Việc khoe sách trên mạng xã hội không khác gì việc khoe hàng hóa, chỉ là cách để thể hiện sự 'sang trọng'.
Việc khoe sách không đảm bảo sự văn minh và hiểu biết.
Trải qua nhiều năm làm Book Hunter, mình đã gặp phải nhiều trường hợp như vậy.
Việc tích trữ sách có quan điểm khác biệt.
Giữ lại sách cho con cái không phải là điều bắt buộc.
Khoe sách thường là dấu hiệu của sự tự phụ, không phản ánh văn hóa đích thực.
(Hà Nguyên đang thử nghiệm công thức bánh trên mạng)Sự khác biệt giữa việc khoe sách và giới thiệu sách là gì?
Đôi khi việc khoe sách chỉ là để thể hiện vị thế, không phải là biểu hiện của văn hóa.
#1. Sự Tài Năng và Sự Khoe Miệng
#2. Tán Thưởng Và Tự Hào
Nhiều người thường tự hỏi, việc khoe sách có gì sai? Nhưng sao khi tôi khoe con gái lại trở thành vấn đề? Con gái của tôi là niềm tự hào, là nguồn động viên. Khoe con gái không phải là khoe về con, mà là về những giá trị tôi đã truyền dạy và những kỷ niệm đẹp mỗi khi nhìn thấy con.
Mỗi người có cách khoe khác nhau. Những điều mình đã nỗ lực xây dựng, mình tự hào và muốn chia sẻ với mọi người. Tương tự như việc viết sách, việc nấu ăn ngon sau một ngày làm việc vất vả, việc này đều là những điều đáng tự hào. Nhưng chỉ chụp ảnh selfie với cuốn sách mà chưa đọc, có thực sự đáng để khoe không?
Việc tự hào của bạn có xứng đáng hay không, bạn sẽ tự biết. Nếu bạn cảm thấy xứng đáng, đừng để ý đến những ý kiến trái chiều. Chỉ khi bạn tự nhận ra mình có những động cơ không chính đáng thì mới cảm thấy bị đụng chạm.
Đã từ lâu, một số người đã nói về sự quan tâm đến sự riêng tư của con gái tôi. Họ có thể đã học được một vài khái niệm về quyền riêng tư từ phương Tây, mặc dù không thể phủ nhận điều đó. Con gái tôi luôn thích chia sẻ ảnh trên Facebook và vui vẻ khi nhận được nhiều lượt thích. Đó là quyền của cô ấy, và nếu cô ấy muốn khoe vẻ đẹp của mình, tại sao không?
#3. Về người anh được đề cập trong bài
Đáng lạ là không có ai tò mò muốn biết thêm về người anh đó. Không sao cả! Có thể họ đã đoán đúng, có thể họ không quan tâm. Nhưng mọi người lại quan tâm đến việc nếu chia sẻ phần trăm với tôi thì họ có được sự khen ngợi hay không. Điều đó là dễ hiểu. Người có văn hóa sẽ làm ăn công bằng, không thể dùng lợi ích cộng đồng để đòi hỏi người khác làm việc miễn phí cho mình. Chỉ có những kẻ không tôn trọng mới có suy nghĩ cướp đoạt công của người khác như thế.
Hãy tưởng tượng nếu ngày đó tôi hợp tác thì sao? Đầu tiên, sự nổi tiếng và danh vọng sẽ thuộc về người anh này, còn chúng tôi chỉ là những người mang kiến thức vô ích. Tôi đã quen với việc tiếp xúc với giới học thuật ở Việt Nam đủ để biết rằng một số giảng viên mà người anh này mời chỉ là những người không có kiến thức và tư duy, chỉ biết cất tiếng lớn. Thứ hai, chúng tôi sẽ trở thành những kẻ lừa đảo cộng đồng, để lấy tiền của một người bằng cách mượn danh “vì cộng đồng” để mua nhà và ô tô. Xin lỗi, nhưng điều đó không thể xảy ra! Dù sao, chúng tôi đã quen với việc bị bỏ rơi, và không phải dễ dàng để hợp tác với bất kỳ ai. Chúng tôi hợp tác không vì tiền bạc, mà vì sự tôn trọng mà người khác dành cho chúng tôi. Nếu muốn kiếm tiền, tôi chỉ cần làm một vài bộ phim là có thể sống suốt cả năm, không cần phải giúp đỡ ai đó “khoe khoang” về bản thân họ.
Hãy nhìn lại bản thân mình đi. Đối diện với nhược điểm của mình sẽ giúp ta hiểu rõ hơn về bản thân. Người thẳng thắn không sợ bị xung đột với người khác. Nếu cảm thấy bản thân bị tổn thương bởi bài viết của mình, có thể tự hỏi liệu mình có thực sự thẳng thắn không. Theo quan điểm của tôi, chính trị đích thực là việc sửa chữa và cải thiện mọi điều không đúng.
Nguồn: Facebook - Hà Thủy Nguyên