Osaka là điểm đến cuối cùng trong hành trình Nhật Bản của mình. Mình sẽ bay từ Kansai về Sài Gòn, nên phải thú thật là mình đã khá mệt mỏi sau lịch trình dày đặc ở Tokyo. Vì vậy, mình không quá chú trọng việc tham quan nhiều điểm ở Osaka mà chỉ đi để trải nghiệm. Những lần sau, khi quay lại Nhật, mình sẽ dành thời gian khám phá thêm. Thay vì đi tàu Shinkansen từ Tokyo đến Osaka, mình chọn xe khách đêm, tiết kiệm được khoảng 3-4 triệu đồng/người. Mình lên xe lúc 23 giờ và đến Osaka vào khoảng 7 giờ sáng theo giờ Nhật Bản.
Cobatopan là cửa hàng nổi tiếng với món bánh koppe pan, tương tự như bánh mì hot dog nhưng có nhiều loại nhân phong phú như thịt chiên xù, cà ri, nhân ngọt, và mì xào yaki soba. Bánh có kết cấu mềm mại, xốp và chủ yếu mang hương vị ngọt.
Một món bánh ngọt bạn nên thử ở đây là bánh kem earl grey, với lớp vỏ mịn màng và xốp kết hợp với kem lạnh thơm hương trà. Đặc biệt, khi ăn vào miếng chanh vàng, vị hơi chát nhẹ của vỏ chanh làm tăng thêm sự hấp dẫn của bánh.
Về bánh mặn, Cobatopan có nhiều loại để bạn lựa chọn. Mình đã thử cả hai loại bánh mặn và đều thấy ngon, vì vậy bạn có thể chọn theo sở thích. Cửa hàng cũng có loại bánh koppe pan nhân mì xào, mặc dù loại nhân này khá lạ với mình, nhưng ở Nhật rất phổ biến. Mình đã thử ở Disney Sea rồi nhưng không cảm thấy hợp lắm.
Xe điện kiểu này rất phổ biến ở Nhật, nhưng để thuê được thì bạn cần có số điện thoại và một số giấy tờ khác, điều này có thể gây khó khăn cho du khách.
Với trời nắng như vậy, mình quyết định vào trung tâm thương mại Hankyu Umeda gần đó. Umeda là một khu mua sắm lớn ở Osaka, với nhiều thương hiệu xa xỉ như LV, Gucci, Hermes,... Các cửa hàng ở đây thiết kế mở, khách ra vào nhộn nhịp, và mọi người đều mua sắm rất thoải mái.
Không chỉ có trẻ em, sự kiện này còn thu hút rất nhiều người lớn tham gia.
Snoopy, chú chó nổi tiếng nhất trong bộ truyện Peanuts của Charles M. Schulz, được ra mắt lần đầu vào năm 1950. Đến nay, Snoopy đã tròn 74 tuổi rồi đó.
Dù Nhật Bản có nhiều nhân vật hoạt hình đáng yêu như Hello Kitty, nhưng Snoopy vẫn luôn đứng top trong danh sách các nhân vật được yêu thích nhất tại đây.
Nhìn có vẻ như là gấu bông, nhưng thực chất đây là những quả tạ ẩn dưới lớp vỏ gấu bông đó. Thay vì cầm tạ tập luyện, mình có thể đổi cách bằng việc nâng các em gấu bông này lên.
Khu vực này có rất nhiều trung tâm thương mại nằm san sát nhau.
Mình cũng đã ghé thăm trung tâm thương mại Daimaru Umeda Store. Mặc dù không lớn bằng Hankyu Umeda, nhưng nơi đây chủ yếu chuyên bán đồ chơi. Đặc biệt là Nintendo Store Osaka, cửa hàng Nintendo lớn nhất thế giới hiện nay.
Tuy nhiên, nơi này rất đông đúc, khách hàng chen chúc khiến việc lựa chọn khá khó khăn. Nếu bạn có cơ hội ghé thăm các cửa hàng ở Tokyo hay Kyoto, mình nghĩ sẽ dễ dàng hơn nhiều.
Các mô hình động vật giấy gấp được bày bán tại Hands, một cửa hàng nổi tiếng với các món văn phòng phẩm, đồ dễ thương và nghệ thuật như thế này.
Khi đi qua khu Namba vào buổi tối, đừng quên ghé thử cửa hàng bán bánh cá ở góc đường, rất ngon đấy!
Một con mèo nằm lười biếng trên mái ngói của một ngôi đền, thu hút ánh nhìn của mọi người đi ngang qua. Nó khá kiêu kỳ, thường quay mặt đi để tránh bị chụp hình.
Mình tình cờ phát hiện một ngôi đền nhỏ trong một con hẻm gần cầu Dotonbori. Thấy có nhiều người đến viếng, mình tìm hiểu và biết đây là đền Hozen Ji, xây dựng từ năm 1637, thờ Fudo Myoo, một trong năm vị thần bảo hộ của Phật giáo.
Theo truyền thống, để cầu may, người ta thường vẩy nước lên tượng như vậy. Có lẽ vì lý do này mà bức tượng bị rêu bao phủ hoàn toàn.
Gần Uji, thủ phủ matcha, nên ở Osaka, các sản phẩm liên quan đến matcha rất phổ biến và dễ tìm thấy.
Đặc trưng nổi bật của phố Dontoburi chính là những mô hình thực phẩm bằng nhựa khổng lồ được treo bên ngoài các cửa hàng.
Cửa hàng nào cũng treo những mô hình đại diện cho món ăn của họ, như nhà hàng cua chẳng hạn, luôn thu hút sự chú ý và không ít người dừng lại chụp ảnh.
Có thể kể đến các cửa hàng bán gyoza. Đối với những ai chưa biết, gyoza là món sủi cảo của Nhật Bản, với nhân thịt xay, rau củ và hành lá được bọc trong lớp vỏ bột mỏng. Gyoza có nhiều cách chế biến như luộc, hấp, hoặc chiên. Tuy nhiên, loại gyoza chiên nước, hay còn gọi là Yaki gyoza, là phổ biến nhất ở Nhật. Cách chế biến này làm cho đáy gyoza trở nên giòn và tạo một lớp màng mỏng, trong khi phần trên vẫn giữ được độ mọng nước như khi hấp.
Mặc dù không rõ lý do, nhưng việc thưởng thức Takoyaki đã trở thành một phần không thể thiếu của bất kỳ ai đặt chân đến khu phố Namba. Chính vì lý do này, có rất nhiều quán takoyaki mở cửa quanh khu vực và những quán lớn luôn có hàng dài người chờ đợi.
Như mình đã đề cập trước đó, cái cảm giác “thân thuộc” mà Osaka mang lại cho mình chủ yếu đến từ sự hiện diện của tiếng Việt. Dù ở bất cứ nơi đâu như trên đường phố, trong các nhà hàng, trung tâm thương mại hay điểm tham quan, tiếng Việt luôn hiện hữu. Điều này trái ngược hoàn toàn với Tokyo, nơi mà số lượng người Việt ở Osaka chủ yếu là các bạn trẻ.
Ví dụ như trong quán sushi băng chuyền mà mình ghé, trong số 9 nhân viên thì có đến 7 người là người Việt, nên mình thấy họ giao tiếp với nhau bằng tiếng Việt ngay trong quán.
Tiệm sushi băng chuyền này thật sự đáng thử, không chỉ vì hương vị mà còn vì giá cả cũng phải chăng hơn so với Tokyo. Quán tọa lạc ngay phố Dontoburi, nơi có mô hình sushi lớn đặc trưng. Quán chỉ chuyên về sushi, không có các món khác như cơm chiên, mì ramen hay gà rán. Hầu hết khách đến đây ăn rất nhanh chóng, mỗi lượt khách ăn xong thì lượt khác vào ngay.
Về takoyaki, mình đã thử món này ở hai tiệm đông khách nhất trong khu phố và thấy rằng giá cả ở đâu cũng khá cao, khoảng 170-180.000 đồng/phần.
Dù hôm mình ghé thăm là ngày thứ hai, nhưng khu phố này vẫn đông đúc không kém. Tất cả các quán ăn đều phải xếp hàng để có chỗ ngồi.
Bên cạnh việc ăn uống và mua sắm, khu phố Dontoburi còn có nhiều cửa tiệm trò chơi thú vị để khám phá.
Khi đến khu vực này, bạn không thể bỏ lỡ tấm quảng cáo Glico nổi tiếng. Nằm trên cầu Ebisu, biển quảng cáo của Glico là một trong những biểu tượng nổi bật nhất ở Osaka. Điều đặc biệt là tấm biển này đã tồn tại suốt 89 năm, chỉ bị gỡ xuống trong thời kỳ chiến tranh để lấy kim loại phục vụ chiến sự. Sau chiến tranh, nó đã được sửa chữa và treo lại nguyên vẹn.
Tập đoàn Glico đã giới thiệu nhân vật “Glico running man” vào năm 1921 để quảng bá cho sản phẩm kẹo caramel đầu tiên của họ. Người sáng lập công ty mong muốn tạo ra một món ăn nhẹ giúp cung cấp năng lượng cho người dùng chạy 300m. Biển quảng cáo này đã được Glico lắp đặt vào năm 1935.
Và đó là kết thúc một ngày ở Osaka của mình. Ngày hôm sau, mình đã đi Universal, vì vậy mình chưa có cơ hội khám phá hết Osaka. Lần sau chắc chắn mình sẽ quay lại Osaka và khám phá thêm Kyoto, Uji, Nara, Kobe. Chuyến đi Nhật của mình đã kết thúc gần 1 tháng rồi, nhưng vẫn còn nhiều điều mình chưa chia sẻ hết. Vì vậy, chắc chắn sẽ còn nhiều bài viết về Nhật Bản nữa.