Làm sao để có một cuộc đời tĩnh lặng?
Dường như câu này đã trở thành một suy nghĩ, một trăn trở thầm lặng của nhiều người trẻ ngày nay. Đặc biệt là những doanh nhân thành đạt hay những người có địa vị trong xã hội lại càng khát khao một ngày trở về thời thơ ấu.
“Bóng trăng, trắng ngà, có cây đa to, có thằng cuội già ôm một mối mơ…”
Có lẽ, nỗi vất vả của cuộc sống đã quá nặng trên đôi vai nhỏ bé nên những hình ảnh mộc mạc, thân thuộc như thế đã gợi lên không ít nỗi nhớ, niềm thương. Và bằng những dòng suy nghĩ chân thành, ngôn từ giản dị Nguyễn Nhật Ánh đã vẽ một chuyến hành trình đưa người đọc quay về tuổi thơ. Không cần quá lòe loẹt, nhưng đủ sâu sắc để chúng ta nhận ra mình trong đó - Tôi thấy hoa vàng trên cỏ xanh.
Cảm xúc của Thiều phát triển qua các tình huống với Mận và Tường, từ việc đồng cảm với Mận đến hối hận vì khiến Tường bị đánh. Quan trọng nhất là lần đầu biết cảm giác thích, lần đầu ngại ngùng khi đối diện với Mận và cảm giác sợ hãi khi nghe chuyện ma. Tường cũng có trải nghiệm không thể quên khi trở thành “chim xanh” của chú Đàn và chị Vinh nhưng bị phát hiện.
Đọc Tôi thấy hoa vàng trên cỏ xanh đã khiến tôi xúc động và cười với tình cảm chân thành của hai anh em Thiều và Tường. Dù có lúc Tường và Thiều có xích mích nhưng vẫn chăm sóc lẫn nhau. Cảm động nhất là khi Tường tỏ ra thấu hiểu và hỗ trợ Thiều khi cần.
Khi Thiều về nhà từ nhà bà, anh nghe tiếng Tường và Mận nói chuyện về miếng thịt gà, tạo ra một bầu không khí vui vẻ và gần gũi trong gia đình.
Miếng thịt gà này là của chị, còn miếng này là của em.
Miếng thịt gà này là của chị, còn miếng này là của em.
Tiếp theo là tiếng lịch kịch trên bàn ăn, sau đó là những suy nghĩ của Thiều về việc hai đứa em không chỉ thân thiết mà còn lén lút chia sẻ thức ăn.
Tiếng mời nhau ăn vui vẻ nhưng cũng có chút khích lệ:
- Chị ăn thêm miếng này nữa đi. Đùi gà này, em để dành cho chị đấy.
- Cảm ơn em. Để chị cắt cho em miếng gan gà.
Sau đó, Thiều trở nên tức giận, cầm cây gậy đánh chó mạnh mẽ và gầm gừ với Tường:
Chia sẻ thịt gà không cần phải ẩn náu, hãy bỏ đi tật ăn lén.
Mọi thứ đột ngột dừng lại khi Thiều nhận ra không có thịt gà, nhớ lại trò chơi bày hàng mà Thiều thích chơi.
Tất cả những suy nghĩ đang quặn đau trong lòng Thiều khi nhìn thấy Tường nằm dưới nền nhà và đau đớn gọi cứu giúp.
Đọc đến đây mới nhận ra quan tâm đến những người thân cùng máu mình quan trọng hơn.
Ghen tuông và đố kỵ của tuổi trẻ có thể mang lại niềm vui nhỏ nhưng cũng khiến ta nhận ra những khuyết điểm của mình.
Chị Mận ơi, nhà chị đang cháy, chị về ngay đi!
Con Mận không một giọt máu trên mặt, ba chân tựa như bay trên mặt đất.
Tôi cũng vội vàng theo sau, mặt mày lo lắng, tim đập từng nhịp.
Rồi một trận lũ lớn kéo tới:
Chiều buông, nhìn ra ngoài thấy mây dày đặc như đội quân sắp tấn công, kéo về từng đoàn mỗi ngày, từ từ mà quyết liệt. Khi mây bao phủ cả bầu trời với lượng nước đủ để làm ngập cả ngôi làng, mưa bắt đầu rơi.
Nửa đêm, lũ nước từ đỉnh núi đổ về, mặt nước dâng lên gần giường tôi trong ánh mắt lo lắng của mẹ. Cả nhà tôi bò lên giường, mang theo mấy chiếc đò để ngồi tránh ướt mông, co ro chờ đến sáng.
Cuộc sống ở làng quê có lúc bị đe dọa đến tàn phá, những cánh đồng bao la, những hàng tre xanh mướt, cây đa ở đầu làng,... tất cả có thể sẽ bị thiêu rụi trong ngọn lửa hoặc chìm trong nước. Hãy nhanh chóng đọc và khám phá nhé.
Qua từng trang sách, tôi mỉm cười không tự giác khi nhìn thấy bản thân mình ngày xưa. Ngôn từ đơn giản, cảm xúc nhẹ nhàng như thu vào giấc ngủ và một giấc mơ nhẹ nhàng hiện lên. Tất cả như một cơ hội để trở lại tuổi thơ, có những khoảnh khắc không lo nghĩ, trở lại thời kỳ vui vẻ hoặc buồn bã.
Tôi thấy bức tranh hoa vàng trên cỏ xanh là một lời mời quay về tuổi thơ ngọt ngào, kết hợp cả những cảm xúc lúc buồn lúc vui mà mỗi người trải qua. Quyển sách này không làm bạn mất hứng thú hay chán chường, mà nó mở ra không gian để chia sẻ, thổ lộ cảm xúc của tuổi thơ. Thời gian không quay lại, đặc biệt là tuổi thơ, không thể có được những cảm xúc thật sự như thế. Trong xã hội hiện đại, những cảm xúc đó dường như phai mờ. Nếu không có nơi này - Tôi thấy hoa vàng trên cỏ xanh -, bạn sẽ không tìm thấy sự yên bình ở đâu khác.
Nơi yên bình nhất chính là nơi có dòng sông sâu nhất!
Tác giả: Ngọc Giàu - MytourBook
Tham gia cộng đồng MytourBook để có cơ hội đọc và nhận những quyển sách hấp dẫn, đăng ký làm thành viên tại đường link: https://goo.gl/forms/7pGl3eYeudJ3jXIE3