La Phông-ten là tác giả được biết đến với những tác phẩm ngắn gọn, đơn giản nhưng chứa đựng nhiều bài học nhân văn. Hãy cùng khám phá thêm về truyện ngụ ngôn và thơ của La Phông-ten.
Câu chuyện và bài thơ ngụ ngôn của tác giả La Phông-ten đã trở thành một phần không thể thiếu trong văn hóa của nhiều thế hệ. Đặc biệt, những tác phẩm này nổi tiếng với sự dễ hiểu và nhân vật gần gũi, giúp truyền tải thông điệp và phê phán xã hội. Hãy cùng Mytour khám phá những tác phẩm nổi tiếng của La Phông-ten nhé.
Những câu chuyện ngụ ngôn ngắn gọn và ý nghĩa của La Phông-ten
Câu chuyện về con quạ thông minh
Một con quạ đang khát nước đã tìm thấy một cái bình có nước. Nhưng nước trong bình quá ít và bình quá cao, quạ không thể uống được.
Sau khi suy nghĩ một lúc, con quạ thông minh đã nghĩ ra một cách giải quyết. Nó dùng mỏ của mình gắp từng viên sỏi và bỏ vào bình. Mỗi lần bỏ một viên sỏi, nước trong bình lại dâng lên. Cuối cùng, bình đã đầy đến gần miệng. Lúc này, quạ có thể dùng mỏ để uống nước thoải mái.
Bài học từ câu chuyện: Qua truyện này, chúng ta học được cách đối phó với mọi tình huống, không cần phải luôn có điều kiện thuận lợi. Thay vào đó, chúng ta cần biết tận dụng những vật dụng đơn giản xung quanh để giải quyết vấn đề.
Câu chuyện về con quạ thông minhCâu chuyện về Rùa và Thỏ
Một sáng, Rùa đang cố gắng chạy bên bờ hồ trong xanh.
Thỏ đi ngang qua và nhạo báng:
– Cậu nên bỏ cái việc vô ích ấy đi. Trong khu rừng này, mọi người đều biết họ nhà cậu là loài chậm chạp nhất.
Rùa ngẩng đầu lên và đáp:
– Tôi tập chạy để cải thiện sức khỏe của mình.
Thỏ nói:
– Tôi nói thật đấy! Dù cậu có dành cả đời để tập chạy, cũng không bao giờ theo kịp được tôi.
Rùa tức giận với sự tự mãn của Thỏ và đáp lại:
– Nếu thế, chúng ta hãy thử thách nhau trong cuộc đua để xem ai sẽ về đích trước.
Thỏ cười phá lên và nói:
– Tại sao cậu không rủ Sên tham gia cuộc thi cùng? Chắc chắn rằng cậu sẽ thắng!
Rùa nói mạnh mẽ:
– Đừng chế giễu tôi. Hãy thử thi xem đi. Chúng ta chưa biết ai sẽ thắng!
Thỏ nhếch mày, vươn đôi tai lên tự tin:
– Được rồi! Tôi sẽ chứng minh cho cậu thấy
Rùa và Thỏ quyết định dùng gốc cây cổ thụ ở bên kia hồ làm đích và cả hai chuẩn bị sẵn sàng ở vạch xuất phát.
Thỏ vẫn tỏ ra kiêu căng:
– Tôi sẽ chấp cậu chạy trước nửa đoạn đường!
Nhận ra bản thân chậm chạp, Rùa im lặng và tập trung dồn hết sức lực để chạy nhanh.
Thỏ nhìn theo với nụ cười, vỗ tay động viên Rùa.
Thỏ nghĩ: “Dù thắng cậu ta, nhưng không có gì đáng tự hào. Khi Rùa gần đích, tôi sẽ phóng lên và về đích trước, khiến cậu ta phải kính phục hơn.”
Sau đó, Thỏ thảnh thơi nhâm nhi cỏ, đuổi theo đàn bướm vui đùa bên đường. Trong lúc vui chơi, Thỏ quên mất cuộc thi.
Khi Thỏ nhớ lại và bắt đầu chạy, Rùa đã gần đến đích. Thỏ chạy với tất cả sức mình nhưng không kịp. Rùa đã về đích trước Thỏ một khoảng đường dài.
Bài học từ câu chuyện: Truyện này dạy chúng ta về sự khiêm nhường, kiên nhẫn, và biết đối diện với bản thân mình. Thành công luôn đến với những người khiêm tốn và biết kiên nhẫn. Trong khi đó, những kẻ kiêu ngạo, ỷ lại và không biết tôn trọng đối thủ sẽ gặp phải hậu quả xứng đáng.
Rùa và ThỏCâu chuyện về Hai con dê qua cầu
Dê Đen và Dê Trắng sống cùng trong một khu rừng. Một ngày nọ, chúng phải đi qua một chiếc cầu hẹp. Chiếc cầu chỉ đủ chỗ cho một con dê đi qua một lần.
Dê Đen đi về phía này, trong khi Dê Trắng đi về phía kia. Cả hai đều muốn đi trước.
Hai con dê tranh cãi và không ai muốn nhường ai. Cuối cùng, họ va chạm và cả hai đều rơi xuống suối.
Bài học từ câu chuyện: Nếu cả hai con dê biết lắng nghe và nhường nhịn lẫn nhau, chia sự ưu tiên thì không có chuyện rơi xuống suối. Câu chuyện này nhấn mạnh tinh thần lẽ phải, không tự cho mình quan trọng hơn người khác, và tinh thần hòa bình trong giao tiếp xã hội. Điều này không chỉ áp dụng trong các mối quan hệ giữa con người mà còn thể hiện sự lịch sự trong mọi tình huống.
Câu chuyện về Kiến và Ve Sầu
Ngày xưa, Kiến và Ve Sầu là đôi bạn thân thiết. Họ sống cùng nhau trên một cành cây khô. Khi thức ăn trên mặt đất còn dư thừa, họ thường đi chơi sau khi ăn xong và ngủ chung trên cành cây vào buổi tối.
Một đêm, trời bất ngờ mưa bão, cây cối gãy đổ. Nước trút xuống như thác. Cành cây khô bị văng ra xa, cả hai bạn thân bị cuốn xuống đất. Họ phải nắm chặt rễ cây để tránh bị nước cuốn đi.
Sáng hôm sau, trời sáng sủa lại. Kiến và Ve Sầu đều ướt nhẹp, đau nhức. Kiến nảy ra ý tưởng: “Chúng ta cần phải xây tổ để tránh mưa gió”. Kiến đề nghị với Ve Sầu, Ve Sầu mỉm cười và nói:
– Chúng ta đã sống trên cây từ lâu. Có bão thì cũng ít, đâu cần phải xây tổ.
Tuy nhiên, Kiến lo lắng về gió bão. Nó tìm một gốc cây chắc để xây tổ, hàng ngày nó đi kiếm lá để xây dựng tổ mới. Dù công việc rất vất vả dưới ánh nắng gay gắt, nhưng Kiến không từ bỏ. Trong khi đó, Ve Sầu không chịu làm việc, chỉ biết chế nhạo Kiến.
Bất chấp sự chế giễu, Kiến tiếp tục làm việc mỗi ngày và sau một tháng, tổ của nó đã hoàn thành. Kiến mời Ve Sầu về sống cùng nhưng ban đầu, Ve Sầu ngần ngại. Tuy nhiên, khi thấy ngôi nhà xinh xắn và Kiến nỗ lực, Ve Sầu cũng đồng ý.
Ve Sầu ở cùng Kiến nhưng không chịu làm gì. Ve Sầu chỉ đi kiếm thức ăn và sau đó nằm hát mặc cho Kiến làm việc nhà.
Kiến lo lắng về mùa đông sắp tới, nên nó đề xuất với Ve Sầu: “Chúng ta đã có nhà, nhưng cần phải kiếm thức ăn dự trữ cho mùa đông để không phải đói.”
Ve Sầu nói: “Thức ăn đâu cần phải dành dụm, đủ ăn là được rồi”. Kiến tức giận, để Ve Sầu ở nhà hát hò, còn mình đi kiếm thức ăn. Không bao lâu, tổ Kiến đã đầy thức ăn đủ dùng suốt mùa đông. Trong khi Kiến đi kiếm thức ăn, Ve Sầu ở nhà cảm thấy buồn bã, vui đùa với bướm và tối về nhà ngủ.
Một đêm, Kiến chờ đợi Ve Sầu về nhà nhưng không thấy. Sáng hôm sau, Kiến đi tìm Ve Sầu và thấy Ve Sầu đang vui đùa trên cành lá. Kiến nói:
– Anh đi đâu cả đêm qua không về nhà? Hãy về đi, nhà có đủ thức ăn. Chúng ta không phải lo lắng cho mùa đông nữa.
Ve Sầu không quay về nhà và còn mắng Kiến:
– Anh quá ngốc. Thức ăn nhiều như vậy thì không cần phải làm việc chăm chỉ. Anh xem tôi có sao đâu. Từ nay, anh lo việc của anh, tôi lo việc của tôi.
Kiến buồn bã quay về.
Không lâu sau, lá rụng vàng khắp rừng, cùng với đó là gió lạnh. Trời rét mướt. Mưa suốt ngày, gió lạnh thổi từng cơn. Ve Sầu không có nơi trú ngụ, ướt như chuột lột, run lên từng hồi. Ve Sầu ngượng quá, không dám quay lại nhà Kiến, nên đi tới nhà Ong xin ăn.
Khi Ve Sầu đến cửa nhà Ong, Ong tưởng Ve là ve đến ăn cướp nên hối hả ra đốt. Ve Sầu đau đớn, chạy vội và kêu lên trong đau khổ. Bị Ong đốt, mắt Ve lồi ra, mũi sưng to và do đói bụng nên bụng Ve, dù to, nhưng lại rỗng tuếch.
Ý nghĩa truyện: Việc tiết kiệm, biết tích trữ, để dành không bao giờ là kém cỏi. Câu chuyện này nhắc nhở về tinh thần cần cù, siêng năng lao động và tiết kiệm để dành dụm cho những lúc khó khăn.
Kiến và Ve SầuNhững bài thơ ngụ ngôn của La Phông-ten gợi cảm, mang lại nhiều bài học nhân văn.
Quạ đậu trên cành cao, ngậm miếng pho-mát. Cáo cảm nhận mùi thơm, bổ vào ngay.
Đây là một câu chuyện nhỏ về Quạ và Cáo, về sự khôn ngoan và nhanh nhẹn trong cuộc sống hàng ngày.
- Chào Quạ trên cành cây kia!
Lông của ngài rất đẹp, dáng ngài lại tinh tế
Nếu ngài hót, âm thanh chắc chắn tuyệt vời
Ngài là vua của mọi loài động vật
Lời nịnh nọt êm tai, nghe rất dễ chịu
Quạ có định khoe tài hát hay sao?
Một miếng pho-mát rơi xuống đất ngay lập tức
Cáo nắm chặt, không lỏng lẻo một chút nào
Ngửa đầu nói với Quạ trên cành cao
- Những lời nịnh hót chỉ để làm tụi ngông tự phụ
Miếng pho-mát là bài học mà chúng ta phải trả giá
Quạ thề rằng sau này sẽ phát hiện mưu mẹo của kẻ khôn cùng đảo lộn
Khi bóng đêm đã buông xuống
Ý nghĩa thơ: Tác phẩm muốn chỉ trích những kẻ chỉ biết lấy lòng, nói lời ngọt ngào để lừa dối người khác, nhằm mục đích chiếm đoạt lợi ích cho bản thân. Đồng thời, bài thơ cũng muốn nhắc nhở người đọc về việc cảnh giác trước những lời nịnh hót, những lời khen giả dối, không chân thành, chỉ vì mục đích lợi ích cá nhân. Mỗi người chúng ta cần tỉnh táo trước lời nói của người khác.
Quạ và cáoThỏ và Rùa
Chạy làm gì? Đúng lúc xuất phát,
Chuyện của Thỏ, Rùa suy nghĩ rõ ràng.
Rùa nói: “Cuộc thi này ta sẽ tham gia:
Chạy đến đích kia, liệu anh có làm nên chuyện không?
- Em ấy điên hẳn! Nghĩ lác mắt ngơ ngẩn
Chạy nhanh hơn tôi? Hãy tẩy não đi!”
Rùa khăng khăng giữ lời:
- “Cho dù điên hay không, tôi vẫn tham gia cuộc thi này”
Họ đồng lòng tham gia theo lời thách thức của Rùa
Cuộc thi diễn ra, hai bên đều cố gắng hết sức
Ở cuối đường chạy, không quan trọng ai thắng ai thua!
Quan trọng là ai là trọng tài của cuộc thi!
Thỏ chỉ nhảy vài bước
(Nhảy khi sắp gặp nguy hiểm,
Nhảy khiến đàn chó bối rối
Chạy theo mà chẳng kịp bắt được)
Đúng rồi! Thỏ đủ thời gian cho việc ăn và ngủ
Nghe gió từ phương đông đến phương tây
Không quan tâm đến Rùa chậm chạp này
Như vị quan lớn cụ tỏ ra bận rộn.
Rùa cố gắng hết sức, hết lòng
Bước chậm rãi... nhưng vẫn cố gắng nhanh
Thỏ lơ đễnh, định chạy sau
Xuất phát cùng lúc, đua với nhau quá thường!
Thỏ nghĩ trong lòng: “Không cần phải vội vã
Càng thể hiện bản thân càng tỏ ra tài ba!”
Thỏ gặm cỏ, Thỏ nghỉ ngơi
Thỏ thong thả, Thỏ tận hưởng,... thảnh thơi đủ trò
Không lo tranh đấu, thỏ thảnh thơi
Cuối cùng... khi Thỏ nhìn lên
Rùa đã đến bên đích,
Thỏ nhảy lên như tên bay.
Nhưng những cố gắng vô ích
Chị Rùa đã về đích trước!
Rùa cười: “Ta nói đúng rồi,
Chạy nhanh có ăn được tài năng đâu?
Thắng còn lại bại
Nếu anh bê theo một cái mai
Thì còn ì ạch được bao nhiêu?”
Ý nghĩa thơ: Câu chuyện này đã trở thành một truyền thống văn hóa phổ biến, từng được kể lại và phân tích nhiều lần. Nó phê phán những người chỉ muốn nhận lợi thế mà không muốn phát huy năng lực của mình, những người lười biếng và tự mãn. Tác phẩm cũng nhấn mạnh về ý chí và kiên nhẫn, cho thấy rằng dù bạn có kém cỏi, nhưng nếu bạn kiên trì và cố gắng, bạn vẫn có thể đạt được mục tiêu của mình.
Ve và kiến
Ve kêu rên ê a ê a
Nắng hè rực rỡ
Gió đông về thổi
Nguồn cơn thật phiền não
Một miếng cũng không thấy
Ruồi bọ biến mất hết
Mang miệng nắm nghiền nhai
Qua chỗ Kiến, hàng xóm
Xin chị mượn một lúc
Một ít hạt mỗi ngày
Từ nay đến tháng hạ
Em sẽ đem trả ngay
Hứa trước thu, trời đất chứng minh!
Xin đủ vốn lời ấy
Kiến không thích phụ thuộc
Thói đó không có gì
Nắng chói chang, cậu ơi!
Kiến hỏi Ve thế này
Ve trả lời: Luôn luôn
Tôi hát, thực sự là thế!
Kiến nói: Trước kia chú hát
Bây giờ thử nhảy coi
Ý nghĩa: Lời của kiến: “Nếu bạn dành mùa hè để hát, hãy dành mùa đông để nhảy”. Câu chuyện này khuyên rằng không nên lười biếng, chỉ dựa vào tình thế thuận lợi mà lo mê chơi, không chuẩn bị. Cuộc sống có những thăng trầm, có những lúc gặp khó khăn, nên chúng ta luôn cần chuẩn bị cho mọi tình huống sắp tới.
Sói và cừu non
Một ngày, có một chú cừu non
Vui vẻ uống nước từ dòng suối
Nơi mà lão sói đói thường ghé đến
Bất ngờ xuất hiện vào lúc này:
'Người đó tại sao dám đến
Nước của chúng ta, mày đến làm rối loạn sao?
- Tiếng sói la lên trong trạng thái điên dại
Chỉ khi chữa trị ngay thì chuyện của chúng ta mới kết thúc'
Cừu nói: 'Xin lỗi Ông
Nhưng hãy xem xét tình hình thực tế như thế này
Nơi con đang khát nước
Nằm dưới nguồn nước của Chúa rất xa
Vậy không thể nói là gây đục nước'
'Chính mày làm nước bẩn thế này
Ta còn nhớ được những gì đã xảy ra năm trước
Mày từng nói xấu ta rồi còn gì'
'Làm sao nói khi má con chưa sinh ra
Con còn bú mẹ hàng ngày ư?'
'Nếu không phải mày thì chắc là thằng anh của mày'
'Nhưng con không phải' 'Bọn bay tỏ rõ:
Mày này, mấy thằng chăn, lũ chó
Không có gì để che giấu, ta hiểu rõ tình hình
Chuyến này phải trả thù ngay'
Sói già nói rồi ngưng lại
Liền lao lên tấn công bằng sức mạnh vào đàn cừu con
Cắn chết để mang lên núi ăn thịt
Mà không cần phải xem xét thêm
Ý nghĩa: Câu chuyện này khẳng định sự thật rằng, thường thì lẽ phải sẽ chiến thắng. Đôi khi, không cần phải giải thích quá nhiều trong mọi tình huống. Đôi khi, phải sử dụng một chút mánh khéo léo, không nên quá hiếu kỳ để tránh bị lợi dụng.
Sói và cừu nonCon lừa và ông chủ
Một con lừa than vãn về sự vất vả,
Chủ vườn quản lý nghiêm ngặt.
Hằng ngày bắt đầu sớm đầy năng lượng,
Trước khi gà gáy, buổi sáng đã bắt đầu.
Thu hoạch rau xanh để chuẩn bị đi chợ,
Giấc ngủ ngon không bao giờ là mơ ước xa vời,
Xin trời đổi đời cho những kẻ lừa đảo,
Để chủ mới có thể sống thoải mái hơn.
Thần số phận đành lòng lừa chủ kia,
Đổi lấy sự thoải mái của ông chủ.
Không cần phải ra chợ xa mỗi sáng
Hằng ngày chỉ cần mang trên mình những tấm da.
Nhưng mùi tanh của da đã thối làm đau đầu,
Lừa nhận rằng đau khổ càng tăng,
Nhưng vẫn thà sống dưới chế độ của chủ cũ hơn.
Chủ mới quyết liệt đánh đòn không ngừng.
Thần số phận lại thay đổi một lần nữa,
Chủ mới này chuyên nghiệp trong việc đốt than.
Buổi sáng thật sự là thư giãn,
Buổi chiều lại là thời gian làm việc đến khuya.
Vẫn than phiền rằng không hài lòng.
Và lại cầu nguyện thần số phận cho thêm giúp đỡ.
Sự quấy rối nhỏ nhặt khiến ta bối rối.
Gây tức giận như cơn bão nổi.
Thần lớn lên tiếng quở trách con lừa đó:
“Núi này cao hơn núi kia,
Cuộc đời không ngừng thay đổi,
Hãy biến khó khăn thành cơ hội!?”
Ý nghĩa thơ: Khuyến khích chúng ta học cách thích nghi với hoàn cảnh, biến thách thức thành cơ hội thay vì than vãn. Cuộc sống không dễ dàng, thay vì tìm kiếm môi trường hoàn hảo, hãy thích nghi với điều kiện hiện tại và rèn luyện ý chí, kiên nhẫn.
Chuyện của con lừa và ông chủTrong cuộc đời của mình, La Phông - tên để lại hàng trăm bài thơ, câu chuyện ý nghĩa, gắn bó với tuổi thơ của nhiều người, mang giá trị giáo dục, phản ánh thời đại. Những bài học đơn giản, hài hước được xây dựng từ các nhân vật thân thuộc, ẩn chứa những ý nghĩa sâu sắc, thể hiện rõ ràng những nguyên tắc đạo đức. Nhân vật trong các tác phẩm của ông thường là động vật quen thuộc, được nhân cách hóa, thể hiện tính cách cụ thể của con người trong xã hội hiện đại. Nhờ đó mà giá trị văn học được truyền đạt một cách dễ dàng, dễ nhớ.
Hi vọng những câu chuyện, bài thơ ngụ ngôn của La Phông - tên do Mytour tổng hợp mang lại cho các bạn nhiều giá trị văn học và niềm vui giải trí.
Chọn mua đồ ăn nhẹ tại Mytour và thưởng thức trong lúc đọc truyện: