Sao biển có thị giác rất nhạy bén, sở hữu khả năng tái sinh và nhân bản ấn tượng và là một kẻ săn mồi chuyên nghiệp - tất cả đều là nguồn cảm hứng để tạo ra một quái vật Starro đáng sợ trong bom tấn The Suicide Squad.
Như kỳ vọng, đạo diễn James Gunn đã mang đến một bộ phim Suicide Squad vừa hài hước, vừa lầy lội, lại vừa hoành tráng và có chút cảm động. Không chỉ tập hợp một đội ngũ nhân vật hùng hậu (mà đa phần đều bị tiêu diệt ngay trong vài phút đầu phim), Gunn còn mang đến một phản diện kỳ lạ nhất trong vũ trụ DC: Starro - con sao biển vũ trụ khổng lồ.
Trong thực tế, không có sinh vật biển nào có thể hoàn toàn kiểm soát, thao túng và điều khiến tâm trí và cơ thể con người, ít nhất là tính đến thời điểm hiện tại. Tuy nhiên, loài sao biển cũng sở hữu một vài khả năng ấn tượng mà đội ngũ DC đã khai thác thành công để xây dựng phản diện chính trong The Suicide Squad. Suy cho cùng, các tác phẩm khoa học viễn tưởng dù mang đến rất nhiều lý thuyết, công nghệ hư cấu, nhưng đều phần nào đó dựa trên cơ sở thực tế và mang tính logic nhất định để thuyết phục người xem. Và Starro trong The Suicide Squad cũng không ngoại lệ.
Thị giác nhạy bén
Mặc dù sao biển không có nhãn cầu khổng lồ ở trung tâm cơ thể như Starro, nhưng chúng cũng sở hữu đôi mắt cho riêng mình, giống như đa số các loài sinh vật khác. Khoảng 200 năm trước, các nhà khoa học đã phát hiện ra một số loài sao biển có đôi mắt kép (compound eyes) ở phần đầu mỗi “cánh sao” của chúng. Tuy nhiên, khi đó, họ vẫn chưa thể kết luận được liệu những đôi mắt này có khả năng hình thành hình ảnh hay ảnh hưởng đến tập tính của sao biển hay không.
Trong những năm gần đây, nhà khoa học đã bắt đầu quan sát hành vi của các ngôi sao biển nhiều hơn, đặc biệt là trong việc hướng dẫn rạn san hô. Họ đã phát hiện ra rằng cả hai mắt kép đều thuộc loại nguyên thủy, mặc dù độ phân giải không gian thấp nhưng lại mang lại nhiều lợi ích hơn so với những gì chúng ta biết trước đây.
Theo nghiên cứu này, các ngôi sao biển khi bị tách ra khỏi nhà của mình, rạn san hô, và đưa đến một nơi mới. Tuy nhiên, nếu rạn san hô đó vẫn nằm trong phạm vi thị giác của chúng, chúng vẫn có thể tìm đường về nhà. Điều này cho thấy mắt kép của sao biển không chỉ có khả năng phát hiện ánh sáng, mà còn có thể tạo ra hình ảnh thực sự. Nghiên cứu sâu hơn của Ronald Petie, Anders Garm và Michael R. Hall đã chỉ ra rằng các sao biển mù không thể trở về rạn san hô của mình. Do đó, ngoài thị giác, sao biển không sử dụng bất kỳ giác quan nào khác trong việc định hướng và nhận biết môi trường xung quanh.
Mắt của sao biển được xem là biểu tượng của hệ thống thị giác tiên tiến nhất trong các loài động vật biển. Đáng chú ý hơn, sao biển không phát triển hệ thần kinh trung ương mà thông tin hình ảnh được thu vào và xử lý trực tiếp trong mắt của chúng. Cấu trúc phân cấp thần kinh và các cơ quan quan trọng khác trong cơ thể giúp sao biển có khả năng đặc biệt mà chúng ta sẽ tìm hiểu sau.
'Người mạnh mẽ' và sự tái sinh
Tất cả các loài động vật đều có khả năng tự phục hồi vết thương ở một mức độ nhất định, kể cả con người. Tuy nhiên, với khía cạnh 'tái sinh', sao biển mới là chuyên gia thực sự vì nhiều lý do. Trước hết, cấu trúc cơ thể của chúng đơn giản hơn nhiều so với con người. Do đó, quá trình tự phục hồi diễn ra đơn giản hơn nhiều. Ngoài ra, sao biển cũng có dự trữ các cơ quan quan trọng, vì mỗi 'cánh sao' đều có đầy đủ các phần cần thiết cho riêng mình.
Quan trọng hơn cả, sao biển có khả năng biệt hóa tế bào ở mức độ cao ngay cả khi chúng đã 'có tuổi'. Đơn giản nói, chúng có thể chọn giữ lại tế bào gốc hoặc biệt hóa tế bào trưởng thành trở lại thành tế bào gốc ban đầu. Kết quả là chúng có thể tái tạo lại các bộ phận bị mất miễn là phần cơ thể chính vẫn còn nguyên vẹn. Mức độ này phụ thuộc vào từng loài sao biển cụ thể.
Trong trường hợp phổ biến nhất, các cánh sao của sao biển có thể mọc lại sau khi bị đứt. Một cánh mới sẽ xuất hiện từ đĩa đệm trung tâm, ban đầu nhỏ và sau đó lớn dần theo thời gian cho đến khi phù hợp với cơ thể. Quá trình này thường kéo dài ít nhất 1 năm trước khi hoàn toàn hoàn thiện. Tuy nhiên, đây là quá trình một chiều: mặc dù sao biển có thể tái tạo cánh sao từ cơ thể của mình, nhưng cánh sao đã bị đứt trước đó gần như không thể mọc ra một cơ thể mới.
Tại sao lại là “gần như không thể” mà không phải “tuyệt đối không thể”? Lý do là trong một số trường hợp hi hữu, một phần nhỏ của đĩa đệm trung tâm bị gãy ra cùng với cánh sao bị đứt, và nó có thể tái tạo một cơ thể mới từ cánh sao này, tạo ra một con sao biển khá giống với ban đầu. Ngoài ra, cũng có một số loài đặc biệt không cần đến đĩa đệm trung tâm để thực hiện quá trình tái sinh này theo cả 2 chiều ngược - xuôi.
Đây cũng là cơ chế sinh sản của một vài loài sao biển trong thực tế: Chúng tự ý tách đĩa đệm trung tâm ra, và sau đó các cá thể mới sẽ mọc lại những phần còn thiếu. Các nhà nghiên cứu đã chỉ ra rằng sao biển sinh sản theo cách này thường có tuổi thọ cao hơn. Đây là cơ sở khoa học cho ý tưởng Starro tự tạo ra những bản sao nhỏ của mình như chúng ta đã thấy trong The Suicide Squad, chỉ khác biệt ở chỗ chúng hình thành và hoàn thiện rất nhanh thay vì phải trải qua ít nhất 1 năm như đã đề cập ở trên.
Những kẻ săn mồi hàng đầu
Nhìn chung, sao biển là sinh vật ngoan hiền, thường thong thả dạo chơi dưới đáy biển, không làm gì nhiều ngoài việc tỏa ra vẻ ngầu bởi ngoại hình đặc biệt của chúng. Tuy nhiên, đừng để bề ngoài lừa dối, vì chúng là những kẻ săn mồi hàng đầu! Thức ăn chủ yếu của sao biển là trai, sò và hàu. Chúng sử dụng giác hút trên cánh sao để cắn vỏ của con mồi, sau đó nuốt dạ dày ra khỏi cơ thể để ăn trọn phần bên trong lớp vỏ, tương tự như cách đàn em của Starro chụp mặt con người và thao túng họ.
Tất nhiên, cũng có những loài sao biển hung dữ và nguy hiểm. Và nếu phải chọn ra sao biển trong đời thực, có lẽ đó sẽ là sao biển gai (crown-of-thorns starfish). Đây cũng là loài sao biển lớn nhất, với đường kính lên đến 80cm. Lớp vỏ sặc sỡ của chúng tràn ngập những gai sắc nhọn, không khác gì những quái vật vũ trụ hư cấu bước ra từ trang truyện tranh.
Sao biển gai thường di chuyển trên các rạn san hô và ăn san hô đá theo cơ chế đưa dạ dày ra ngoài để tiêu thụ, biến những mô mềm của san hô thành chất lỏng để ăn, cứ như vậy cho đến khi chỉ còn bộ xương đá vôi còn sót lại. Một con sao biển gai có thể tiêu thụ từ 5 - 13 mét vuông san hô mỗi năm. Và trong tình trạng “đất chật sao đông”, tốc độ ăn của chúng thậm chí còn nhanh hơn rất nhiều so với tốc độ tái sinh, mọc lại của san hô.
Theo syfy