Sự mong muốn bản thân cô đơn.
Trên đường đến Grasse, trung tâm của nghề làm nước hoa, Grenouille nhận ra ý muốn rời xa cuộc sống bình thường với những mùi khó chịu, và sống một mình ở một nơi hoang vắng trong 7 năm. Trên đỉnh núi Plomb du Cantal, hắn sống một mình, sáng tạo ra một thế giới tưởng tượng của riêng mình, nơi hắn là vua của mùi hương, hắn làm chủ và trừng phạt, thưởng cho những 'thần dân' mùi hương của mình. Nhưng sau 7 năm, hắn nhận ra rằng mình không có mùi, không cảm nhận được sự tồn tại của bản thân trong thế giới. Sau đó, hắn quyết định trở lại cuộc sống của con người để tìm lại mùi cho bản thân. Trong những ngày đầu tiên trở lại, vì đã sống cô đơn suốt nhiều năm, hắn có vẻ ngoài khó nhận ra.
'Ôi, cái dạng của gã thật kinh tởm! Tóc dài xuề xoẹ, râu rậm rạp che phủ cằm, móng tay nhọn như vuốt chim, da sần sùi và nứt nẻ [...]. Trong thành phố, hắn gây sự chú ý. Hàng trăm người chạy lại xem hắn. Có người nói rằng hắn là tù nhân vượt ngục. Người khác lại cho rằng hắn không phải con người mà là sự kết hợp giữa người và gấu, tức là một người rừng.
Hành trình trở thành một 'chuyên gia thực sự' và đạt được đỉnh cao trong nghệ thuật.
Ngay từ khi đến Grasse, hắn bị cuốn hút bởi mùi hương của cô gái tên Laure Richis. Lần này, hắn quyết định chờ đợi, để mùi hương của cô gái trưởng thành, sau đó mới thu về cho bản thân mình. Trong khi đó, hắn học nghề tại xưởng nước hoa của Madame Arnulfi, dưới sự hướng dẫn của Druot. Nhờ sự cẩn trọng và nỗ lực, hắn nắm bắt bí mật của việc lấy tinh hoa hương thơm từ các loại hoa. Áp dụng kiến thức đó, hắn cũng nhanh chóng nắm bắt được mùi của các vật khác như thủy tinh, đồng, thậm chí cả mùi của chó hay mùi của tên ăn mày. Không chỉ dừng lại ở việc nhận biết mùi hương, Grenouille còn tạo ra ý tưởng để tạo ra một loại nước hoa duy nhất, một loại nước hoa có thể khiến mọi người quỳ gối trước hắn. Từ đó, hắn lên kế hoạch ám sát 24 cô gái, tất cả đều là những cô gái trinh tiết và xinh đẹp. Hắn sử dụng phương pháp đã học để ám sát họ, chỉ để thu thập mùi hương cho bản thân và tạo ra nước hoa hoàn hảo nhất. Khi 24 cô gái xinh đẹp lần lượt bị giết, sự hoảng sợ lan tỏa trong cộng đồng. Bố của Laura cảm nhận được mối nguy hiểm và đưa cô gái của mình đi lánh nạn. Tuy nhiên, Grenouille vẫn tiếp tục đuổi theo mục tiêu của mình, và cuối cùng, khi ngồi bên Laure vào đêm cuối cùng, để lấy mùi hương mà hắn đã chờ đợi, đó là thời điểm hắn đã nghĩ về nhiều nhất.
'Trong quãng chờ đợi, có những sự kiện diễn ra: điều chính là đang diễn ra. Dù hắn không làm gì cả, nhưng mọi thứ vẫn xảy ra thông qua hắn. Hắn đã cố gắng hết sức. Mọi thủ đoạn hắn đều sử dụng. Không mắc một sai lầm nào. Tác phẩm của hắn độc nhất vô nhị. Thành công này sẽ mang lại cho hắn vương miện... Chỉ cần đợi thêm vài tiếng nữa thôi. Thời gian chờ đợi này khiến hắn cực kỳ hài lòng. Trong đời, kể cả khi sống trên núi trước kia, hắn chưa bao giờ cảm thấy thoải mái, bình thản, kiên định, trọn vẹn và hài lòng như trong những giờ làm việc như thế này, thức canh bên nạn nhân của mình trong đêm. Đó là những khoảnh khắc hiếm hoi mà trong tâm trí đen tối của hắn có vài ý nghĩ vui vẻ.'
Có thể nói, khi hắn đạt được điều hắn mong mỏi từ lâu, cũng là lúc hắn hoàn toàn mất đi tính nhân đạo. Không còn lương tâm, không mong muốn điều gì ngoài những mùi hương hắn theo đuổi. Tuy nhiên, trong lúc quyết định, hắn sử dụng điều đó để thu phục người khác theo cách đơn giản nhất, và thay đổi hoàn toàn tình thế của mình. Cuối cùng, khao khát, đam mê, và điều đó cũng quay lưng lại, gây ra một cái chết đầy bi thương nhưng cũng dần phai nhạt, giống như cuộc đời của hắn.
Một cái nhìn sâu sắc về giá trị của nghệ thuật.
Nếu nhìn kỹ, bạn sẽ thấy một người dày công về nghệ thuật, sống vì nghệ thuật, và đam mê của anh ấy, là chạm tới đỉnh cao nhất của nó. Có thể nói, nếu coi anh ấy như một nghệ sĩ, thì anh ấy không khác gì một “chú ong” cần mẫn thu thập “nguyên liệu” để tạo ra một tác phẩm nghệ thuật cho bản thân. Anh ấy cần cù, siêng năng và học hỏi. Anh ấy đã làm được những gì anh ấy mong muốn.
Tuy nhiên, trên con đường đó, anh đã khiến nhiều người khiếp sợ: vì nghệ thuật, thứ duy nhất mà anh ấy theo đuổi: những loại nước hoa tuyệt vời mà anh ấy đã sát hại những cô gái trong sáng và vô tội. Tuy nhiên, không giống như nhiều nghệ sĩ khác tin rằng nghệ thuật liên quan đến nhân đạo. Nghệ thuật của Grenouille là một nghệ thuật hoàn hảo, tuyệt vời, nó đến từ sự cố gắng và học hỏi của anh ấy. Nhưng, nó lại mắc phải một sai lầm: không quan tâm đến giá trị đạo đức, không quan tâm đến những điều đó, và vượt qua để thăng tiến. Điều này làm ta đau lòng và đau đớn, ngay cả khi cuốn sách đã đóng lại, vì vậy, nghệ thuật được hoàn thiện đến mức đó, nhưng nó không phù hợp với bản tính con người, nó đối nghịch với nhân đạo, thì liệu nó có đáng được tôn trọng hay không?
Có thể nói, đây là một cuốn sách “đặc biệt” khi nói về chủ đề của mùi hương và tiết lộ những bản chất của nghệ thuật trong cuộc sống: quá trình sáng tạo đầy khó khăn của những nghệ sĩ. Cuốn sách sẽ mang đến cho bạn cái nhìn mới về bản chất của nghệ thuật và về cuộc sống. Nếu có cơ hội, hãy xem bộ phim chuyển thể để hiểu rõ hơn về xã hội Pháp thời đó. Và một lúc nào đó, hãy suy ngẫm về những vấn đề được đặt ra: nghệ thuật, hay lương tri con người?
Tác giả: Ngọc Hà - MytourBook