“Hãy để lại lòng khoan hồng trên mọi nẻo đường, dành cho những kẻ bị lạc lối bởi dục vọng cõi đời. Có lẽ họ sẽ gặp may mắn, được giải thoát bởi một niềm tin thiêng liêng.”
Trà hoa nữ, một tác phẩm bán tự truyện lãng mạn kinh điển, đã góp phần làm nên tên tuổi của nhà văn Alexandre Dumas. Đặt bối cảnh vào Pháp giữa thế kỷ 19, tiểu thuyết này kể về mối tình bi kịch giữa hai nhân vật chính là Marguerite Gautier, một kỹ nữ nổi tiếng với vẻ đẹp và bị mắc bệnh lao, cùng Armand Duval, một nhà tư sản trẻ tuổi. Câu chuyện được lồng ghép qua lời kể của Armand và người tham dự buổi đấu giá tài sản sau cái chết của Marguerite.
Marguetie Gautier, một kỹ nữ quyến rũ với vẻ đẹp mê hồn, đã khiến nhiều người phải say đắm. Tuy vậy, cũng chính cuộc sống xa hoa của cô là nguyên nhân khiến nhiều người phải phá sản chỉ sau thời gian ngắn. Đối với Marguerite, các mối quan hệ chỉ là công việc, và cô tin rằng không ai xứng đáng nhận được tình yêu chân thành từ cô.
Tuy nhiên, khi cô gặp Armand - tình yêu đích thực của mình trong lúc ốm đau, cuộc sống của cô đã thay đổi. Hai người trải qua những khoảnh khắc hạnh phúc và đắng cay, đồng hành với nhau qua mọi thử thách. Nhưng khi sự thật về quá khứ của Marguerite được phơi bày, và áp lực từ gia đình Armand, họ phải đối mặt với sự phản đối và phải tiếp tục cuộc sống mỗi người theo hướng khác nhau. Marguerite phải từ bỏ tình yêu của mình để bảo vệ danh dự của Armand, và cuối cùng, cô ra đi trong nỗi đau đớn và cô đơn.
Bắt đầu với suy tư sâu lắng của người kể về cuộc sống của những 'cô gái giang hồ' trong Paris hoa lệ. Tác giả mô tả họ như những người phải đối mặt với cuộc sống xa hoa nhưng cũng đầy những đau khổ và tủi nhục. Điều đó khiến cho người ta cảm thấy kỳ lạ và buồn cười khi thấy ai đó có lòng khoan dung vô tận dành cho những cô gái này.
Khi gặp một người lạ trên đường, ta thường dùng cảm tính và kinh nghiệm của mình để đánh giá họ. Đối với những cô gái giang hồ, ta thường tỏ ra khinh bỉ hoặc coi thường họ. Nhưng tác giả nhấn mạnh rằng 'Nếu yêu thương họ là một sai lầm, thì ít ra chúng ta có thể thương xót họ.'
Mặc dù đã viết cách đây hơn 100 năm, Trà hoa nữ vẫn thu hút những tâm hồn yêu văn học hiện đại với những triết lý sâu sắc. 'Lòng khoan dung của chúng ta cũng vậy, nếu nó không mang lại điều tốt lành cho ai, thì cũng chẳng hại ai.'
Tôi đã nói khá nhiều về phần đầu của cuốn sách, nhưng bạn biết không, tôi đã mất khá nhiều thời gian để quyết định liệu có nên mua cuốn sách này hay không khi biết nó viết về cuộc đời của một kỹ nữ. Một chút e dè và lo sợ. 'Tại sao chúng ta lại cứng rắn hơn Đấng Kito? Tại sao chúng ta lại cứ cứng đầu bám chặt vào các quan điểm của thế giới này?'
Nói về Marguerite, nhìn bề ngoài người ta chỉ nhận ra là nàng rất đẹp với bó hoa trà kiêu sa trên tay. Và họ cũng chỉ nhận ra nàng là một kĩ nữ thiếu giáo dục về đạo đức, sống một cuộc sống sa đọa và quyến rũ nhiều người đàn ông. Nhưng Armand thì khác. Anh thấy ở nàng một sự yếu đuối cần được che chở, một tâm hồn trong trắng khác biệt.
Cuộc đời đầy đau đớn, tôi nhìn thấy dưới ánh sáng chói lọi che phủ, và người con gái khốn khổ ấy đã chạy trốn thực tại trong sự sa đọa, mê đắm và mất ngủ.
Tình yêu của một kỹ nữ không phải là điều dễ dàng. Đó là một chiến thắng khó khăn hơn nhiều, vì trong họ, thể xác đã mòn mỏi, tâm hồn đã cháy trào, và trái tim đã chìm trong sự trụy lạc.
Armand và Marguerite như thiêu đốt trong lửa của tình yêu. Armand vượt qua mọi lời ra tiếng, mọi nghi ngờ, âm thầm bên Marguerite. Và chính nàng cũng mở cánh cửa trái tim, trao hết mình cho tình yêu, dù không biết mình còn sống được bao lâu nữa.
Đọc Trà Hoa Nữ, đối với người đọc, đặc biệt là những ai đã trải qua cảm giác của tình yêu, như đang sống lại giai đoạn cảm xúc ngần ngại khi tình yêu mới nảy nở, cảm xúc mãnh liệt khi tình yêu thăng hoa và đau đớn tột cùng khi tình yêu tan vỡ. Tình yêu càng sâu đậm, khi kết thúc lại càng đau đớn, khổ sở. Và điều đáng sợ nhất khi chia tay là phải từ bỏ những thói quen sâu thẳm trong tiềm thức. Làm sao để xóa bỏ cảm giác nhớ nhung mỗi ngày, cảm giác được yêu thương? Làm sao để quên đi những cuộc trò chuyện, những tâm tình mỗi sáng và mỗi tối? Làm sao để lãng quên gương mặt thân thương đã dành biết bao tháng ngày để ngắm nhìn đến mức nhắm mắt vẫn có thể hình dung ra từng chi tiết nhỏ?
Còn Marguerite thì sao? Bên ngoài, nàng vẫn kiêu sa và lạnh lùng, nhưng sâu bên trong là bão táp ăn mòn thân thể và tinh thần nàng. Nàng tin rằng quá khứ của mình không cho phép nàng hưởng hạnh phúc lớn lao và lâu dài như vậy. Nàng tin rằng mình xứng đáng bị trừng phạt, không có quyền mơ ước về một tương lai xa xôi mơ mộng. Và vì địa vị và sự tiến bộ của Armand, vì cô em gái của anh, thậm chí nàng không biết mặt mà quyết định chia cách. Nàng tìm đến rượu, thú vui sa đọa để trở nên điên cuồng và khuây khỏa nỗi buồn như một xác không hồn. Nàng xanh xao, buồn bã, ngày càng gầy yếu và thế giới bắt đầu quên mất nàng như quên một món hàng cũ đã từng đắt giá.
Câu chuyện kết thúc buồn, nhưng không tệ hại. Ít nhất Armand đã làm điều cuối cùng anh có thể cho người anh yêu và được gặp lại nàng lần cuối, dù chỉ để nhìn nàng trở thành một xác lạnh lẽo. Cuốn sách là lời nhắc nhở về tình yêu chân thành, là món quà dành cho những người đang lạc lối trên con đường tìm kiếm tình yêu thực sự.
Và “Người sẽ được tha tội nhiều, bởi vì người đã thương yêu nhiều”. Hãy yêu thương khi còn có thể...
Tác giả: Vivian - MytourBook