1. Tôi là con trai của Cha
Bà nội đặt tên tôi là Linh, cạnh nhà có một em Linh khác nên mọi người thường gọi tôi theo tên Cha để tránh nhầm lẫn. Vì vậy, tôi được biết đến là Linh Cha.
Tôi là Linh Cha
Mặc dù tôi là Linh Cha nhưng mối quan hệ giữa tôi và Cha không thân thiết lắm.
Tôi biết điều đó bởi vì bạn Bánh lớn đã đủ lớn để tự lái xe máy về trong trời mưa. Bố bạn Na thường gọi bạn là bé ơi. Bạn Mận đã viết một bài văn đạt điểm 10 về bố, và bố bạn đã xăm ngày sinh của bạn.
Mỗi khi trời mưa, tôi luôn thấy bố bạn Bánh đến đợi trước cổng.
Bố bạn Na thường nói: 'Không sao, bé Na ạ, con đã cố gắng hết sức rồi.'
'Bố bạn Mận' đã được giáo viên đánh giá 10 điểm
Bố Độ ít khi gọi tôi tên, thường nhầm tôi với chị Ly. Ông thường quên sinh nhật của tôi và không biết điều tôi thích. Ông không quan tâm đến tôi.
Mỗi khi mưa lớn, tôi sẽ chờ đợi cho mưa nhẹ rồi tự về nhà. Tôi không kể cho ông biết tôi bị bắt nạt hôm nay. Tôi chưa bao giờ viết bài văn 'người em yêu thương' nào về ông.
Mỗi khi mưa lớn, tôi sẽ chờ đợi cho mưa nhẹ rồi tự về nhà. Tôi không kể cho ông biết tôi bị bắt nạt hôm nay. Tôi chưa bao giờ viết bài văn 'người em yêu thương' nào về ông.
Tôi thường khóc, nhưng không bao giờ trước mặt ông.
Khi bố mẹ bận không thể đón, tôi phải đi bộ đến nhà dì. Cho đến lớp 4, tôi mới có chiếc xe đạp.
2. Tôi đã không mong bố yêu thương từ lâu rồi.
Có những lúc tôi tức giận vì những lỗi của bố, đôi khi thể hiện ra ngoài, đôi khi là bằng lời. Có lúc tôi kìm lại, có lúc bố kìm lại. Nhưng đôi khi căng thẳng giữa hai cha con bùng lên, tới mức tôi đã ước mình không phải là con của bố Độ nữa.
3. Khi còn nhỏ, tôi luôn thấy bố Độ lớn như núi.
Khi còn bé, tôi luôn thấy bố Độ cao to như ngọn núi, lớn nhất trong các ông bố tôi biết. Bố Độ luôn trọc đầu. Da bố Độ nắng ửng rồi lại đen sạm. Bố thường hát to, vỗ lưng rồi ru bồm bộp. Bố thích làm trò con bò con ngựa để tôi cười, nhưng thường chỉ khiến tôi từ cười nồng nhiệt đến khóc toáng.
Vào buổi tối, bố sẽ dắt tay em Phát, tôi và cậu Thiện đi một nửa vòng làng. Đến tạp hóa ông Nam mua kem rồi về. Bố đi về khuya, bật đèn sáng rọi, gọi tôi và em Phát, bố đưa tôi và em Phát lên vai.
Mỗi khi Bố Độ cho tôi đi chơi, luôn mua lương khô, thường là lương khô, khô cứng. Tôi ăn mãi đến phát chán ấy là chán.
Bố có cây đàn ghita lớn như con ngựa, tôi thường nhảy lên ngồi đạp để làm nó kêu 'tằng tằng'.
Bố có nhiều máy chơi game và bàn bi-a rất đẹp, quả bi-a tròn như quả cam, nặng như cục đá tảng. Bố dạy tôi chơi game thể loại đối kháng, cô gái natra váy đỏ đánh nhau rất gay cấn với tay cầm chơi game 4 nút điều khiển.🎮
Bố dạy tôi vẽ con ốc, một số hình khá khó mà tôi không nghĩ ra được. Sau khi học xong, tôi vẽ lung tung khắp nhà, từ bức tường này đến bức tường khác, kể cả tường nhà hàng xóm, còn lên thùng thóc cũng không tha, khắp nơi đều là dấu vết của bút màu tôi.
Bố có quyển sổ tay, có thơ, có những hình vẽ cô gái nghiêng mặt rất khó vẽ, hình cò, thêm mấy bài văn nhiều chữ.