Tất cả sách được tóm lược trong vài từ ngắn gọn: “tản mạn, tản mạn và tản mạn”. Nhẹ nhàng nhưng sâu sắc, đơn giản nhưng thấm thía, bình dị nhưng chứa đựng, êm ả nhưng sâu lắng - dường như xa cách nhưng thật gần gũi.
Vâng, đó là những gì cuốn sách mang lại qua những câu chuyện ngắn gọn nhưng đủ để chúng ta suy ngẫm, hồi tưởng về quá khứ. Không phải để hối tiếc, mà để nhìn nhận, nhớ lại những trải nghiệm, những bài học mà cuộc đời dạy cho ta, những lần vấp ngã, học hỏi. Cuốn sách này là một lời nhắc nhở, một dịp để suy ngẫm về quãng đường đã đi.
“Nhà” trong tâm trí bạn như thế nào?
Khi nhắc về “nhà”, chúng ta thường nghĩ đến những hình ảnh quen thuộc, ấm áp. Đó là nơi chứa đựng kỉ niệm tuổi thơ, niên thiếu, nơi sum vầy, hạnh phúc. “Nhà” là nơi mọi người quay về sau những chuyến đi xa, nơi tình thân thắm thiết, nồng nhiệt. Nhưng “nhà” không phải lúc nào cũng là nơi yên bình. Có những trái tim đau khổ vì nhà, cảm thấy “Bình yên - là khi ra khỏi nhà”. “Nhà” không chỉ là nơi mà còn là tình thân, là tình yêu thương, là sự hiểu biết và chia sẻ.
“Một ngày kia, dòng lệ trên khuôn mặt chảy dài
Như giọt mưa rơi từ trời xa xăm.” (Sương Mai)
Có những điều ta có thể hiểu từ hai câu thơ ấy. Có những hình bóng hiện lên trước mắt qua những từ ngôn kia. Cho tôi kể một câu chuyện, có thể sau đó sẽ không cần giải thích nữa.
“Không lâu trước, Lê Thị Hà Tuyên, một cô gái 18 tuổi ở Tuy Hoà, Phú Yên, gặp tai nạn do bình ga nổ ở nhà trọ. Vết bỏng trên cơ thể lên đến 66% và cô được dự đoán khó có thể qua khỏi. Cha của Tuyên đã đưa cô vào bệnh viện Chợ Rẫy và hiến da từ chính đùi của mình để ghép cho con. Trong những ngày đó, người cha đó vẫn điều hành hai chân máu me để chăm sóc con.”
Hoặc một câu chuyện khác về một chàng trai xin mẹ cho tiền đóng học phí. Nhưng mẹ không cho ngay, hẹn cậu đợi vài ngày. Quá nôn nóng và xấu hổ với tình trạng của mình trong lớp học, chỉ có cậu là chưa đóng học phí, cậu đã mạo hiểm mượn tiền từ người quen. Mẹ biết chuyện, tức giận và đánh cậu một trận đau. Nhưng cậu không hiểu lý do tại sao. Sau này, cậu mới hiểu “Nếu tôi hiểu được nỗi đau của mẹ lúc đó. Nếu tôi biết về khó khăn và lòng tự trọng của mẹ. Nếu tôi hiểu từ lúc đó, chứ không phải đợi mười lăm năm sau, tôi mới biết mẹ đã bán chiếc nhẫn cưới để lấy tiền đóng học phí cho tôi.”
Bạn đã hiểu điều tôi muốn nói. Trên đây là hai ví dụ về những cha mẹ tôi biết. Họ hy sinh vì con cái mình mà không đòi hỏi điều gì. Câu 'nước mắt chảy xuôi' hay 'mưa rơi xuống' là điều hiếm khi ngược lại. Có lẽ bạn còn nhớ những điều cha mẹ từng làm cho bạn. Đừng rời đi, hãy kể tôi nghe!
Cuộc sống của mỗi người là một bức tranh
'Người nghèo nhất không phải là người không có tiền, mà là người không có ước mơ.'
Bạn đã nhận ra rằng, khi lớn lên, ước mơ của bạn dường như nhỏ lại. Điều này mâu thuẫn với thời gian, kinh nghiệm và người bạn gặp gỡ.
Thật ra, ước mơ luôn nằm trong bạn nhưng bạn đã quên. Chỉ cần trả lời các câu hỏi đơn giản 'Ta muốn gì? Ta muốn sống như thế nào? Ta muốn trở thành ai?' một cách nghiêm túc nhất, bạn sẽ đánh thức ước mơ sau thời gian dài ngủ quên.
Đúng người, đúng thời điểm, hạnh phúc trọn vẹn nhất
“Chờ một cơn mưa, biết rằng nó sẽ tan đi. Chờ một tình yêu thật sự, bởi tình yêu 'theo trào lưu' chỉ gây tổn thương cho tâm hồn nhạy cảm.”
Bạn có cảm thấy cô đơn khi thấy mọi người xung quanh đều có người đồng hành, trong khi bạn vẫn một mình? Nhưng liệu bạn đã suy nghĩ rằng rượu vang ngon là kết quả của sự chờ đợi kiên nhẫn để nó trưởng thành? “Quan trọng không phải là sớm hay muộn, mà là vào thời điểm phù hợp.”
“Nếu trái chưa chín, đừng hái. Nếu nhộng chưa chín, đừng đập kén tằm. Nếu chưa gặp được tâm hồn đồng điệu, đừng trao trái tim.” và “Yêu khi tình đến, không nên cảm giác ép buộc.”
Ai dám khẳng định yêu trăm năm, yêu mãi mãi là điều dũng cảm
Tình yêu là sự hòa hợp tự nguyện giữa hai người, nhưng không nhất thiết phải sống cùng nhau suốt đời. Cuộc sống thay đổi, và có thể người ta sẽ tìm thấy hòa hợp mới. Trái tim là t fragile và thay đổi. Hãy tin vào lòng tốt và khả năng của con người, nhưng đừng mong nó sẽ ổn định mãi mãi.
Hãy sống cuộc đời của bạn, không để người khác quyết định cho bạn. Mọi người có quyền chọn cho mình con đường riêng. Hãy toả sáng theo cách bạn muốn, không phải theo lối mòn của người khác.
Mỗi người là một quyển sách độc đáo. Hãy viết nhật kí cuộc đời của bạn từ bây giờ, ghi lại những kỷ niệm, cảm xúc và trải nghiệm. Đó sẽ là kho báu của bạn trong tương lai.
Khi về già, người ta thường nhớ lại những kỷ niệm của tuổi trẻ. Hãy viết nhật kí cuộc đời để ghi lại những khoảnh khắc đẹp đẽ và tình cảm của bạn.
Tình yêu là sự hòa hợp tự nguyện giữa hai người, nhưng không nhất thiết phải sống cùng nhau suốt đời. Trái tim là fragile và thay đổi. Hãy tin vào lòng tốt và khả năng của con người, nhưng đừng mong nó sẽ ổn định mãi mãi.
Nếu biết trăm năm chỉ là giới hạn...
Cuộc sống như một vòng quay thời gian, khiến con người lãng quên rằng họ tồn tại trên thế gian này để thưởng thức những điều đẹp đẽ mà tự nhiên ban tặng. Hãy chậm lại và cảm nhận sự tươi đẹp của cuộc sống trong từng khoảnh khắc nhỏ.
Kết thúc
“Nếu biết trăm năm chỉ là giới hạn, tại sao chúng ta không sống sâu hơn...”
Tất cả những gì quý báu và đáng nhớ nhất đã được tác giả ghi lại trong cuốn sách này. Hãy dành thời gian để tìm lại những khoảnh khắc ngọt ngào và cảm xúc trọn vẹn trong cuộc sống.
Tác giả: Bảo Trâm - MytourBook