“Nói gì cho đến xuân vẫn trở lại
Khi thanh xuân đã qua không trở lại”
Ai trong chúng ta cũng từng nghe qua những câu thơ tuyệt vời về quy luật thời gian trong bài thơ “Vội Vàng” của nhà thơ Xuân Diệu. Thời gian như dòng sông chảy về biển cả, chỉ có thể gặp nó một lần. Dù chúng ta có trở lại cùng một địa điểm, ăn cùng một món hay mặc cùng bộ quần áo, cách chúng ta nhìn nhận đã không còn như xưa.
Tuổi thơ mỗi người đều là một kỷ niệm đặc biệt, và không phải ai cũng có khả năng tái hiện nó bằng từ ngữ như những nhà văn. Dưới đây là một bộ sưu tập các truyện về tuổi thơ, mang lại nhiều cảm xúc và kỷ niệm đặc biệt, giúp ta sống lại những khoảnh khắc ngọt ngào của tuổi trẻ.
- Một Lần Nữa
Bộ Truyện 'Gối Đầu Giường' - Những Kỷ Niệm Tuổi Thơ
“Và giống như Hưng sún, tám đôi mắt lập tức trợn tròn. Vì tại cửa sổ, chiếc giày Hưng sún treo toòng teng, dưới ánh sáng mờ mờ từ phòng ăn, mọi người đều thấy một gói quà sặc sỡ đã được cột lủng lẳng vào sợi dây giày không biết từ khi nào. Nhỏ Hạnh đưa tay đẩy gọng kính lên sống mũi, hoang toàn là theo thói quen, vì thực tình thì nó không tin vào mắt mình. Lâu thật lâu, không ai nói được tiếng nào. Cuối cùng, Hưng sún là người mở miệng đầu tiên. Nó bước tới một bước, đã có thể đưa tay sờ vào gói quà bất ngờ kia. Nhưng Hưng sún vẫn không giơ tay lên. Có vẻ như nó không muốn động vào gói quà trước mặt, lo rằng một cử động bất ngờ sẽ khiến mọi thứ tan biến đi như trong giấc mơ. Nó đứng đó, đã gần cửa sổ hơn, nhưng chỉ lẩm bẩm: - Điều đó chứng tỏ ông già Noel đã đến. Điều đó chứng tỏ ông ấy đã đọc thư của mình, đã biết những cố gắng của mình … Mọi người đều nghe, cùng hoang mang, nhưng mỗi người suy đoán một cách khác nhau. Cô Bốn Loan nghĩ: Bọn trẻ này quá tinh quái, chúng buộc quà khi nào mà mình không hề hay biết! Lại còn giả vờ để mình bắt quả tang nữa chứ, đúng là một lũ quỷ con! Tiểu Long và Quý Ròm lại nghĩ: Cô Bốn Loan là một đối thủ đáng gờm thật đấy. Cô ấy giả vờ vịt vịt mà thực ra đã chuẩn bị từ trước rồi. Ghê thật! Riêng nhỏ Hạnh, đôi môi nó lúc này đang tủm tỉm. Vì nó biết gói quà bất ngờ kia không phải là tác phẩm của tụi nó, cũng không phải của cô Bốn Loan. Chỉ sau một thoáng nghĩ ngợi, nó đã đoán ra đó là hành động của ai rồi. Hưng sún không tiết lộ cho nó biết ai là người đã chuyển lá thư của thằng nhóc cho ông già Noel đó sao! Thật tài tình! Nhỏ Hạnh vui vẻ nhủ bụng và nếu đèn trên căn gác bật sáng, hẳn mọi người sẽ nhận thấy đôi mắt nó lúc này đang long lanh cảm động …
Tôi Yêu Thích Cách Nguyễn Nhật Ánh Kể Chuyện
Nếu “Kính vạn hoa” là bộ truyện thiếu nhi Việt Nam thì “Malory Towers” của Enid Blyton mang đậm phong cách giáo dục Anh Quốc, là nguồn cảm hứng cho Hogwarts trong 'Harry Potter'.
Bộ truyện “Malory Towers” theo chân cô bé Darrell Rivers, mạnh mẽ và can đảm, trải qua sáu năm trung học tại ngôi trường Malory Towers.
“Trông mình ốm quá”, Gwendoline lẩm bẩm, hy vọng nhận sự quan tâm từ mọi người.
“Cậu không có vẻ ốm đâu”, Alicia phản đối. “Khi nào cậu ốm, cậu xanh lè cơ đấy.”
Gwendoline mong ước mình thật sự ốm để làm Alicia nhìn thấy. Cô dựa vào ghế, lầm bầm yếu ớt.
“Đây, đợi chút- mình có cái túi giấy đây”, Alicia nói, rút ra một cái túi giấy từ túi xách. “Mình có một ông anh lúc nào cũng phát ốm, mẹ mình luôn mang theo túi giấy cho anh ấy.”
Không ai có thể kìm nén nụ cười khi nghe câu chuyện về Alicia. Dĩ nhiên, Gwendoline không cười mà trông rất tức giận. “Con bé khó chịu đó lại đem mình ra làm trò đùa. Mình sẽ không thích nó chút nào cả.”
Điều tuyệt vời ở bộ sách này là chúng ta có thể theo dõi quá trình trưởng thành từ ngoại hình đến nhận thức của các cô bé qua từng năm học mà không bao giờ cảm thấy nhàm chán. Malory Towers có thể xem là một cái nôi của xã hội nhỏ, nơi mà mỗi cá nhân với tính cách đặc biệt riêng biệt đều gặp nhau và cùng nhau trưởng thành. Darrell, dù được đánh giá là dễ thương và năng động, nhưng vẫn có một tật xấu khó bỏ, đó là trở nên mất kiểm soát trong hành động và lời nói mỗi khi tức giận, sau đó cô bé phải đi xin lỗi và ăn năn vì những gì đã làm. Sally, mặc dù trông chín chắn nhưng lại có tính cách lạnh lùng và thường tỏ ra ghen tỵ khi ai đó nhắc đến em gái của mình. Alicia, với tính cách trêu chọc quá mức, đã gây không ít rắc rối cho bản thân và cả lớp, đặc biệt là vụ việc “giả điếc” trong tiết học tiếng Pháp với quý cô Duponts. Mary-Lou với vẻ ngoài nhút nhát và luôn tỏ ra sợ hãi mọi thứ khiến cho cô bé luôn bị bắt nạt bởi những bạn khác. Còn cô nàng đỏng đảnh Gwendoline với vô số những chiêu trò khiến cho mọi người không khỏi ghét và chỉ muốn thấy cô trải qua những hình phạt xứng đáng. Nhưng cuối cùng, mọi việc đều rơi vào vị trí của nó, khi Darrell thành thật nhận lỗi với Gwendoline và Sally vì không kiềm chế được cơn giận của mình, Mary-Lou đã trở nên dũng cảm đến bất ngờ để cứu người bạn mà cô luôn ngưỡng mộ, và Sally cũng vượt qua “con quỷ ghen tỵ” bên trong để mở lòng với bạn bè hơn. Tất nhiên, trong xã hội vẫn tồn tại những người không thể chấp nhận lỗi của mình và thay đổi ngay lập tức như Gwendoline, và cô bé đã phải chịu sự khinh thường từ các bạn trong lớp vì những gì mình đã làm. Mỗi câu chuyện đều kết thúc với hình ảnh các cô giáo vẫy tay chào học sinh của mình cùng lời hứa sẽ có nhiều điều thú vị hơn trong tập tiếp theo, khiến cho chúng ta không thể nào chần chừ mà không lôi quyển sách ra đọc ngay lập tức!”
“Nhìn này! Mình đã tìm được đôi giày thực sự đẹp! Và mình còn tìm được một bình mực tím ở bên cạnh nữa! Thấy không? Người thực sự làm vỡ bút của mình đã giấu giày đi và bôi mực này vào giày của Darrell để ai cũng tưởng là Darrell đã làm!”
“Nhưng đó là đôi giày của ai thế?”, Katherine hỏi ngạc nhiên, “và cậu tìm thấy chúng ở đâu vậy?”
“Mình đã lẻn xuống tầng dưới vào nửa đêm hôm qua, và tìm trong phòng giữ đồ”, Mary nói với vẻ tự tin. Tất cả đều ngạc nhiên.
“Mình đã tìm thấy đôi giày và bình mực này trong cái tủ nhỏ ở dưới đó”, Mary-Lou nói, “và các cậu chỉ cần nhìn quanh phòng sẽ hiểu tên của ai được viết trên chiếc giày này!”
Chính xác, mặt Gwendoline đỏ ửng vì xấu hổ và kinh hoàng. Cô nhìn Mary-Lou với ánh mắt đầy khổ sở và giận dữ. Vậy là cậu ta đã phát hiện ra! Sao mình không đem đôi giày và bình mực đó ra ném xuống biển cho xong chứ!
Nữ hiệp sĩ Alanna Von Trebond
Muốn tìm nguồn cảm hứng mới lạ ngoài các tiểu thuyết học đường truyền thống? Hãy đọc ngay bộ truyện “Nữ hiệp sĩ Alanna von Trebond” của Tamora Pierce, tác phẩm bán chạy nhất dành cho tuổi teen tại Mỹ và châu Âu, được vinh danh bởi giải thưởng “Những Con Mối Sách” của đài truyền hình ZDF (CHLB Đức). Nhân vật chính, nữ hiệp sĩ Alanna von Trebond, có thể xem như phiên bản hiệp sĩ và phù thủy tuyệt vời nhất của nước Mỹ. Cùng với người anh trai sinh đôi Thom, cô đã quyết định hoán đổi vị trí với nhau: Thom sẽ học làm phù thủy tại tu viện của Con Gái Nữ Thần, trong khi Alanna sẽ giả trai học làm hiệp sĩ. Mặc dù ban đầu bị chú lính già lão luyện Coram phản đối, nhưng với khả năng chiến đấu thiên bẩm cùng một chút đe dọa phép thuật, Alanna đã thuyết phục chú đồng ý cho mình đi tiếp một cách thành công:
“Một lúc sau, chú Coram nhìn thấy một con rắn bò trên đường. Con ngựa thiến giật mình và hầu như làm rơi chủ nhân xuống đất. Coram kêu lên và cố gắng nắm lấy yên cương, trong khi con ngựa hoảng loạn nhảy nhót như điên cuồng. Alanna không do dự. Cô nhảy xuống, nắm chặt dây cương của con ngựa, né tránh hai cái móng sắt đang bay vút và dùng toàn bộ sức lực để kéo dây cương xuống, tránh cho con ngựa đẩy Coram ngã và gãy cổ.”
Khi Alanna nhìn lên, cô nhận ra chú Coram đang nhìn cô với ánh mắt lạ lùng. Cô không biết người đàn ông đã tưởng tượng ra Thom sẽ làm gì trong tình huống này: chắc chắn là cậu sẽ để Coram tự mình vượt qua khó khăn. Coram hiểu, việc an ủi một con ngựa lớn như vậy trong tình trạng hoảng sợ đòi hỏi một lòng dũng cảm. Đó là phẩm chất mà một hiệp sĩ cần có.”
“Nữ hiệp sĩ Alanna von Trebond” không chỉ là những câu chuyện về tình yêu tuổi teen, mà còn là một tác phẩm mô tả các trận đấu kiếm và phép thuật hấp dẫn, khiến chúng ta có thể đắm chìm vào thế giới của Alanna và đối mặt với những kẻ thù như Ralon - “ma cũ” hay công tước Roger - pháp sư mạnh nhất các nước miền đông. Giữa những cuộc chiến căng thẳng là những khoảnh khắc “thiếu nữ” của Alanna như lúc cô đối mặt với kinh nguyệt hay trải qua nụ hôn đầu tiên, tất cả đều được mô tả một cách chân thực và đáng yêu.”
“Nhằm mục đích làm cô mệt mỏi, Roger tấn công không ngừng. Cảm giác đau lan tỏa dọc cánh tay phải của cô và cắn vào vai. Những vết cắt trên tay cầm kiếm chảy máu, máu đỏ thấm đẫm lớp băng.”
Gã công tước liên tục chuyển đổi kiếm từ tay này sang tay kia. Giờ đây, họ đã đến giai đoạn mà những tay kiếm mỏi mệt phải thở hổn hển và có thể mắc phải lỗi lầm; đây là lúc cô phải tìm đến một nguồn lực hiếm khi cô biết đến. Cô không thể không ngưỡng mộ kỹ thuật của Roger, nhưng cũng không thể không thấy tiếc nuối khi một kiếm thủ tài ba như vậy lại là một con người đáng sợ như vậy.”
…
“Alanna ngẩng đầu lên. Georg đưa cô gần hơn và hôn cô. Bờ môi ấm áp và an ủi. Alanna không quên lần trước và cô cảm thấy thích nụ hôn của anh. Cô ôm anh chặt hơn, để anh ôm cô chặt hơn.”
Georg đẩy cô ra. Hai đốm đỏ cháy trên má anh. “Điều này đi quá xa,” anh nói với giọng khàn khàn. “Tôi - tôi chỉ muốn bạn hiểu tình cảm của tôi trước khi bạn ra trận chiến.”
Alanna đỏ mặt. “Bạn thực sự có cách chia tay kỳ quặc.”
Dưới đây là phần mô tả về công chúa Thayet mà tôi rất ấn tượng, nhưng bản thân tôi cảm thấy mê mẩn trước vẻ đẹp và phong thái của cô ấy:
“Tóc của Thayet dài như dòng suối uốn quanh những sợi tóc duyên dáng, rủ xuống bờ vai. Đôi mắt màu nâu ấm áp trải rộng trên làn da sáng màu và đôi môi đỏ hồng. Chiếc váy mousseline màu lửa sang trọng tỏa sáng, tôn lên vẻ đẹp của cô, từ phần cổ trần cháy bừng cho đến phần váy xòe dài. Ngọc ruby vàng lấp lánh trên tóc và cổ của nàng công chúa.
Thậm chí ông sứ cũng bị sốc. “Đừng hỏi tôi”, Alanna cười. “Ông ấy đã nhìn thấy bao nhiêu người đẹp rồi, nhưng giờ đây họ không còn khiến ông ta say mê nữa.”
Qua bao khó khăn, nữ hiệp sĩ dũng cảm của Trebond, hay còn được biết đến với tên gọi Nữ Hiệp Sĩ Cưỡi Ngựa Như Đàn Ông, sẽ đi đến đâu trong sự nghiệp và tình yêu? Đối với tôi, Alanna là biểu tượng của phụ nữ hiện đại, luôn theo đuổi đam mê và chân thành với mong muốn của mình.
Còn bạn thì sao? Cuốn sách nào là 'vé đưa' bạn trở về với tuổi thơ? Hãy chia sẻ với tôi nhé!
Biên soạn bởi: Ngọc Thanh - MyBook