cơ hội để tiếp tục cuộc sống, để trở về.
Hôm nay, bạn đã trải qua những trải nghiệm đáng sợ đến đâu? Có phá vỡ những giới hạn cuối cùng của tâm hồn bạn, phá vỡ những nguyên tắc cuối cùng trong con người bạn? Và có thể, nó phá hủy đi niềm hy vọng cuối cùng trong tâm trí đã bị vấy bẩn bởi những vết thương đang rỉ máu?
Trong một thoáng chốc, bạn muốn đưa ra quyết định cuối cùng của cuộc đời? Nhưng xin đợi một chút, hãy cho bản thân một cơ hội: cơ hội để tiếp tục sống, để trở về.
Ba kỳ thi bất thành đại học
Bạn thân của tôi từng mất cha từ khi lên lớp 8. Bạn là người chị cả trong gia đình có ba chị em gái. Mẹ bạn là công nhân trong một xí nghiệp, gia đình không giàu có. Nhiều người khuyên bạn nên chỉ học hết cấp ba và sau đó đi làm công nhân. Ở quê tôi, nhiều người chọn con đường đó vì hoàn cảnh khó khăn. Nhưng bạn tôi quyết tâm thi vào đại học với ước mơ trở thành bác sĩ. Sự hăng hái trong ánh mắt mỗi khi bạn nói về tương lai thể hiện niềm đam mê của bạn.
Trải qua kỳ thi đầu tiên, bạn không đỗ.
Không đạt điểm đỗ ở ngành mà bạn mơ ước, bạn chọn một ngành có điểm chuẩn thấp hơn. Hè đó, bạn làm thêm ở một công ty sản xuất giày da gần nhà để kiếm tiền trang trải học phí. Ngay khi nhập học, bạn tìm việc làm gia sư và làm phục vụ ở nhà hàng để kiếm thêm tiền phí sinh hoạt. Nửa năm trôi qua, ước mơ của bạn vẫn còn dang dở. Cuối cùng, bạn quyết định thi lại.
Trong nửa năm tiếp theo, bạn vừa làm việc thêm vừa ôn thi. Bạn đăng ký các khóa học trực tuyến và tự mua sách để tự học. Với số tiền ít ỏi, không có cách nào khác, bạn phải tự học vì không đủ tiền để tham gia các lớp học phí cao.
Trong lần thi thứ hai, bạn vẫn không đạt điểm vào ngành mà bạn mong muốn.
Nhiều người bắt đầu khuyên bạn nên chọn một ngành học khác phù hợp hơn với điều kiện của bạn. Thậm chí, tôi cũng mong bạn suy nghĩ lại về ước mơ mà bạn đã dành rất nhiều thời gian và công sức cho nó. Dù bạn có đỗ thi, không có gì đảm bảo rằng tương lai sẽ tốt hơn.
Trong khi bạn đang phân vân, mẹ bạn quyết định tiếp tục bước đi.
Mẹ bạn sinh thêm một em bé. Khi bạn 22 tuổi, bạn có thêm một em trai. Bạn biết rằng áp lực về tài chính lại nặng nề hơn đối với mẹ bạn. Người cha dượng cũng đã già, và hoàn cảnh của họ không khá hơn nhà bạn.
Nhưng bạn vẫn quyết định tiếp tục học đại học.
Trên kỳ thi thứ ba, bạn quyết định thay đổi khối thi và chuyển sang học ngành kinh tế tại một trường đại học nổi tiếng ở Hà Nội, với mức học phí thấp hơn so với trung bình. Sau khi nhận được kết quả thi, bạn cảm thấy tự tin với điểm số cao hơn mức điểm chuẩn năm trước 2 điểm. Tuy nhiên, bạn vẫn thiếu nửa điểm để được vào trường.
Cuối cùng, bạn quyết định nhập học vào một trường đại học trung bình ở Hà Nội. Chúng tôi động viên bạn rằng trường đại học không quan trọng, quan trọng là học được ngành mình yêu thích và có thể tìm được việc làm sau này.
Tại Hà Nội, cuộc sống trở nên khó khăn hơn với mọi thứ đắt đỏ và cách xa gia đình. Trong khi bạn vẫn đang cố gắng thích nghi với cuộc sống thủ đô, đám bạn của bạn đã quen với cuộc sống sinh viên và có người sắp tốt nghiệp.
Hy vọng lớn nhất của bạn để tiếp tục học là giành được học bổng. Trong kỳ học đầu tiên, điểm trung bình của bạn là 3.5/4, xếp thứ ba trong khoa. Tuy nhiên, bạn không đạt được một trong các điều kiện để nhận học bổng. Với sự xuất hiện của dịch Covid và việc mẹ bạn không thể đi làm, mọi thứ trở nên khó khăn hơn. Tuy nhiên, một điều may mắn là trường chuyển sang hình thức học trực tuyến, cho phép bạn về nhà học mà không cần phải trả tiền thuê trọ, và việc ăn uống cũng dễ dàng hơn.
Hiện tại, bạn đã là sinh viên năm ba tại đại học. Trước mắt, vẫn là một hành trình dài với nhiều thử thách. Mỗi ngày, bạn vẫn làm việc chăm chỉ và tìm kiếm cơ hội để phát triển bản thân. Bạn vẫn giữ niềm hy vọng về tương lai, dù phía trước vẫn còn nhiều bí ẩn. Ít nhất, có một niềm tin luôn sáng lên, đẩy bạn tiến lên phía trước.
Khó khăn không bao giờ dễ dàng trôi qua.
Ước gì, những khó khăn mà chúng ta phải đối mặt chỉ là một phần nhỏ như trong những cảnh trong các bộ phim chúng ta đã xem. Ước gì, mọi nỗ lực của chúng ta đều được đền đáp bằng kết quả hoàn hảo như trong những kết thúc lý tưởng trong phim.
Tôi đam mê viết truyện. Khi tôi học lớp 7, tôi mơ ước có thể được đăng trên tờ báo tuổi teen hot nhất thời. Tuy nhiên, sau 10 năm, giấc mơ nhỏ nhoi ấy vẫn chưa thành hiện thực. Tôi nhận ra rằng mục tiêu mà tôi đã đặt ra từ lâu không giống như tôi tưởng. Ước gì, những nỗ lực của tôi có thể được đền đáp.
Trong năm cuối cấp 3, tôi cố gắng học tiếng Anh để có thể tự tin tỏ tình với một chàng trai giỏi ngoại ngữ. Mặc dù tôi đã cố gắng rất nhiều, nhưng tiến bộ của tôi vẫn chậm. Sau năm thứ 5 đại học, tôi vẫn chưa tự tin với khả năng tiếng Anh của mình.
Trong bộ phim The Glory, nhân vật chính đã trải qua 18 năm cố gắng để thực hiện mục tiêu của mình. Tuy nhiên, thực tế cuộc sống không dễ dàng như trong phim. Trong 18 năm đó, chúng ta đã trải qua nhiều thay đổi lớn. Nếu những khó khăn mà chúng ta phải đối mặt chỉ là một phần nhỏ như trong phim, thì chúng ta sẽ không bao giờ từ bỏ và luôn tiến lên phía trước.
Tôi không dám khẳng định rằng thời kỳ khó khăn này sẽ kéo dài bao lâu, và tôi cũng hoài nghi về một ngày trong tương lai - một ngày mà mọi thứ sẽ trở nên như mong đợi của bạn. Nhưng ít nhất hãy vượt qua ngày hôm nay đã. Bạn có thể làm được, đúng không?
Khi niềm tin không còn...
...không còn niềm tin
Nếu tôi tin rằng mình không có cơ hội, tôi sẽ không muốn làm gì nữa.
Trong năm đầu đại học, tôi rất muốn tham gia vào các hoạt động tình nguyện. Tôi nhận ra rằng, dù tôi không giỏi giao tiếp, nhưng những hoạt động như vậy sẽ giúp tôi phát triển.
Khi mới bước chân vào đại học, tôi tham gia phỏng vấn một câu lạc bộ. Dù đã chuẩn bị kỹ lưỡng, kết quả không như mong đợi. Thất bại này chỉ khiến lòng tôi vương chút buồn, nhưng tôi vẫn tin rằng còn rất nhiều cơ hội khác đang chờ mình.
Tham gia làm tình nguyện viên cho một sự kiện giải trí, nhưng không thể tạo kết nối với ai trong đó, tôi cảm thấy mệt mỏi khi trở về nhà.
Tiếp tục thử sức với việc làm tình nguyện viên trong một khóa tu hai ngày, nhưng cảm giác không thể hòa nhập khiến tôi chùng lại.
Sau những trải nghiệm đó, tôi không còn muốn tham gia làm tình nguyện viên nữa. Dù muốn kết nối với thế giới, tôi vẫn cảm thấy cô đơn và không thể hòa nhập.
Sau đó, tôi chọn cách sống một mình, chấp nhận cô đơn và không cố gắng thay đổi.
Nếu không ai mở ra cánh cửa cho bạn, hãy tự mở ra cho mình một cơ hội.
Bạn đã từng nghĩ đến việc tự tử chưa?
Cho đến năm 22 tuổi, ý nghĩ đó chưa bao giờ xuất hiện trong tôi. Nhưng một suy nghĩ khác, nếu bây giờ tôi mất đi, cũng không có gì đáng tiếc.
Vì cuộc sống trở nên tồi tệ, dù có cố gắng, tôi không thể thoát khỏi mớ hỗn độn đó. Niềm đam mê và sự trân trọng đời sống dần mất đi. Cuối cùng, tôi bỏ qua tất cả.
Trước đây, tôi không hiểu tại sao người ta lại chọn con đường tồi tệ đó để kết thúc cuộc sống. Nhưng có lẽ bây giờ, một phần trong tôi cảm thông với họ. Khi cuộc sống không còn ý nghĩa, chúng ta tiếp tục sống để làm gì?
Trong cuốn 'Cây cam ngọt của tôi', đứa bé Zeze với tuổi đời chưa đầy 6 đã suy nghĩ đến việc tự tử. Một đứa trẻ nhỏ nhắn sau bao nhiêu đau thương đã nảy ra ý nghĩ như vậy, huống chi những người lớn như chúng ta? Thật đáng tiếc, đó là câu chuyện tự truyện về cuộc đời của tác giả. Chị gái của ông tự tử khi đã trên 20 tuổi, và cậu em trai cũng làm như vậy ở tuổi tương tự. Nhưng điều gì đã khiến tác giả ở lại? Không phải người thân, không phải bạn bè, mà là một người lạ lùng và già dặn mà cậu bé từng thề sẽ giết ông ta. Thật là trớ trêu, nhưng cũng may mắn vì người đàn ông ấy đã dạy cho cậu tình yêu, đã dạy cho cậu niềm tin vào cuộc sống.
Chúng ta, có khi không may mắn như đứa bé đó, hoặc không luôn luôn may mắn như vậy.
Khi tôi mệt mỏi, buồn bã, và chán nản, tôi không dễ dàng nhận được sự đồng cảm từ mọi người. Nếu tôi than thở với ai, bạn có biết không, họ sẽ nói những điều như vậy: 'Cơ hội đến từ chính bạn', 'Cuộc sống thay đổi khi bạn thay đổi', 'Bạn chỉ tưởng là bạn đã cố gắng hết sức',... Thực sự là tức tối, khi tôi nghĩ rằng cuộc sống không công bằng với tôi, thì những người khác lại cho rằng lỗi là do tôi. Cuộc sống của tôi như một mớ lộn xộn do tôi tạo ra. Tôi nghèo khổ, thất bại, và ngu ngốc là do tôi không nỗ lực đủ. Tôi muốn thay đổi mọi thứ, nhưng trước tiên tôi phải tự mình thay đổi. Đúng vậy, những người đó nói đúng. Nhưng thay đổi như thế nào, ai cho tôi cơ hội để thay đổi, để sửa sai, họ không nói.
Thực ra, khi gặp khó khăn, tôi không phải lúc nào cũng đủ bình tĩnh để suy nghĩ thấu đáo. Thứ duy nhất giúp tôi lấy lại cân bằng là thời gian. Tôi nghĩ, tâm trạng của mình giống như thời tiết, có nắng, có mưa, và có những ngày trôi qua nhàm chán không nắng không mưa. Ngày nắng tượng trưng cho những ngày vui vẻ. Ngày mưa tượng trưng cho những ngày buồn bã. Ngày chẳng nắng chẳng mưa tượng trưng cho những ngày nhàn nhạt trôi. Nhưng, ý của tôi là, tâm trạng sẽ thay đổi theo thời gian, cứ như thời tiết vậy. Đôi khi, không cần làm gì cả, chỉ cần nằm yên một góc, để cuộc sống trôi đi, để mình lặng im trong căn phòng nhỏ, để những suy nghĩ xâm nhập vào tâm trí. Rồi một ngày, mình bất ngờ thấy khác biệt.
Thỉnh thoảng, bạn thay đổi không phải vì lý do hay bất kỳ tác động nào. Cơ thể có cơ chế tự chữa lành của nó. Một giấc ngủ, một giờ nghỉ ngơi, chỉ cần vậy để tâm trạng bạn biến đổi.
Nếu bây giờ, bạn đang cảm thấy tuyệt vọng, nỗi buồn đang cắm sâu vào lòng bạn như những lưỡi dao đau đớn, bạn không biết phải làm gì, bạn không có ai để nhờ cậy, thì hãy để nó đi. Bạn còn nhớ không, khi bạn bị đứt tay, thật đau đấy, nhưng bạn đã bỏ qua, và sau đó bạn quên béng rằng mình đã bị đứt tay. Thế mà vài ngày sau, một lát nào đó, bạn bỗng nhớ lại vết thương, giơ tay lên đã thấy vết sẹo.
Những lúc như này, bạn đừng đưa ra bất kỳ quyết định nào cả. Quyết định duy nhất mà bạn cần đưa ra là để cho mình thêm thời gian. Để cho mình thời gian để sống tiếp, để thấy mọi thứ thay đổi, và không biết chừng, một ngày nào đó, cuộc đời sẽ thay đổi theo cách mà bạn mong muốn. Ngày hôm nay của bạn có thể diễn ra thật thảm hại. Nhưng hãy nhớ, “Có một thứ không bao giờ thay đổi, đó là sự thay đổi.” (Louis L’Amour.) Chỉ cần bạn vượt qua ngày hôm nay, mọi thứ sẽ khác.
Nếu cuộc đời đối xử với bạn một cách tàn nhẫn, trước khi quyết định cuối cùng, hãy cho bản thân một cơ hội: vượt qua ngày hôm nay!
Tác Giả: Sỏi