'Tôi lạc lối ở nước Anh' chắc chắn là một cuốn sách đầy cảm hứng và sâu sắc dành cho những bạn đọc trẻ.
Năm 2015, Minh Thi bắt đầu chương trình Thạc sĩ về Truyền thông Toàn cầu tại Đại học Westminter ở thành phố London nhờ học bổng Chevening của Bộ Ngoại giao Anh. 'Tôi lạc lối ở nước Anh', cuốn sách mới của cô, được xem như là 'hiện thực hóa một lời hứa' mà cô đã tuyên bố trong đơn xin học bổng Chevening: 'viết một cuốn sách về nước Anh'.
Đó là nước Anh trong ánh mắt của một người lãng mạn...
'Tôi lạc lối ở nước Anh' là một tác phẩm tự do với nhiều thể loại khác nhau, từ phong cách du ký phổ biến đến hồi ký, tự truyện của cô sau một năm sống và học tập ở nước Anh. Minh Thi không chỉ đơn giản ghi lại cảm xúc cá nhân mà còn nghiên cứu sâu về văn hóa để đưa ra nhận định sắc bén về người Anh.
Tính cách vừa chủ quan, vừa tìm tòi, nghiên cứu kỹ lưỡng của cô kết hợp với cảm xúc nồng nàn, lãng mạn làm cho những nhận định của cô vừa sinh động, vừa hài hước và thâm thúy. Cô tự nhận rằng mình bị “ô nhiễm” bởi người Anh hoặc có thể do tình yêu lớn dành cho đất nước này khi chỉ khi rời xa cô mới cảm nhận sâu sắc được nỗi tiếc nuối và day dứt: “Giống như những người mê mải trong tình yêu khiến mọi người tưởng như họ biến mất, tôi đã đắm chìm trong cuộc sống náo nhiệt của London và trong tình yêu với thành phố ấy, đến mức hầu như không thể viết về cuộc sống ấy. Chỉ khi trở về quê hương, tôi mới có thời gian và năng lượng để hồi tưởng, suy ngẫm và viết ra.”
Cô tiếp tục viết: “Đối với nước Anh, tôi vừa say mê, ngưỡng mộ, vừa có vài phần oán giận. Khi tôi rời nước Anh, lòng tôi tràn ngập nỗi buồn. Cuộc chia tay ấy để lại trong tôi một vết thương. Tôi đã biết ngày này sẽ đến, nhưng tôi vẫn chưa sẵn lòng rời xa.”
Cô khát khao: “Tôi ước mình có thời gian vô hạn để thỏa mãn sự tò mò với London, để trở thành một Sherlock Holmes thứ hai, một người “ma xó” tỏ tường khám phá từng ngóc ngách chốn đô thành náo nhiệt. Mỗi khi thấy hình ảnh của thành phố ấy trên màn ảnh, tim tôi như thắt lại.”
Loại tình cảm ấy, chắc chắn chỉ thuộc về những người lãng mạn.
Gã đàn ông “nước Anh” lạnh lùng nhưng đắm chìm.
Cuốn sách được phân chia thành nhiều chương khác nhau với nội dung độc lập. Mỗi chương mang đến những chia sẻ và nghiên cứu về một vấn đề khác nhau.
Trong các chương đầu tiên, tác giả dành nhiều tình cảm và trải nghiệm cá nhân cho nước Anh nói chung và thành phố London nói riêng. Đó là tình cảm nồng nhiệt. Minh Thi so sánh có hai cách nhìn vào một thành phố, giống như nhà văn Orhan Pamuk nói. “Cách thứ nhất là nhìn từ góc độ của du khách, của người nước ngoài đến để chiêm ngưỡng những tòa nhà, di tích, di sản của thành phố. Cách thứ hai là nhìn từ bên trong: ta nghĩ về những căn phòng ngủ, những hành lang, những khu vườn, rạp chiếu phim và văn phòng; ta nghĩ về thành phố như một không gian được tạo ra từ ánh sáng, mùi hương và sắc màu kết hợp với những kí ức riêng của chúng ta.” Và cô thấy mình may mắn khi được nhìn vào London từ cả bên ngoài và bên trong.
Cô chìm đắm trong tình yêu với London đến mức cảm thấy cô đơn và buồn bã cũng chỉ là cảm xúc phụ phàng. Cô yêu thương cuộc sống đến nỗi cô có thể tiếp tục sống với hoặc không có tình yêu.”
Và trong mắt của những người si tình, mỗi mùa ở London đều đẹp. “Vì với tôi, London chính là một mối tình.”
“Bằng âm thanh ồn ào của lễ hội đám đông, bằng sự yên bình của đêm tối, bằng cảm giác lạnh giá của ngày đông, bằng ánh nhìn của một người đàn ông Anh lớn tuổi nhìn tôi trên tàu điện, bằng cả niềm vui và nỗi buồn trong trái tim tôi. Ngay cả khi tôi đã rời xa, tôi vẫn tiếp tục yêu thương nó. Đặc biệt là sau khi tôi đã rời xa. Tôi chưa bao giờ chán chường bởi điều đó nhiều hơn.”
Khi đã yêu một thành phố, một quốc gia, một nơi nào đó, chúng ta thường muốn so sánh, gán tính cách và thậm chí “đặc trưng giới tính” cho nó. Minh Thi cũng không phải là ngoại lệ. Cô cho rằng London không lãng mạn, dịu dàng và ngọt ngào như Paris, mà thay vào đó lại phản ánh vẻ cao ngạo xa cách. “Nếu tôi thường nghĩ về Paris như một quý bà duyên dáng và dịu dàng, thì London luôn xuất hiện trước mắt tôi như một quý ông lạnh lùng. Và tôi thích ý niệm vẻ đẹp ‘lạnh’ ấy.”
Cô diễn đạt tình yêu của mình với London và Anh đến mức ở phần cuối, trong chương “Một câu chuyện tình” khá lãng mạn, kể về mối tình của cô với một chàng trai người Anh, tôi cũng cảm nhận được rằng, mối quan hệ “thực tế” đó chỉ là một “đối tượng” để cô khám phá về tính cách người Anh hoặc là một “công cụ” để cô thể hiện tình yêu “tương tư” của mình cho quê hương này. Dù cô viết với vẻ buồn thiu: “Trước và sau khi chia tay, tôi đã khóc rất nhiều. Số lượng mưa ở London có lẽ chỉ nhiều hơn một chút so với lượng nước mắt tôi đã rơi vì mối tình đó,” nhưng tôi vẫn nghĩ đó chỉ là một loại tình cảm “đánh đổi”. Bởi trong mối quan hệ “thực tế” đó, cô là người chủ động và hoàn toàn “tỉnh táo”, trong khi trong tình yêu “si tình” với nước Anh, cô chỉ là người yêu đơn phương với một mối tình vô vọng.
... Nhưng với tình yêu một cách tỉnh táo.
“Có người nói rằng, tôi quá “ủng hộ” nước Anh. Làm sao có thể không ủng hộ quốc gia đã cấp học bổng cho mình để học? Nhưng dù có ủng hộ như thế nào, tôi vẫn nhận ra sự khắc nghiệt của cuộc sống ở đây. Sự phân biệt giai cấp và vị trí xã hội âm thầm tồn tại. Sự lạnh lùng, kín đáo đối với người nhập cư. Khí hậu khắc nghiệt của những ngày đông dài...”
Sau những chương đầu tiên kể về tình yêu “tương tư” của mình khi chìm đắm trong một nước Anh đến tận xương, Minh Thi cũng bắt đầu tỉnh táo để nhận ra hai mặt của thành phố này. Nước Anh trong mắt cô vừa hào phóng, nồng hậu nhưng cũng lạnh lùng và khắc nghiệt, thậm chí thâm hiểm hoặc cay đắng. Nhưng là một nhà báo điều dạo và sâu rộng, cô hiểu rõ quy luật của cuộc sống và chấp nhận tính đa dạng đó của bất kỳ nơi nào. Và hơn hết, những điều đó không làm cản trở cô tận hưởng mọi khía cạnh của nó.
Trong những chương về du lịch hoặc tư vấn, Minh Thi là một “hướng dẫn viên” đáng tin cậy, dẫn dắt chúng ta đến những địa điểm đặc biệt ở London, đặc biệt là những điểm văn hóa, nghệ thuật, bảo tàng mà các tour du lịch thông thường có thể bỏ qua. Cô giới thiệu những rạp chiếu phim nghệ thuật, những buổi diễn ở sân khấu WestEnd, Nhà hát Kịch Quốc gia, sân vận động Wembley, công viên Victoria, viện bảo tàng Tate Modern, hiệu sách Waterstones, quán cà phê và nhà hàng phổ biến của người dân London.
Cô hưởng thụ và khám phá vẻ đẹp của văn hóa đa dạng ở London và sử dụng lời của văn sĩ Anh Samuel Johnson để chứng minh sự đam mê và ham muốn khám phá của mình: “Ai đó nếu cảm thấy chán chường London, thì có nghĩa là họ đã chán chường cuộc sống, vì mọi thứ trong cuộc sống có thể được tìm thấy ở London.”
Trong chương “London dưới lòng đất,” Minh Thi dẫn dắt độc giả khám phá một London dưới lòng đất, một mạng lưới giao thông ngầm với lịch sử hơn 150 năm để trải nghiệm không chỉ các trạm giao thông công cộng hàng triệu người dân London sử dụng mỗi ngày, mà còn là nơi của các nghệ sĩ và người mua vui, là kênh thông tin cho các tờ báo, là nơi để thưởng thức thời trang, quan sát người dân đa văn hóa của thành phố...
Một trong những chương thú vị nhất là chương về “Tính cách của người Anh.” Thông qua việc tìm hiểu từ các tác phẩm văn học kinh điển như “Kiêu hãnh và định kiến” của Jane Austen đến các tác phẩm hiện đại như “Trên bãi biển Chesil” của Ian McEwan; qua các bộ phim nổi tiếng như “Bốn đám cưới và một đám ma” đến “Yêu thực sự;” qua những cuốn sách nghiên cứu của Kate Fox đến bài báo trên tờ Guardian..., Minh Thi đưa ra nhiều nhận định thú vị và sắc sảo.
Ví dụ như “ý thức rõ ràng về tầng lớp và tính cách kín đáo của người Anh thường đi đôi với việc kiềm chế cảm xúc và đôi khi dẫn đến việc họ bị “khuyết điểm giao tiếp”. Cô trích dẫn từ Colin Firth, ngôi sao điện ảnh người Anh đoạt giải Oscar, trong một cuộc phỏng vấn: “Vì tôi là người Anh, nhiều khi trong cuộc đời tôi cảm thấy ngượng ngùng,” và sau đó cô đặt ra câu hỏi táo bạo: “Có phải vì điều này mà họ được biết đến như là một dân tộc lạnh lùng không? Nói chung, người Mỹ thường được dạy cách thể hiện sự ấm áp và hoà nhã (dù thực ra họ có thể không phải như vậy), trong khi người Anh từ khi còn nhỏ đã được nuôi dưỡng tính cách kín đáo, và điều này có thể kéo dài suốt cả đời.”
Tôi bỏ lại một phần của mình ở Anh không chỉ là một cuốn du ký, tự truyện đầy cảm xúc về “tình yêu chân thành” của Minh Thi với London mà còn là một tác phẩm nghiên cứu văn hóa sắc bén với nhiều quan điểm đáng chú ý về nước Anh, từ tính cách, thói quen đến “bản sắc dân tộc” của người Anh qua sự kiện Brexit gần đây.
Đây chắc chắn là một cuốn sách đầy nhiệt huyết và truyền cảm hứng dành cho những độc giả trẻ tuổi!
Nguồn: https://goo.gl/kFyXYD