Chắc chắn những người đam mê sách sẽ quen thuộc với tác giả nổi tiếng trong văn học Việt Nam: Nguyễn Nhật Ánh. Bằng lối viết đẹp và nhẹ nhàng, ông đã đưa người đọc vào thế giới của những đứa trẻ, từ những cuộc phiêu lưu thú vị của Quý Ròm, Tiểu Long và nhỏ Hạnh đến những khoảnh khắc thư giãn của chúa đảo Tin trên “hòn đảo Robinson” (thực chất là núi cát xây dựng sau nhà) cùng với Chúa đảo Phu nhân Thắm, Phó Chúa đảo Bảy và một con sư tử biết sủa gâu gâu.
Tuy nhiên, Nguyễn Nhật Ánh không chỉ viết cho trẻ em mà còn dành tình cảm cho thiếu niên và người lớn. Mối tình đầu, với họ, là những kí ức ngọt ngào nhưng cũng đầy cảm xúc. Mỗi câu chuyện về tình yêu đều khiến người đọc đắm chìm trong quá khứ và rơi lệ trước sức mạnh của tình yêu, giống như chúng ta đã từng trải qua...
- Ngồi Khóc Dưới Cây:
Sách của Nguyễn Nhật Ánh thường được in bởi nhà xuất bản Trẻ, nhưng “Ngồi Khóc Dưới Cây” năm 2013 đã khiến tôi rơi lệ trước một câu chuyện đầy xúc động.
Cuộc tình lãng mạn và đầy xúc động giữa chàng sinh viên Sài Gòn tên Đông và cô gái làng quê mang tên kỳ lạ: “Rùa”. Sự gặp gỡ ngẫu nhiên tại làng Đo Đo đã mở ra cho Đông những trải nghiệm mới mẻ, không chỉ về thế giới xung quanh mà còn về sự thay đổi trong trái tim tuổi mới lớn của mình. Từ những cuộc phiêu lưu bên Rùa, Đông đã trực tiếp trải nghiệm cảm giác mưa rơi trong rừng, chạm vào bộ lông mềm mịn của nai Tập Tễnh, và khám phá vẻ đẹp hoang sơ của thiên nhiên.
“Ngồi thu lu bên Rùa, nhìn màn mưa qua kẽ lá, nghe tiếng mưa rơi trên đầu, hít thở hương đất ẩm, tất cả đánh thức mọi giác quan trong tôi, khiến tôi cảm thấy như sống hai ba cuộc đời cùng một lúc, thực sự thú vị.”
…
“Con nai màu vàng nâu với những chấm trắng trên thân, đôi tai to như lá bàng, đứng đằng trước tôi và Rùa. Chưa bao giờ tôi quan sát nai ở gần như thế, và khi tôi chạm vào bộ lông mềm và cái mũi ướt của nai, đó là lần đầu tiên tôi chạm vào một con thú tuyệt vời mà trước đây tôi chỉ nhìn thấy trong sách.”
“Ngồi Khóc Trên Cành Cây” của Nguyễn Nhật Ánh một lần nữa chứng minh ông xứng đáng với danh hiệu “Bậc Thầy Của Truyện Thiếu Nhi và Thiếu Niên” với cách miêu tả những tâm trạng hài hước, giản dị nhưng chân thành của nhân vật. Độc giả có thể đồng cảm với Đông lúc lần đầu hôn một cô gái, nhưng cũng có thể bật cười khi Rùa báo rằng có con rắn đang quan sát họ từ trên đầu. Lối kể chuyện linh hoạt của ông đưa độc giả từ cảm xúc này sang cảm xúc khác, từ buồn bã đến vui vẻ, rồi lại chìm vào nỗi sợ hãi khi Đông tưởng mình bị ung thư máu và Rùa mất trong lũ:
“Tôi không nên quay lại. Ừ, có lẽ vậy cũng tốt hơn cho cả hai! Quay lại chỉ để muốn nắm tay nó và cũng không muốn, muốn nói với nó rằng những ngày qua tôi nhớ nó biết bao, gần như mỗi đêm tôi mơ thấy nó, nhưng tôi nuốt chửng lời yêu thương vào trong lòng là một cực hình đối với tôi.”
…
“Lần này tôi sẽ đền đáp cho con Rùa. Tôi sẽ tặng sách cho nó đọc, lên xóm trên chơi với nó hàng ngày và khi không có ai, tôi sẽ cầm tay nó mà không chờ nó nhắc.”
Tôi cũng sẽ nói với nó trong những thời gian tới, tôi vẫn gặp nó trong giấc mơ. Tôi thấy mình và nó ngồi dưới gốc cây, nó tựa đầu vào vai tôi hoặc chỉ vào chòm sao Hiệp Sĩ trên trời để kể về ông nội nó bằng giọng êm đềm như hát.”
Rồi tôi nói với nó rằng tôi sẽ không bao giờ xa nó lâu như trước. Ừ, không bao giờ lần nữa…”
Con Rùa có thể là biểu tượng của sự tốt lành và lòng nhân ái trong xã hội, một hình ảnh thể hiện tính cách mạnh mẽ và tình yêu thương bao la. Nguyễn Nhật Ánh đã tạo ra nhiều tình huống khó khăn và nguy hiểm để làm nổi bật bản tính tốt lành, lòng nhân ái và niềm tin vào điều tốt đẹp trong Rùa và Đông. Chúng ta không chỉ xúc động trước sự trải qua của Đông và Rùa trong những tình huống oan nghiệt, mà còn vui mừng khi thấy họ cuối cùng nhận được điều tốt đẹp. Với 'Ngồi khóc trên cây', Nguyễn Nhật Ánh đã một lần nữa nhấn mạnh rằng lòng tốt là một lựa chọn quan trọng hơn cả sự thông minh.
- Ngày xưa có một chuyện tình:
Trong khi 'Ngồi khóc trên cây' thể hiện mối tình học trò chịu nhiều khó khăn thì 'Ngày xưa có một chuyện tình' lại là câu chuyện về tình yêu đầy đau đớn giữa ba người bạn Vinh, Miền và Phúc. Được viết vào năm 2016 tại Trại Hoa Vàng, đây là một trong những tác phẩm hiếm hoi của Nguyễn Nhật Ánh về tình yêu của người trưởng thành. Bằng cách sử dụng hai mạch truyện song song, tác giả đã tạo ra một câu chuyện phong phú và hấp dẫn, khiến người đọc không thể rời mắt khỏi trang sách. Cùng với lối miêu tả chân thực, tác giả đã thực sự làm sống động nhân vật trong câu chuyện, khiến độc giả đồng cảm với họ.
Vinh và Phúc là bạn từ lớp Bảy, và Phúc đã thể hiện tính trượng nghĩa của mình khi đứng về phía Vinh trong một cuộc xung đột, dù biết rằng cậu sẽ phải đối mặt với hậu quả. Sự trác tuyệt của Phúc đã thu hút sự chú ý của Vinh và Miền, và họ đã trở nên thân thiết với cậu. Sự thay đổi trong tính cách của Phúc cũng là điểm nhấn của câu chuyện, khiến cho cả Miền và Vinh đều để ý đến cậu.
“Tôi chưa bao giờ nói yêu Miền để nghe nó nói yêu tôi. Vì vậy Miền chẳng có gì khi nó dành tình cảm cho Phúc. Khi lên cấp ba, chúng tôi đều lớn lên. Và Phúc đẹp trai hơn rất nhiều, và nó đẹp trai nhưng không phô trương. Miền cũng trở thành một cô gái đáng yêu và có tính cách thu hút.
Do đó, việc Phúc yêu Miền không có gì ngạc nhiên. Có lẽ Phúc không có ý phản đối bản thân, nhưng khi tình yêu gọi tên, không ai có thể từ chối chính mình.
Ảnh gốc của Aaron Burden tại Unsplash
Vinh, với tình yêu cao cả và sự hy sinh, đã kìm nén nỗi đau để bảo vệ tình bạn của mình. Một đêm, Phúc đột ngột biến mất trong suốt tám năm, để lại Miền với trái tim tan vỡ. Vinh đã ở bên Miền và chăm sóc cô và bé Su, thậm chí còn đề xuất hôn cô để thực hiện ước mơ từ thuở bé của mình. Nhưng khi Phúc quay trở lại, tâm hồn của cả ba người lại bị xáo trộn một lần nữa...
“Nếu Miền đã quyết định tương lai của mình, tôi sẽ không can thiệp, thậm chí tôi sẽ tạo điều kiện để cô có thể đi. Dù trái tim tôi và Miền có ngôn ngữ khác biệt, nhưng tôi không thể làm gì để giữ cô lại.
Trong tình yêu, không cần phải dịch.
Nếu không đọc cuốn sách này, tôi sẽ không bao giờ biết được rằng trên thế gian vẫn còn tình yêu chân thành như tình yêu mà Vinh dành cho Miền.
Nếu không đọc cuốn sách này, tôi sẽ không bao giờ biết được một người đàn ông có thể hy sinh tất cả vì hạnh phúc của người phụ nữ mình yêu như vậy.
Và nếu không đọc cuốn sách này, tôi sẽ không thể hiểu được Nguyễn Nhật Ánh đã viết về tình yêu một cách tuyệt vời và đầy cảm xúc như thế nào.
Các bạn ơi hãy đọc, đọc để có thêm can đảm khi yêu và không bao giờ từ bỏ tình yêu của mình dù chỉ có một phần trăm cơ hội. Vì cuối cùng, “những sai lầm của trái tim là những sai lầm xứng đáng được tha thứ nhất trong tất cả các sai lầm mà con người mắc phải”.
- Đi qua hoa cúc:
“Đi qua hoa cúc” xuất bản năm 2010, là phần của tuyển tập truyện dài quen thuộc của Nguyễn Nhật Ánh. Tuyển tập này có điểm nhận diện là bìa màu vàng, kích cỡ gần như một tờ giấy A5. Mối tình đầu của Trường trong câu chuyện này không như mơ ước. Dù vụng về, nhưng Trường vẫn cố gắng chiều lòng cô bạn thân của dì mình. Cậu bớt nghịch ngợm, chăm lo hoa và giúp việc nhà nhiều hơn, bất chấp sự trêu chọc của dì Miên và anh em xóm. Mặc dù trách chị Ngà nhưng trong lòng cậu, chị vẫn là nữ thần đẹp và trong sáng:
“Tôi không trả lời dì Miên mà nhìn về phía chị Ngà. Gương mặt chị rực rỡ, đôi mắt chói chang nhưng im lặng.
Một nỗi buồn cô đơn lướt qua trái tim tôi khi tôi không thể ngăn chặn âm mưu đen tối chống lại chị Ngà.”
Tình yêu của Trường tan nát khi cậu chứng kiến chị Ngà và anh Điền, học trò của ông ngoại cậu, tình tứ bên nhau trong ổ rơm vào nửa đêm. Hi vọng của cậu tan biến, khiến mắt cậu đỏ rực và lồng ngực cảm thấy đau đớn:
“Tôi đứng đó như một tảng đá, nghe trời đổ xuống. Hai tình nhân kia không thể ngờ một thằng con trai đứng bên cạnh họ, nước mắt tuôn như mưa, khóc cho một mối tình đã chết.”
Khi tôi bước vào nhà, bóng tối không chỉ bao phủ bước chân tôi mà còn áp đặt lên trái tim tôi.
Ảnh gốc từ Jordan Whitfield tại Unsplash
Dù trái tim đã tan vỡ vì chị, Trường vẫn quyết tâm bảo vệ tình yêu của chị Ngà khỏi ánh mắt tròn xoe của hàng xóm. Nhưng không lâu sau, vợ của anh Điền tiết lộ bí mật của chồng. Trong lòng Trường, không có sự ghen tị, chỉ có nỗi đau khi thấy chị Ngà đang dần phai màu. Trường không biết làm thế nào để an ủi chị, nhưng cuối cùng, chính chị đã kết thúc mối tình đầy bi kịch này. Chỉ còn lại lời xin lỗi nghẹn ngào, rồi chị ra đi, gợi lên những kỷ niệm ngày nào. Dù mọi người nói chị đã tự tử, Trường vẫn hi vọng rằng một ngày nào đó chị sẽ trở lại. Nhưng liệu niềm tin kỳ quặc ấy có kéo dài bao lâu:
“Tôi như bông hoa mỏng manh vỡ vụn vì người tươi thắm,
Nhưng cũng vì người mà tàn héo.
Xin hãy đến trên bước chân mùa xuân nồng ấm của tôi
Đừng để cơn gió đông mang đi ước mơ của tôi”
Bạn có cảm thấy lòng nghẹn ngào như tôi khi đọc những tác phẩm này không? Hãy chia sẻ ý kiến của bạn dưới phần bình luận nhé!
Tác giả: Ngọc Thanh - MytourBook