Bài làm: Nêu quan điểm về: Ăn mặc, sinh hoạt giản dị là biểu hiện của lối sống lạc hậu
Bài văn với quan điểm rằng ăn mặc, sinh hoạt hằng ngày giản dị là biểu hiện của lối sống lạc hậu, gần gũi với quê hương nhất
I. Cấu trúc ý Nêu quan điểm về: Ấn mặc và sinh hoạt giản dị hàng ngày là biểu hiện của lối sống truyền thống:
1. Khởi đầu:
- Giới thiệu về vấn đề cần thảo luận.
2. Phần chính:
- Hiểu rõ về giản dị, lạc hậu:
+ Giản dị là sự không xa hoa, không phô trương, không cầu kì.
+ Lạc hậu đồng nghĩa với sự cũ kỹ, không phù hợp với hoàn cảnh hiện tại.
- Quan điểm cá nhân: không đồng tình với quan điểm rằng: 'Ăn mặc, sinh hoạt hằng ngày giản dị là biểu hiện của lối sống lạc hậu'.
- Nêu và bảo vệ quan điểm:
+ Giản dị không đồng nghĩa với lạc hậu vì nó là một cách sống tốt đẹp, không màu mè, giúp con người tiết kiệm và tối giản những thứ không cần thiết.
+ Ăn mặc giản dị nhưng phù hợp với hoàn cảnh sẽ nhận được sự đánh giá cao, được coi là người có trình độ văn hóa cao.
+ Trang phục không thể xác định tính cách của con người.
+ Lạc hậu hay hiện đại không thể đánh giá qua vẻ ngoại hình.
- Phản biện:
+ Phê phán lối sống xa hoa.
+ Giản dị không đồng nghĩa với sự tiện lợi.
3. Kết luận:
- Đặt ra vấn đề cần thảo luận.
II. Ví dụ về quan điểm:
1. Nêu quan điểm về: Ấn mặc, sinh hoạt hằng ngày giản dị là biểu hiện của lối sống lạc hậu - mẫu số 1:
Ngày nay, nhiều quan điểm lạc hậu về việc 'Ăn mặc, sinh hoạt giản dị' đang lan truyền. Điều này là sai lầm vì họ nhầm lẫn giữa giản dị và lạc hậu.
Khái niệm 'giản dị' và 'lạc hậu' thường bị hiểu lầm. Giản dị là sự tinh tế, không cầu kì, trong khi lạc hậu chỉ là sự lỗi thời. Sự nhầm lẫn này đã tạo ra quan điểm sai lầm về giản dị là lạc hậu.
Thực tế, giản dị là lối sống cao quý trong lịch sử Việt Nam. Nhà quê thường thiết kế thoáng đãng, hài hòa với thiên nhiên. Sự giản dị còn hiện hữu trong lời ăn nói và cách sống của người Việt mỗi ngày.
Nhiều người hiểu lầm giản dị là lạc hậu vì họ cho rằng sự đơn giản không thể phô trương. Sự hiểu lầm này có thể khiến họ tự hủy hoại, vì sự giản dị không có nghĩa là mất đi sự quyến rũ và quý phái.
Với những lý do nêu trên, chúng ta cần thay đổi cách nhìn của mình, không theo đuổi trào lưu mà quên mất giá trị của sự giản đơn, truyền thống. Mỗi người cần sở hữu kiến thức và tránh những cuộc đua không cần thiết, không đắm chìm trong hào nhoáng, xa hoa.
Đơn giản không chỉ là một phẩm chất, mà còn là lối sống đẹp cần được kế thừa và lan tỏa rộng rãi đến mọi người. Cuộc sống nằm trong tay của chính chúng ta. Chất lượng cuộc sống có thể là tốt hay xấu, hiện đại hay lạc hậu, tùy thuộc vào cách mỗi người đối diện với nó.
Bài văn đưa ra quan điểm về việc ăn mặc và sinh hoạt giản dị, xem đó là biểu hiện của lối sống lạc hậu, mang đậm tinh thần quê mùa.
2. Ý kiến về: Ưu tiên ăn mặc và sinh hoạt giản dị là biểu hiện của lối sống lạc hậu - mẫu số 2:
Trong thế giới hiện đại, nhiều người vẫn mắc phải quan niệm lạc hậu rằng: 'Sự giản dị trong ăn mặc và sinh hoạt hằng ngày là biểu hiện của sự lạc hậu.' Điều này chính là một hiểu lầm, cần phải sửa đổi ngay từ bây giờ.
Dẫn đến luồng ý kiến này, nguyên nhân chủ yếu xuất phát từ sự nhầm lẫn giữa hai khái niệm. Nhiều người cho rằng giản dị là cũ kĩ, nhạt nhòa, không phù hợp với phong cách sống nhanh, hiện đại. Tuy nhiên, họ không nhận ra rằng hai khái niệm này là hoàn toàn khác biệt. Trong khi giản dị chỉ đơn giản là không phô trương, không cầu kì, thì lạc hậu nói lên sự lạc hậu, không phù hợp với thời đại. Sự nhầm lẫn này chủ yếu là do biểu hiện của chúng có những đặc điểm tương đồng.
Từ lâu, giản dị đã luôn được coi là một giá trị văn hóa. Nó không chỉ hướng con người đến sự 'vừa đủ' mà còn tôn vinh lối sống tối giản. Khác biệt rõ ràng với sự qua loa, đại khái. Ví dụ, bộ trang phục hàng ngày có thể thể hiện sự hài hòa màu sắc, tôn lên vẻ đẹp cơ thể và phù hợp với môi trường xung quanh. Nó không chỉ đơn giản làm nổi bật cá tính và trình độ văn hóa, mà còn thể hiện sự đủ đầy. Một số trường hợp thậm chí cho thấy, càng giản dị, càng làm nổi bật những phẩm chất đáng quý của con người. Rõ ràng, 'bộ áo không làm nên thầy tu', cũng như tính cách và phẩm chất không thể đánh giá qua vẻ bề ngoài. Quan trọng nhất là khả năng bằng lòng với cuộc sống và dừng lại khi mọi thứ đủ đầy.
Ranh giới giữa giản dị và lôi thôi, sơ sài là mỏng manh. Nếu chúng ta quá lạc quan, không chịu đổi mới và làm mới bản thân, chúng ta có thể bị tụt hậu so với thời đại, và bị người khác chê trách. Đặc biệt, sự giản dị không nên kết hợp với bủn bỉ, tiết kiệm đến mức độ quá mức vì điều này có thể dẫn đến tính keo kiệt, hẹp hòi đối với người khác. Chúng ta cần hiểu rõ, đầy đủ để phát triển đức tính giản dị, theo tấm gương của Chủ tịch Hồ Chí Minh. Dù ở bất kỳ vị trí nào, mỗi người đều cần giữ gìn sự liêm khiết và tránh xa sự lãng phí, xa hoa.
Đang thịnh hành trên khắp thế giới, xu hướng sống tối giản đem lại sự yêu chuộng và hướng dẫn con người đến trạng thái cân bằng, an lạc và tĩnh tại trong tâm hồn. Điều này đồng nghĩa với việc nâng cao chất lượng cuộc sống.
- - - - - - - - - - - - - - - - - - - HẾT - - - - - - - - - - - - - - - - - - -
Các em nên đánh giá ý kiến trên như thế nào? Liệu em đồng tình với quan điểm đó hay không? Lối sống giản dị và cách ăn mặc không thể làm nên nhân cách của con người. Hãy có thái độ ứng xử thích hợp, các em nhé! Cũng mời các em tham khảo văn mẫu lớp 7 khác: Phân tích một nhân vật văn học yêu thích trong cuốn sách đã đọc, Đoạn văn giới thiệu khái quát về các từ loại hoặc các thành phần câu, Đoạn văn nêu ý kiến về một tác phẩm đề tài tuổi thơ hoặc quê hương, Đoạn văn bày tỏ suy nghĩ về tình cảm giữa những người thân trong gia đình....