“Cuối cùng, tôi cũng nhận ra rằng mình khó lòng hiểu hết về cuộc đời của mẹ. Cách mà người mẹ của tôi đã sống mạnh mẽ như một người đàn ông, dù trong bộ dạng yếu đuối của một người phụ nữ, đã giúp tôi nhận ra rằng dám sống một cuộc đời mạnh mẽ và kiên cường hoàn toàn không phải là điều phụ thuộc vào giới tính”
Đó là cảm nhận của tác giả Takeshi Moriya về người mẹ của mình. Với 100 câu hỏi ngắn, tác phẩm bộc bạch toàn bộ câu chuyện về mẹ, về tình mẹ, về những khó khăn mà bà đã trải qua từ khi tác giả còn rất nhỏ cho tới khi ông trở thành cha của hai đứa trẻ.
Takeshi Moriya tốt nghiệp khoa Điện ảnh tại trường Cao đẳng Nghệ thuật Nihon. Ông đã tham gia sản xuất nhiều bộ phim truyền hình của đài truyền hình Fuji TV. Sau đó, ông thành lập công ty cổ phần Art Movie chuyên sản xuất phim điện ảnh và truyền hình.
Không chỉ thành công với tác phẩm “Mẹ ơi, mẹ có hạnh phúc không?”, Takeshi Moriya còn là tác giả của hai cuốn sách khác là “Simsons” (NXB Popular) và “Đời sản xuất của tôi” (NXB Random House). Năm 2014, dưới vai trò một đạo diễn, ông đã cho ra mắt bộ phim điện ảnh “Samulife”.
Cuộc sống luôn ẩn chứa những khó khăn, đôi khi khiến ta muốn trốn chạy. Nhưng mẹ tôi lại chưa bao giờ tránh né. Bà đã vượt qua mọi thách thức bằng sự nỗ lực, đôi khi cứng đầu và kiên trì. Như lời bà từng nói, khi thấy tôi lo lắng về vai trò của một người cha: “Con đừng lo lắng. Hãy sống với chính mình.”
Cuộc phỏng vấn giữa mẹ và con với 100 câu hỏi, con hỏi – mẹ đáp. Không thể trọn vẹn diễn đạt tình mẫu tử trong 100 câu hỏi ngắn. Như tác giả tự thừa nhận, “Việc viết lại những câu hỏi từ kí ức của tôi đã vượt quá con số 100.” Xen kẽ câu hỏi là những câu chuyện tự truyện về cuộc sống hiện tại của tác giả, về ký ức hiếm hoi được ở bên mẹ và cả những trách nhiệm của một người cha.
Tất cả đều sinh ra nhờ mẹ. Chúng ta đều có mặt trên thế giới nhờ vào mẹ, điều này không thể phủ nhận. Mỗi đứa con đều mong muốn kết nối và hiểu biết về người mẹ hơn. Tuy nhiên, chúng ta thường khó tưởng tượng được cuộc sống của mẹ trước khi chúng ta sinh ra.
Khi vai trò của người cha mờ nhạt, mẹ chính thức trở thành người cha. Làm mẹ, làm cha, mẹ của Takeshi Moriya đã trải qua nhiều mất mát, nỗi đau, nỗi buồn, đặc biệt là việc phải xa con nhỏ để tìm kiếm cuộc sống sau ly hôn. Ai cũng có thể cảm nhận được nỗi lòng của một người mẹ phải xa con thơ: nhớ nhung, lo lắng và tình thương. Thương con không được hưởng tình cha, lại phải xa mẹ, người đóng cả hai vai trò.
Một lần, cô giáo gọi con là “cậu bé nhạt nhẽo” và nói với mẹ: “Con bé nhất lớp như vậy mà không thấy buồn sao?”. Mỗi khi mẹ đến thăm và rời đi, mẹ luôn đứng nhìn và vẫy tay mãi đến khi chiếc xe biến mất.
Mẹ nghĩ rằng con cũng hạnh phúc vì có sự quan tâm của ông bà. Nhưng thực ra, mẹ cũng muốn có con ở bên cạnh.
Cuộc sống của tác giả đã trải qua nhiều biến động từ khi mẹ ông ra đi. Không thể trách mẹ vì bà không thể tự mình đảm bảo mọi việc như một người cha mà vẫn thực hiện trách nhiệm của một người mẹ. Bà không thể tiếp tục gồng mình như trước, bà phải chọn cách sống để tồn tại cho bản thân và hai đứa con.
Với hai lần ly hôn của mẹ, tác giả đã sống với bốn người cha, điều này đã khiến quá trình trưởng thành của tác giả nhanh hơn so với tuổi. Là anh cả, với thêm một em trai, ông biết mình cần phải mạnh mẽ để bảo vệ gia đình từ khi còn nhỏ. Dù có những lúc yếu đuối, nhưng ông luôn là niềm tin của mẹ, là nguồn động viên tinh thần cho bà. Bởi vì quá độc lập với công việc, ông xem nó như một phần không thể thiếu của cuộc sống, khiến ông tự nhận mình là một người “quá đam mê với công việc” và là người cha không trách nhiệm. Đến mức, con gái lớn của ông đã sống với bố trong 20 năm nhưng dường như ông không có tác động gì đến cuộc sống của con.
Sau cuộc phỏng vấn, ông nhận ra rằng mẹ ông thật sự rất kiên cường. Bà luôn ở bên cạnh ông, không chỉ như một người bạn, một chuyên gia tâm lý cho những người “nghiện công việc” không biết xử lý khi con trai ốm hay khi ông cảm thấy muốn ly hôn sau khi bất đồng ý kiến với vợ, mặc dù vợ ông đã chăm sóc gia đình một mình. Nhưng cuối cùng, ông luôn chọn gia đình!
Sau cùng, tôi cũng hiểu rằng mình khó lòng hiểu hết cuộc đời mẹ. Cách mà mẹ tôi đã sống mạnh mẽ như một người đàn ông, trong bản tính yếu đuối của người phụ nữ, đã cho tôi thấy rõ rằng việc dám “sống một cuộc đời kiên cường và mạnh mẽ” không phụ thuộc vào giới tính.
Trong cuộc sống bận rộn, chúng ta thường quên đi những gì mình đang có và mất đi những gì quan trọng. Hãy dành thời gian cho gia đình và những người thân yêu của bạn!
Đánh giá chi tiết từ Thu Hằng - MytourBook
Tham gia vào đội ngũ MytourBook để có cơ hội đọc và nhận những cuốn sách thú vị. Đăng ký làm CTV tại liên kết: https://goo.gl/forms/7pGl3eYeudJ3jXIE3