Không khó để bạn có thể tìm được một nhận xét nói rằng The Hate U Give là một tác phẩm quan trọng của làn sóng Black Lives Matter. Tôi sẽ không dùng từ “quan trọng”, không phải vì nó thực sự không có tầm ảnh hưởng, mà vì từ “quan trọng” quá hiền lành, mờ nhạt và có vẻ như “dễ thuần hóa” để nói về một cuốn sách như thế này.
#CUỘCSỐNGGANGSTA
Tôi nhớ rằng khi tôi còn nhỏ, bố mẹ thường dặn dò tôi rằng nếu tôi chẳng may có bị lạc hay gặp vấn đề gì đấy ngoài đường, tôi nên tìm đến cảnh sát. Họ sẽ bảo vệ tôi, trông nom tôi cẩn thận và đảm bảo rằng tôi sẽ trở về với bố mẹ an toàn mà không tổn hại đến một cọng tóc. Họ là những người mà cả xã hội này nên tin tưởng. Nhưng Starr – cô gái da màu nhân vật chính của cuốn sách- lại nhận được một lời dặn dò rất khác. Về cách cư xử khi xung quanh là cảnh sát để không bị bắt giữ. Hoặc tệ hơn, bị bắn.
Không may mắn rằng bạn của cô - Khalil – không bao giờ được dặn điều gì tương tự như thế.
#TÔIKHÔNTHỂTHỞ
Cuối cùng, họ đặt tấm khăn trắng lên Khalil. Cậu ấy không thở được. Tôi cũng không thở được.
“Tôi không thể thở” - những từ cuối cùng của Eric Garner, lặp lại một lần nữa trong The Hate U Give, nhưng lần này là lời của người sống sót sau vụ xả súng kinh hoàng của một cảnh sát da trắng. Cho đến khi Starr 16 tuổi, cô đã chứng kiến cái chết của 2 người bạn thân nhất của mình, đều do bạo lực súng: một là do băng đảng, một do cảnh sát. Hai vụ sát hại tưởng như đầy tính mâu thuẫn, được thực hiện bởi 2 thế lực đối đầu nhau, nhưng lại có điểm chung: đều nhắm vào người vô tội, để lại sự tức giận và làm cho người ta thực sự phải đặt câu hỏi và quan tâm một cách nghiêm túc.
Starr Carter, 16 tuổi và sống trong hai thế giới tách biệt: cuộc sống không mấy khá giả ở khu người da màu Garden Heights và cuộc sống ở trường trung học cho con nhà giàu da trắng Williamson. Cô tự đặt ra những luật lệ mà cô cho rằng sẽ phù hợp với hai con người khác nhau của mình. Starr làm quen với việc đổi mode liên tục, cô tránh động chạm đến chính trị hay bất cứ vấn đề nhạy cảm nào để được chấp nhận như một cô gái da màu duy nhất ở Williamson; nhưng ở Garden Heights, cô lại bị chê cười vì học ở trường trung học “da trắng”, thậm chí không thể chia sẻ với ai nỗi lòng của mình vì xấu hổ. Cô nỗ lực cân bằng sự mâu thuẫn trong con người mình, không để chúng trộn lẫn với nhau. Thế nhưng mọi việc thay đổi đến chóng mặt khi cô lại là người duy nhất chứng kiến cái chết oan ức và bất công của Khalil. Cô gánh trên vai sự tức giận tột cùng và nỗi nhục nhã của cả cộng đồng nhỏ bé của cô, cộng đồng thiểu số vẫn đang nỗ lực đấu tranh cho quyền được sống và quyền bình đẳng của họ.
Starr có nền tảng gia đình có thể coi là hạnh phúc: bố cô Big Mav (con trai của ông trùm xã hội đen) là chủ một cửa hàng tiện lợi ở trung tâm khu dân cư, mẹ là y tá luôn làm việc cật lực để lo đủ chi tiêu cho gia đình. Anh trai lớn Seven là con riêng của bố cô với vợ của ông trùm lúc bấy giờ; em trai Sekani. Gia đình cô sở hữu một chú chó tên Brickz, và Starr được mặc đồ của thương hiệu đắt tiền mà cô thích: Supreme, Converse, Jordan... Giấu bố, cô hẹn hò với Chris, một anh chàng da trắng cùng trường trung học thuộc lòng lời bài hát mở đầu series The Fresh Prince of Bel-Air. Còn rối rắm hơn nữa, người chú Carlos của cô là một cảnh sát, người đã đóng vai trò như một ông bố trong suốt tuổi thơ của cô khi chờ Big Mav mãn hạn 3 năm tù - điều làm Big Mav luôn luôn bất mãn và luôn cố gắng gây sự với em rể mình. Carlos dằn vặt giữa hai luồng suy nghĩ: bênh vực đồng nghiệp của mình và để cho anh ta thoát khỏi công lí khi đã bắn Khalil khi cậu không có vũ trang hoặc là trợ giúp cô cháu gái Starr đưa vụ việc ra ánh sáng và đối mặt với nguy cơ bị đuổi việc. Maverick thì luôn khao khát có thể làm cho khu dân cư tệ nạn này trở thành một nơi tốt đẹp hơn, và ông thực hiện nó từ những điều nhỏ nhất như giúp đỡ DeVante thoát khỏi sự truy đuổi của bọn King Lord, còn Lisa mẹ cô chỉ muốn chuyển đi để gia đình bà được an toàn.
Là một tác phẩm dành cho tuổi teen, The Hate U Give khơi gợi cho chúng ta nhớ lại sự phổ biến của phân biệt đối xử trong bạo lực sung súng đối với lứa tuổi này (Michael mới 18 tuổi khi bị sát hại; Trayvon Martin 17 tuổi; Tamir Rice thậm chí còn chưa phải đến tuổi teen khi mới 12 tuổi). Cuốn sách thể hiện rõ ràng những người trẻ da màu lên tiếng thay cho người thân của họ có thể bị chìm vào tàn nhẫn, giống như những gì đã xảy ra với Rachel Jeantel khi cô cố gắng làm chứng chống lại kẻ đã sát hại Martin, George Zimmerman. Cuốn tiểu thuyết của Thomas Angie mang lại cho chúng ta một cái nhìn sâu sắc về những nguy hiểm tiềm ẩn của một kết cục đã được định sẵn cho cuộc đối đầu giữa cảnh sát da trắng và “thug life”: Nạn nhân đã chết thì bị soi xét, phán xử gay gắt, bị kẻ khác phán đoán không công bằng, bị điều tra những sai lầm trong quá khứ của họ, chứ không phải tên sát nhân da trắng bị lên án tử hình.
Lối hành văn chân thực đến từ cuộc sống của Thomas dưới góc nhìn của nhân vật chính Starr Carter mô tả chi tiết toàn bộ sự bàng hoàng, đau đớn và tức giận của Starr trong và sau vụ xả súng. The Hate U Give phản ánh sự phức tạp trong cuộc sống của một số độc giả, trong khi đối với những người khác chưa từng trải qua cảm giác tận cùng của bi kịch như Starr, nó cũng giúp chúng ta hiểu rõ hơn về thế giới mà chúng ta sống không chỉ là một thế giới hoàn hảo, mà còn tồn tại ngoài kia những bất công và thủ đoạn, nhưng cũng tồn tại những người đang cố gắng hết mình để đấu tranh cho một tương lai tốt đẹp hơn.
Đánh giá chi tiết bởi Hồng Nhung - MytourBook