Dàn ý
Dàn ý tham khảo số 1
I. Mở bài
- Giới thiệu tác giả Vũ Trọng Phụng và đoạn trích Hạnh phúc của một tang gia
- Tác phẩm nói chung và đoạn trích nói riêng thể hiện nghệ thuật trào phúng đặc sắc
II. Thân bài
1. Nghệ thuật trào phúng là gì?
- Trào phúng: nghệ thuật kích động và phê phán xã hội
- Để thành công trong trào phúng, cần tạo tình huống mâu thuẫn và tổ chức truyện để nổi bật mâu thuẫn đó
2. Nghệ thuật trào phúng trong đoạn trích
a. Mâu thuẫn trào phúng đa chiều
- Điển hình trong tựa đề:
+ “Tang gia”: Ý nghĩa buồn bã, nhưng truyện lại tạo niềm vui
+ “Hạnh phúc”: Cảm xúc ngược lại, chú trọng vào niềm vui giả tạo
=> Tạo ra mâu thuẫn để gây tiếng cười và phê phán
- Mâu thuẫn trong nhân vật:
+ Mỗi nhân vật đều thể hiện niềm vui giả tạo và sự phê phán
b. Những nhân vật trào phúng
- Mỗi nhân vật mang một tình huống mâu thuẫn và tạo tiếng cười
c. Cảnh tượng trào phúng
- Mô tả cảnh đám tang mang tính chất hài hước và mâu thuẫn
- Mô tả nhân vật và hành động của họ trong cảnh tang lễ
III. Kết bài
- Khẳng định nghệ thuật trào phúng đã được thể hiện thành công trong đoạn trích
- Nghệ thuật trào phúng giúp phê phán những vấn đề xã hội và giả dối của thượng lưu thành thị
Xem thêm thông tin tại:
Dàn ý tham khảo số 2
Một ví dụ về nghệ thuật trào phúng trong tác phẩm của Vũ Trọng Phụng
Vũ Trọng Phụng không chỉ là một nhà văn nổi tiếng với các tác phẩm phê phán hiện thực mà còn được biết đến như một người viết trào phúng tài năng. Mỗi chương trong tác phẩm của ông như một màn kịch hài hước. Chương XV Hạnh phúc một tang gia là một ví dụ điển hình.
Hiệu quả của nghệ thuật trào phúng trong đoạn trích Hạnh phúc một tang gia được tạo ra bởi sự kết hợp của nhiều yếu tố: mâu thuẫn trào phúng, các chân dung trào phúng, và giọng điệu trào phúng trong văn phong. Mỗi chi tiết đều nhằm vào mục đích phê phán những sự giả dối trong tang gia hạnh phúc này.
Để xây dựng một màn hài kịch, nhà văn đã sử dụng mâu thuẫn trào phúng. Mâu thuẫn trào phúng trong chương này được thể hiện ngay từ cái tên của nó: Hạnh phúc một tang gia. Hai khái niệm tang gia và hạnh phúc đối lập nhau. Trong một tang gia, thường có nỗi đau và tang thương. Tuy nhiên, ở tang gia của một gia đình danh giá ở Hà Nội, cái chết của người cha không mang lại sự buồn bã mà lại tạo nên một cảm giác hạnh phúc lớn lao không thể kìm nén được.
Nhà văn đã tạo ra một mâu thuẫn trào phúng rõ ràng, không chỉ qua tâm trạng mong cụ tổ chết nhanh mà còn qua việc tổ chức đám tang. Cảnh đám tang không mang nét bi thương mà lại rất hân hoan. Tác giả đã chỉ ra một cách châm biếm rằng trong một đám tang lớn, người chết có thể cười nếu không thể gật đầu.
Bên cạnh đó, nhà văn cũng đã vẽ lên nhiều bức chân dung trào phúng đặc sắc. Các nhân vật trong tang gia đều mang đậm tính trào phúng, từ cụ cố Hồng đến cô Tuyết, ông Phán và những người khác.
Với việc sử dụng ngôn ngữ và giọng điệu trào phúng, nhà văn đã tạo ra một bức tranh xã hội thực dân phong kiến đầy lố lăng, đồi bại, và đặc biệt là giả dối. Đám tang không chỉ là một sự kiện gia đình mà còn là cuộc diễn văn của xã hội chó đểu này.