blogradio.vn - Bắt đầu giúp mẹ việc nhà, mảnh sân xanh biến thành sân sạch sẽ nhờ đôi tay bé nhỏ lau chùi, đống chén bát đầy chất đống đó dần dần được giảm bớt, những bộ quần áo chưa giặt hình như cũng đã được lau sạch dưới nắng cùng dàn hoa thiên lý. Bé dần hiểu ra nhiều điều hơn.
Bé bỗng nhận ra có điều gì đó đang thay đổi từ ngày cha bé mất. Không còn không khí ấm áp quen thuộc, thay vào đó là sự yên bình, nặng nề và đầy bí ẩn. Tâm trí của một đứa trẻ không thể nào hiểu hết, nhưng ngày cha bé mất lại ở trong tâm trí bé như in đậm. Hôm đó vẫn như bao ngày khác, bé vẫn chạy nhảy trên đồng, vẫn tung tăng với bạn bè, nhưng khi buổi vui tan, khói bay trên làng, bé cảm thấy lạ lùng khi về nhà. Bé chợt nhận ra điều gì đó đã thay đổi trong căn nhà nhỏ của mình.
Ngày đưa cha ra đi, nhiều người đến viếng, cha bé khi còn sống là người đàn ông hiền lành, được mọi người quý mến. Nhưng có lẽ những người tốt bụng thường rời xa chúng ta quá sớm, để lại trong lòng những nỗi buồn khó tả. Bé nhìn mọi người với ánh mắt đầy bi ai, lòng bé chùng xuống. Bé chạy về góc nhà, gối đầu vào cây hồng mà cha bé đã trồng, khóc nức nở, bé đã mất cha rồi!
Mẹ bé, một người mẹ nhẹ nhàng, hiền lành dường như đã mất đi vẻ diễm lệ, mỗi ngày đi làm về muộn hơn, từ người mẹ dịu dàng, giờ đây trở thành người mẹ lúc nào cũng căng thẳng. Không còn những câu chuyện mặc cảm, không còn những bữa cơm ấm áp, thay vào đó là những lời trách mắng vì sao bé về muộn. Căn nhà từ sạch sẽ giờ trở thành bừa bộn, từ cái nhìn lạnh nhạt của mẹ bé, bé nhận ra những thay đổi lớn lao trong cuộc sống gia đình.
Căn nhà từng rực rỡ sức sống, giờ đây dường như đã mất đi điều đó, từ ngày cha bé ra đi, bé cảm nhận được sự trống vắng của một người cha, sự thiếu thốn của một gia đình. Mọi thứ dường như không còn nguyên vẹn như trước, nhưng trong lòng bé, một hạt giống của sự mạnh mẽ và kiên cường đang dần nảy mầm.
Từ một cậu bé suốt ngày mải mê chơi bời, không lúc nào không rong ruổi với bạn bè, giờ đây nó luôn ở nhà. Nó bắt đầu biết giúp mẹ làm việc, cái sân đầy lá hôm nay đã được bàn tay nhỏ bé vụng về ấy quét sạch, đống chén bát chồng chất dần được dọn dẹp, mấy bộ quần áo mấy ngày chưa giặt cũng được nó đem ra phơi nắng cùng dàn hoa thiên lý. Nó dần hiểu chuyện hơn.
Một hôm khi nó đang tưới cây trước nhà, từ xa đã nghe thấy tiếng gọi í ới của thằng Minh, cái thằng mập lúc nào cũng thích chọc ghẹo nó:
- Ê, cục gỗ, đi câu cá không? Mấy ngày trước mưa to, kênh nước đầy cá, tao mới nhìn thấy cá to lắm, mày ơi!
Sự ham chơi của trẻ con làm nó muốn quăng luôn cái gáo nước để chạy ngay với Minh mập, nhưng nhớ đến mẹ đang buồn, nếu nó đi thì chắc chắn về nhà sẽ bị mẹ mắng cho một trận. Đang đắn đo suy nghĩ thì tiếng gọi thúc giục của thằng mập vẫn vang vọng bên tai, sau một lúc suy nghĩ nó mới quyết định:
- Tao không đi đâu, dạo này tao phải ở nhà giúp mẹ, mày đi rủ đứa khác đi.
Nghe nó nói vậy, thằng Minh chậc lưỡi một cái rõ to:
- Trời đất, đi câu có chút xíu mà mẹ mày cũng cấm sao? Mày muốn giúp mẹ thì đi câu với tao, rồi đem cá bắt được đi bán, chẳng phải là đang kiếm tiền giúp mẹ mày à?