Khi đồng hồ gõ 11 đêm, một chiếc xe tải đầy hàng hóa luôn xuất phát đúng giờ, khởi hành cho hành trình hơn 400 km và mất 8 tiếng rưỡi. Việc này dường như rất bình thường, nhưng nhiều người vẫn ngạc nhiên khi thấy người điều khiển chiếc xe. Đó là một cô gái trẻ trung, xinh đẹp, chưa đầy 30 tuổi.
Nếu đứng gần chiếc xe tải lớn, dài 9 mét và cao 4,2 mét, Trương Lâm (người Trung Quốc) trông nhỏ bé với chiều cao chỉ 1,58m. Nhưng cô đã điều khiển con quái vật này suốt nhiều năm.
“Khi tôi bắt đầu, không ai tin rằng tôi có thể. Họ khinh thường, thậm chí không muốn dạy tôi lái xe. Ngay cả người thân nhất cũng trách mắng, bảo tôi từ bỏ ý định điên rồ đó”, Trương Lâm nhớ lại những ngày khó khăn đầu tiên.
Nhưng càng khó khăn thì sự kiên nhẫn của cô gái trẻ càng tỏa sáng.

Trương Lâm sinh năm 1995, ở tỉnh Vân Nam, Trung Quốc. Mỗi đêm, cuộc hành trình kéo dài 8 tiếng rưỡi trở nên quen thuộc với cuộc sống của cô. Xuất phát từ 11 giờ đêm trước, và đến rạng sáng là cô mới có thời gian để nghỉ một lát ngay trên tay lái.
Liên tục, mỗi 2 ngày lại là một hành trình dài, suốt quanh năm không ngừng nghỉ. Đường xa mệt mỏi, mùa hè nóng bức, mùa đông lạnh buốt, điều hòa trong xe gần như vô dụng. Ngồi lái xe quá lâu gây đau mỏi ở cột sống, thắt lưng và vai gáy, mắt cũng mệt mỏi. Những viên thuốc giảm đau, cao dán... là những vật dụng không thể thiếu trong xe.
So với những khó khăn này, thì thực sự khó khăn nhất là đối mặt với sự nhàm chán suốt hành trình dài. Hàng trăm cây số đi lại mỗi ngày, dù phong cảnh ngoài cửa sổ có đẹp đến đâu, nhìn mãi cũng không còn sự hấp dẫn. Những con đường bụi bặm, những vành đai xanh đơn điệu và những ánh đèn đường chói chang lần lượt đi qua, trôi qua trước mắt. Thời gian trôi đi, sự tập trung dần mòn, đó là thời điểm nguy hiểm có thể xảy ra.

Mỗi tài xế đều có cách riêng để giữ sự tập trung, như là nhai trầu, uống trà đặc, thậm chí có người tự tát vào mặt để kích thích tinh thần. Trương Lâm lại chọn cách riêng cho mình. Khi buồn ngủ, cô dừng xe để ăn một hộp mì siêu cay. Chỉ cần một miếng, cảm giác nóng rát lan tỏa trong miệng, thẳng vào não, đủ để cô tỉnh táo ngay lập tức.
Khi cảm thấy nhàm chán, cô bật những bản nhạc yêu thích. Lắng nghe các ca sĩ mình yêu thích, hoặc cô tự mình hóa thân thành ca sĩ, không ngừng hát trong khi nhai kẹo cao su.

Trở thành một phụ nữ lái xe tải đã mang lại cho Trương Lâm nguồn thu nhập không phải là ít. Cô có thể tự chủ về mặt tài chính, cung cấp đủ điều kiện sống và học tập cho con trai mình. Cô không bao giờ để con cảm thấy thiếu thốn trong một gia đình đơn thân.
Ở tuổi 28, Trương Lâm đã trải qua 2 lần ly hôn. Lần đầu tiên là khi cô không thể chịu đựng được bạo lực gia đình, nên đã quyết định rời bỏ. Lần thứ hai là khi cô muốn tự lập, để có thể tiếp tục làm mẹ một cách trọn vẹn.
Ít ai biết rằng, ngôi làng cô sinh ra khá hẻo lánh và cô đơn sâu trong núi. Vì vậy, kinh tế ở vùng này vẫn còn kém phát triển, khiến cho gia đình cô không đủ tiền để trả học phí. Từ khi còn học trung học cơ sở, Trương Lâm đã phải bỏ học để kiếm tiền.

Sau này, khi đến tuổi, cô được mai mối và kết hôn với một người làm công nhân khai thác than, lớn hơn cô 10 tuổi. Nhưng người đàn ông này lại thường có hành vi bạo lực khi say rượu. Một lần, cô phải nằm liệt giường một tháng.
Không thể sống chịu đựng như vậy, Trương Lâm nhận ra rằng người duy nhất cô có thể tin tưởng vào lúc này là chính mình. Cô quyết định phải ly hôn, rời xa nơi này, tự mình đi đến Hàng Châu để bắt đầu lại từ đầu. Khi đó, chỉ có 500 NDT trong túi mà cô đã kín đáo tích lũy suốt nhiều năm.
Dày dạn kinh nghiệm trên thành phố, cô làm mọi công việc. Từ việc phụ bếp ở nhà hàng, đến việc may vá, thêu thùa để kiếm sống qua ngày. Sau khoảng nửa năm, cô tìm được một công việc công nhân tại một nhà máy điện tử, trở thành một chiếc ốc vít trên dây chuyền lắp ráp, kiếm được 3 - 4 nghìn tệ mỗi tháng. Đó không phải là một công việc lớn, nhưng ổn định và mang lại thu nhập đều đặn. Chỉ cần biết cách sử dụng và tiết kiệm tiền một cách hợp lý, cuộc sống của cô đã tốt hơn rất nhiều.
Sau một thời gian, Trương Lâm quen biết và kết hôn với người chồng thứ hai, một tài xế xe tải. Đó là lần đầu tiên cô được tiếp xúc sâu hơn với công việc của một tài xế. Cô nảy ra ý tưởng học lái xe, không chỉ để kiếm tiền mà còn để giúp chồng chia sẻ gánh nặng.
Nhưng không ai tán thành ý tưởng của cô, thậm chí người chồng cũng cho rằng cô nên từ bỏ ý định đó.

Thay vì nghe theo ý kiến đa số, Trương Lâm quyết định tự đăng ký học lái xe. Vượt qua nhược điểm về chiều cao, cô chăm chỉ học để đạt được bằng lái xe B2 chỉ sau 2 tháng rưỡi và vượt qua 4 môn thi một cách xuất sắc, khiến cho huấn luyện viên không khỏi ngạc nhiên.
Sau khi có bằng lái, Trương Lâm có thể cùng chồng lái xe. Từ Thượng Hải đến Trùng Khánh, họ lái xe liên tục, Trương Lâm vào ban ngày và chồng vào ban đêm. Thu nhập của họ lúc này khoảng 14.000 NDT.

Khi đã thành thạo, Trương Lâm muốn tự lái để cả hai có thể kiếm được nhiều hơn. Mặc dù gặp nhiều khó khăn, nhưng cuối cùng, cô đã được khách hàng tin tưởng, giao cho những nhiệm vụ vận chuyển quan trọng.
Trong ngành công nghiệp xe tải ở Trung Quốc, tài xế nữ chỉ chiếm 4,2% và rất ít người lái xe vào ban đêm, Trương Lâm là một trong số họ.
Mặc dù vất vả, mệt mỏi nhưng với sự chăm chỉ, thu nhập hàng tháng của cô đã tăng lên hơn 10.000.
“Tôi muốn chứng minh rằng phụ nữ không phải là kẻ nguy hiểm trên đường,” Trương Lâm khẳng định. Từ lúc đó, cô đã nắm chắc tay lái cuộc đời mình. Dù đã ly hôn sau nhiều xung đột, cô vẫn tự tin đối mặt với cuộc sống mới mà không lo lắng.

“Tôi muốn tự mua xe và nhà, tôi không muốn phụ thuộc vào ai,” Trương Lâm tuyên bố.
Cô quyết tâm gấp đôi để kiếm tiền, đem lại cho con trai những điều tốt nhất, cho nó học đại học tốt và nuôi dưỡng cha mẹ, bất kể họ đã đối xử với cô ra sao.
Câu chuyện của Trương Lâm đã thu hút đạo diễn từng đoạt giải Oscar Malcolm Clarke, trở thành nguồn cảm hứng cho bộ phim tài liệu 'Trên cả củi gạo dầu muối' (Tên khác: Lâm Bảo - Drive Like A Girl).

Theo quan điểm của đạo diễn, Trương Lâm tỏa sáng, là biểu tượng cho lòng quyết tâm và sự cố gắng của phụ nữ Trung Quốc.
Đương đầu với bạo lực gia đình, cô quyết liệt gọi cảnh sát và đề xuất ly hôn; đối diện với định kiến về giới tính, cô kiên trì chọn con đường lái xe tải. Qua nhiều khó khăn và tranh đấu, cô đã trở nên mạnh mẽ và quả quyết hơn, sống mạnh mẽ và tỉnh táo.
Cô luôn như thế, không ôm ấp hận thù cũng không trách móc quá khứ, nhưng đầy hy vọng cho tương lai.