“Tôi tự hào nói rằng không có người đàn ông nào tôi đã gặp tốt như cha tôi và tôi cũng không yêu bất kỳ người đàn ông nào khác nhiều như cha mình” – Hedy Lamarr
Có một triết gia đã từng phát biểu rằng: “Trên thế giới này không có món quà nào ngọt ngào như tình yêu của cha dành cho con.” Câu nói đó thực sự rất đúng. Nếu tình yêu của mẹ là sự dịu dàng, sự quan tâm và chăm sóc chăm sóc của cha là một điều hoàn toàn khác biệt. Tình yêu của cha dành cho con là sự âm thầm nhưng sâu sắc, đầy lòng tha thứ và cao quý. Cha đã bảo vệ con trong những năm tháng khó khăn, dạy dỗ con bằng sự nghiêm khắc, ... và tất cả những điều tuyệt vời từ cha đều hiện diện trong tác phẩm “Cha là bóng cả đời con” – Một cuốn sách có lẽ không chỉ khiến tôi phải rơi nước mắt trước lòng bao dung của người đàn ông vĩ đại này.
Tác phẩm này như một liều thuốc giúp tinh thần chúng ta trở nên thanh thản và yên bình giữa cuộc sống phức tạp, giúp trái tim ta đập mạnh mẽ khi nghĩ về người cha của mình. Như một nốt nhạc sâu sắc, 36 câu chuyện ngắn trong cuốn sách dường như đã chạm vào trái tim của người đọc.
Phương cách mà Thượng Đế đã tạo ra người cha?
Bạn đã từng tự hỏi tại sao khi nghĩ về mẹ, hình ảnh của một người phụ nữ dịu dàng với đôi bàn tay mềm mại luôn hiện về, nhưng khi nghĩ về cha, hình ảnh của một người đàn ông mạnh mẽ với đôi bàn tay to lớn lại hiện ra? Đó là một trong những điều tuyệt vời nhất mà Thượng Đế đã tạo ra.
Thượng Đế đã làm việc suốt đêm. Ngài ban cho người cha giọng nói cương quyết và quyền uy; cho đôi mắt nhìn thấu mọi sự nhưng bình tĩnh và kiên nhẫn. Cuối cùng, gần như sau khi suy ngẫm, Ngài ban cho người cha thêm những giọt nước mắt. Khi đó, Thượng Đế quay sang nói với nữ thần:
- Bây giờ, bất kỳ người cha nào cũng có tình thương như người mẹ...
Cha có một đôi bàn tay rất to. Những công việc nặng nhọc nhất trong nhà không bao giờ thiếu vắng đôi bàn tay vất vả đó. Đôi bàn tay ấy chịu đựng chai sần, xấu xí chỉ để mong con được học hành đầy đủ, gia đình ấm êm hạnh phúc. Đôi bàn tay cứng rắn che chở, bảo vệ con trước sóng gió cuộc đời. Đôi tay ấy biết nói, thấu hiểu những nỗi đau mà con không nói thành lời và nhẹ nhàng xoa dịu qua từng cái vỗ về âu yếm. Cha đã dạy con rất nhiều điều về cuộc sống, như cách đóng đinh lên chiếc ghế bị gãy chân, cách trèo cây,... Cha không tài giỏi như mẹ, cha cũng không thể hiện tình cảm ra ngoài nhưng tình yêu của cha dành cho con không hề giảm đi. Cha và mẹ, dù khác biệt nhưng họ đều có một điểm chung - tình yêu thương to lớn và vĩ đại dành cho con.
Cha không hoàn hảo nhưng luôn yêu con một cách trọn vẹn và hoàn hảo nhất!
Trên cuộc đời này, có một người đàn ông rất bình thường, thậm chí không được như mọi người. Người đàn ông ấy luôn yêu thương bạn, sẵn lòng hy sinh tất cả vì bạn. Và người đó chính là cha. Có người đã nói rằng 'Dù cha không hoàn hảo, nhưng tình yêu của cha luôn hoàn hảo đối với con.' Tình yêu của cha dành cho con không phải lúc nào cũng là những điều lớn lao, mà nó thường bắt nguồn từ những điều nhỏ bé, giản đơn nhất. Cha không mong con giàu có, không mong nhà cửa xa hoa, xe hơi sang trọng, vì những điều vật chất đó không chắc chắn làm con hạnh phúc. Cha không mong con trở thành người thành công nhất, nhưng cha luôn mong con hạnh phúc nhất.
Một chàng trai tiến đến trước mặt tôi: 'Cho tôi hai bát mì thịt bò!', cậu nói to. Tôi đang viết hóa đơn, thì cậu nhấn mạnh rằng chỉ cần một bát mì thịt bò, bát kia chỉ cần ít hành là đủ. Ban đầu, tôi hơi bất ngờ, nhưng sau đó hiểu. Cậu ta gọi hai bát mì như vậy để cha nghe thấy, thực ra là tiền không đủ, nhưng không muốn cha biết. Tôi cười với cậu ta để bày tỏ sự hiểu biết...
... Sau này, cha mới gắp được một miếng thịt, đặt vào bát của con trai. 'Ăn đi con, con ăn nhiều thêm một chút, sau đó học hành chăm chỉ, sắp thi tốt nghiệp rồi, nếu đỗ đại học, sau này trở thành người có ích cho xã hội.' Cha nói nhẹ nhàng, đôi mắt mờ đục vẫn tràn đầy nụ cười ấm áp. Điều khiến tôi ngạc nhiên là con trai không cản trở cha gắp thịt cho mình, nhưng lặng lẽ đưa miếng thịt đó trở lại.
Cứ như vậy, thịt trong bát của cha cứ gắp đi, rồi lại đầy, gắp mãi không hết...
Hành động của cha đã làm cho trái tim không chỉ những người trong cửa hàng xúc động mà còn khiến người đọc rơi nước mắt. Người đàn ông đó bị mù, con trai của ông không giàu có. Ông biết rằng con gọi hai bát mì như vậy để cha không lo lắng, để cha luôn biết con sống đủ đầy. Ông mù nhưng đôi mắt vẫn sáng để thấu hiểu tấm lòng của đứa con trai nhỏ bé.
Tuy nhiên, không phải ai cũng hiếu thảo, yêu cha như chàng trai trong câu chuyện trên. Cũng có những đứa con vì cha mà trở nên mặc cảm, tự ti, cảm thấy xấu hổ.
...Có một cô gái, cha cô bị tàn tật từ nhỏ. Vì thế, cô luôn tự ti với mọi người xung quanh. Cô không thích đi học, không vì cô không thích mà vì cô không muốn đối mặt với bạn bè, thầy cô giáo. Cô luôn bị bạn bè chế giễu, trêu chọc, trở thành đề tài làm trò cười. Cô hận cha lắm, cô ghét cha, ghét hơn tất cả mọi thứ trên đời. Cô không quan tâm và không muốn biết những gì cha dành cho cô. Cô chỉ biết rằng, cha cô là một sự xấu hổ lớn.
Một lần, trên đường đi, cô gặp một người cha dắt tay em bé và nói lời yêu thương. Nhìn thấy vậy, cô khao khát! Cô ước mình là đứa bé đó để được nâng niu và thoát khỏi lời chế giễu của bạn bè.
Nhưng cha cô không biết cô đã đi, ông vẫn ngồi ngóng cô về. Vì đó là ngày sinh nhật của cô. Cha cô đã dành dụm tiền để mua một chiếc bánh sinh nhật đẹp để tặng cô. Ông nghĩ đến nụ cười của cô khi nhìn thấy chiếc bánh. Cô vẫn tiếp tục đi, nhưng cuối cùng cô quay lại.
...Khi cô về nhà, cha muốn dẫn cô vào bếp để tạo sự ngạc nhiên, nhưng cô từ chối và chạy lên phòng. Trong đầu cô, bây giờ chỉ là những suy nghĩ vô nghĩa. Cô cảm thấy không thể sống với sự xấu hổ và nhục nhã này. Cô đã chọn con đường tự tử bằng cách cắt cổ tay. Cha cô vì lo lắng, gọi mãi không thấy cô trả lời, đến khi ông mở cửa thì thấy cô nằm trong vũng máu. Khi cô được đưa đến cấp cứu, ông chỉ cố gắng níu lấy tay cô.
- Xin hãy cứu lấy cô con gái của tôi. Xin đừng để nó mất đi. Hãy sử dụng máu của tôi...
Một người cha tuyệt vời đến nhưng thường bị coi thường. Tình yêu của cha luôn bao la, nhưng ta có đã đáp lại được điều ấy chưa? Khi mất đi, ta mới thấy giá trị thực sự của tình cha. Yêu thương của cha, đôi khi cũng là nỗ lực, hy vọng con có một cuộc sống tốt đẹp hơn.
Cha dạy ta không được nói dối nhưng chính cha lại thường nói dối nhiều điều.
Khi ăn cá, cha thường nói: 'Tao ăn đầu và xương'. Anh hỏi: 'Tại sao vậy cha?' Cha giải thích: 'Vì cha già rồi, hay đau đầu, nên ăn đầu sẽ giảm đau - gọi là ăn óc bổ óc. Xương yếu, ăn xương sẽ cứng cáp hơn. Hiểu chưa?'
Mỗi lần ăn, anh và hai đứa em đều chia sẻ thức ăn với cha. Cha thường nhắc nhở: 'Hồi nhỏ, ông bà nội cho cha ăn thịt suốt, giờ nhìn thịt là cha thấy ớn quá, sau này lớn các con cũng như cha thôi'.
Đọc những dòng chữ đó, tôi không kìm được nước mắt và bất giác nhớ đến cha của mình. Trong quãng thời gian tập trung vào học tập và bạn bè, tôi đã quên đi những kỷ niệm đẹp đẽ cùng cha, những khoảnh khắc cha luôn ở bên, chăm sóc và che chở. Tình yêu của cha không luôn được diễn đạt bằng lời nói, nhưng nó luôn hiện hữu trong từng hành động, từng cái sưởi ấm khi con cần. Cha luôn bảo vệ và động viên con trên những con đường gập ghềnh của cuộc đời. Cha chính là người bạn đồng hành vĩnh cửu của con.
Lúc còn nhỏ, mỗi buổi chiều tôi luôn đứng ở cổng ngóng cha về. Bóng dáng cha trên chiếc xe đạp cũ nhỏ nhắn, đầy cảm giác mệt mỏi sau một ngày làm việc. Nhưng trong tôi, cha vẫn mãi là biểu tượng của sự kiên nhẫn và tình yêu thương.
- Bố về rồi!
- Bố ơi, có mua kem Hà Nội cho con không? Cái kem vỏ bọc mà con thích đấy!
Tôi vừa hét lên vừa chạy ra ngoài. Cha vừa xuống xe, ôm tôi lên và nhìn tôi với ánh mắt đầy yêu thương:
- Hôm nay bố làm việc muộn nên không kịp mua. Mai bố sẽ mua hai cây kem lớn để đền cho con, con chịu không?
Nghe thấy vậy, tôi tức giận đẩy bố ra và lao vào giường khóc ầm ĩ:
- Bố không giữ lời hứa. Con không chịu đâu! Con muốn ăn kem Hà Nội. Con sẽ đòi bồi thường từ bố, huhu!
Lúc đó, mẹ về từ nơi làm việc. Thấy tôi khóc, mẹ hỏi bố:
- Sao con khóc thế?
- Con muốn kem ngoại Hà Nội. Bố nhớ đã hứa với nó nhiều lần rồi. Thương nó quá, nhưng thật lòng ngại vì không thực hiện được.
Có lẽ những việc mình làm khi còn nhỏ sẽ làm cha mẹ buồn khi nhớ lại sau này. Cha luôn cố gắng hết sức vì con. Chỉ cần thấy con hạnh phúc là cha hạnh phúc. Cha là món quà tuyệt vời mà tạo hóa ban cho con, luôn sẵn lòng hy sinh và đánh đổi tất cả vì con. Cha làm những điều nhỏ nhặt cho con mà con không biết. Cha luôn là người hùng âm thầm ở bên con. Cảm ơn cha nhiều lắm!
“Hãy trân trọng những gì đang có, sự quan tâm là liều thuốc không tốn kém nhưng rất hiệu quả và giá trị, đừng bao giờ đánh mất chính mình vì sự vô cảm này…”
Đừng mải mê cuộc sống bận rộn mà quên đi những điều giản dị xung quanh. Một phút lơ đãng có thể khiến chúng ta lãng quên sự quan trọng của tình thương. Hãy trân trọng mỗi khoảnh khắc của cuộc sống! Đọc cuốn sách này và suy ngẫm về gia đình, về tình thương. Hãy nhớ rằng, dù có khó khăn thế nào, gia đình vẫn luôn ở đây. Đọc sách để biết trân trọng mọi điều chúng ta đang có, vì tình thương là liều thuốc tuyệt vời nhất để lấp đầy khoảng trống trong cuộc sống...
Đánh giá chi tiết bởi Phương Hoa - MytourBook