'Những bức thư không được gửi' – cuốn sách tuyệt vời của Susie Morgenstein đã thu hút độc giả toàn cầu bằng một câu chuyện ấm áp, nhân văn về tình bạn và gia đình. Trước khi bắt đầu hành trình phát triển của nhân vật Ernest, tôi muốn nhấn mạnh rằng đây là một cuốn sách thông minh, hóm hỉnh và lôi cuốn, không mất nhiều thời gian của bạn, ngay cả khi bạn là người bận rộn.
10 năm cuộc đời của Ernest…
có thể mô tả bằng 2 từ “đơn giản”. Ernest Morgenstein được miêu tả là sống như một ông lão non - sống chậm rãi, kín đáo, và trong suốt 10 năm, chỉ di chuyển giữa trường học và nhà. Anh chỉ có Bà nội Précieuse - người hiếm khi rời khỏi phòng của mình, và Bà Germaine - người giúp việc đầy quy tắc, cũng già như Bà nội của anh. Cuộc sống của cậu bé thật nhàm chán, nhưng có vẻ Ernest cũng không nhận ra điều đó.
đã thay đổi khi…
một ngày, cô bé Victoire Montardent xuất hiện trong lớp học của anh và được thầy giáo sắp ngồi ngay bên cạnh anh. Cô bé có tính cách hoạt bát, điều này ban đầu khiến Ernest cảm thấy khó chịu. Tuy nhiên, anh đủ lịch sự để không từ chối Victoire và còn giúp đỡ cô bé khi cần. Đây là lúc Ernest được tiếp xúc với gia đình lớn 16 người của Victoire, với 14 đứa con (đúng vậy, 14 đứa con) trong đó Victoire là con gái duy nhất.
Lần đầu tiên Ernest trải nghiệm thang máy, được ôm bé, thưởng thức bánh ngọt và các món hầm, đi xem phim và nhiều trải nghiệm mới khác. Và những trải nghiệm đó không còn là một mình, vì cùng với Victoire và gia đình Montardent, mỗi người một tính cách, nhưng đều rất tốt bụng.
Cùng với những trải nghiệm mới, mối quan hệ của Ernest với bà cũng thay đổi tích cực hơn nhiều. Không còn những bữa ăn im lặng, vì bây giờ họ đã chia sẻ những bí mật sâu kín trong ngôi nhà lưu giữ bốn thế hệ Morgenstein. Những bữa tối trước đây bên hai đĩa súp đã kéo dài 10 năm giờ đã được thay thế bởi những bữa ăn ngoài nhà hàng hoặc các món ngon mà chị giúp việc Henriette chế biến. Bà nội Précieuse bây giờ cười nhiều hơn, và căn nhà nhỏ bây giờ ồn ào hơn với tiếng ti vi, chuông điện thoại và tiếng động của gia đình Montardent.
và kết thúc…
mà theo tôi là rất hạnh phúc. Vì Ernest, vẫn thông minh và tinh thông, giờ đã kết bạn với nhiều người tốt - những người đã làm cho cuộc sống của anh trở nên phong phú và đáng yêu hơn. Vì Ernest, quyết đoán và năng động, đã tìm thấy câu trả lời cho những câu hỏi mà anh đã suy nghĩ từ lâu. Và kết thúc của cuốn sách, mặc dù vẫn có một vài điều khó hiểu, nhưng vẫn rất đáng yêu.
Ernest Morgenstein có thể sống với gia đình và bạn bè tuyệt vời (một điều không phải ai cũng may mắn như vậy); tuy nhiên, sự tích cực và lòng nhiệt thành của cậu bé cũng đủ để thu hút tôi, và vì vậy Ernest có một sự phát triển tuyệt vời nhất trong những cuốn sách mà tôi đã từng đọc.