng và mất lòng tin, cho rằng việc lấy lại máy ảnh là điều không thể. Nhưng ngạc nhiên thay, người tài xế tử tế đã mang máy ảnh trở lại khách sạn của cô để trả lại.
Khi được mời đến nhà của một người bạn mới, trong bữa cơm ấm áp, gia đình ấy đã làm cho tôi bất ngờ với món quà ý nghĩa. Họ tặng tôi một chiếc máy DVD với màn hình gắn rời và một bộ karaoke có micro đôi, mặc dù họ không phải là gia đình giàu có. Đặc biệt, họ còn mua hơn 900 bài hát đã được dịch từ tiếng Hindi sang tiếng Anh để giúp các cô gái của Learning Tea nâng cao kỹ năng ngoại ngữ. Họ tặng tôi vì ủng hộ những hành động đẹp mà tôi đang làm, và họ muốn đóng góp phần tiết kiệm của gia đình cho một mục đích ý nghĩa như vậy.
Tôi thực sự ngưỡng mộ Ấn Độ, văn hóa và lòng tử tế của họ luôn khiến tôi bất ngờ.
Mỗi khi rời khỏi ngôi nhà chung ở Ấn Độ, Katrell không chỉ mang theo hành lý thông thường, mà còn mang theo tình cảm và lòng biết ơn của những người dân nơi đây, tất cả được gói gọn trong trái tim của mình.
Tiết Kết
Trái Tim Hổ là biệt danh mà những cô gái ở nhà Learning Tea dành cho Katrell, bởi với họ, cô luôn là người chị mạnh mẽ, sẵn sàng bảo vệ nhưng cũng luôn che chở cho người khác.
Với Katrell cá nhân, cô luôn cảm thấy mình chỉ có thể làm những gì mình có thể. Không có giải pháp cụ thể, nhưng cô cố gắng hết sức hàng ngày và hy vọng có thể tạo ra một thay đổi tích cực nào đó, thậm chí chỉ trong một khoảnh khắc. Mang lại niềm vui cho ai đó, hoặc biết rằng những cô gái đó sẽ không phải đối mặt với sự đói khó trên đường phố vào lúc này, đều là những thành công và giải pháp cho thời điểm đó. Không ai có thể tự hào rằng họ có thể cứu cả thế giới hoặc tạo ra một sự thay đổi lớn lao đối với một thị trấn nhỏ, nhưng nhờ vào sự nỗ lực của Katrell và sự hợp tác không ngừng nghỉ từ những người đồng đội xuất sắc, Trái Tim Hổ cùng với Learning Tea đã góp phần thay đổi cuộc sống của rất nhiều phụ nữ Ấn Độ thông qua việc học tập và nâng cao nhận thức, từ đó nâng cao giá trị con người.
Tác giả: Nguyên Nhiên - Sách của Tôi