Nghị luận về tác động của định kiến gây ra khổ đau - Mẫu số 1
Khi đọc tác phẩm 'Cố hương,' ta cảm nhận được một sắc thái trữ tình và âm hưởng buồn sâu lắng, gợi lên những cảm xúc từ hiện thực. Tác phẩm không như những câu chuyện truyền thống, mà giống như một bức tranh giản dị nhưng chứa đựng sức mạnh trong từng chi tiết tinh tế. Chủ đề về quê hương hiện lên rõ nét qua những mô tả phức tạp, làm nổi bật niềm vui và nỗi buồn của tác giả về quê nhà, cùng những trăn trở về sự thay đổi.
Sự khốn khó đầu tiên được thể hiện qua hình ảnh 'thôn xóm vắng vẻ, hoang tàn dưới bầu trời vàng úa,' khiến tâm hồn 'cảm thấy se sắt.' Quê hương thực không còn như ký ức trong lòng tác giả, làm cho kỳ vọng của người viết trở nên mờ nhạt. Mọi thứ trở nên hoang vắng khi đặt chân vào cổng nhà, nỗi buồn về sự tiêu điều, vắng vẻ trở nên rõ ràng hơn. Các gia đình đã bỏ đi, những ngôi nhà trở nên trống trải, tạo nên một bầu không khí u ám.
Nhà văn khéo léo sử dụng những cụm từ như 'không khỏi băn khoăn,' 'đưa chân, lấy đồ đạc,' và 'sạch trơn như quét' để diễn tả nỗi khó khăn và đau đớn. Câu chuyện không chỉ xoay quanh mất mùa và thuế má, mà còn phản ánh sự biến đổi đau thương trong ngoại hình con người - một sự thay đổi không chỉ về thể chất mà còn về tinh thần. Sự so sánh giữa Nhuận Thổ xưa và nay làm nổi bật nỗi đau của thời gian và hoàn cảnh.
Nhà văn khéo léo chuyển từ mô tả vật chất sang cảm xúc nội tâm bằng các hình ảnh như 'bàn tay trước kia hồng hào, lanh lẹ' so với 'bàn tay giờ đây thô kệch và nặng nề,' tạo sự tương phản rõ nét về sự biến đổi của con người dưới ảnh hưởng của khổ đau và khó khăn.
Nhà văn dùng nhân vật thím Hai Dương như biểu tượng của sự tha hóa, thể hiện qua các hành động xấu xa như ăn cắp và gian lận. Những tình huống như 'đứng cạnh đống tro, moi ra hơn mười chiếc, cả bát lẫn đĩa' phản ánh sự thảm hại và lòng tham của nhân vật, đồng thời làm nổi bật các vấn đề xã hội như mất mùa, thuế nặng, và tham nhũng.
Sự biến đổi của Nhuận Thổ cũng là một điểm nhấn quan trọng, từ vẻ đẹp và hạnh phúc ngày xưa đến hình ảnh khốn khổ, mệt mỏi và già nua hiện tại. Điều này thể hiện nỗi đau và thất bại của con người khi đối mặt với thử thách cuộc sống.
Cuối cùng, nhà văn khép lại câu chuyện bằng hình ảnh Nhuận Thổ lang thang trên đỉnh đồi, ngước nhìn về quê cũ. Đây không chỉ là sự kết thúc của một câu chuyện cá nhân mà còn là biểu tượng cho những người xa quê, mang theo nỗi buồn và hồi tưởng về quê hương.
Tóm lại, 'Cố hương' của Nam Cao là một tác phẩm văn học nổi bật, sử dụng ngôn từ và mô tả tinh xảo để truyền tải những cảm xúc sâu sắc về quê hương, cuộc sống và con người. Tác phẩm không chỉ châm biếm mà còn phản ánh thế giới hiện thực qua góc nhìn cá nhân, để lại ấn tượng sâu sắc và thách thức độc giả suy ngẫm về giá trị của quê hương và văn hóa truyền thống.
Nghị luận về tác động tiêu cực của định kiến đối với sự đau khổ của con người - Mẫu số 2
Trong cuộc sống, chúng ta thường mắc phải một 'căn bệnh' khó chữa được gọi là 'hội chứng khác Niagara.' Người ta dễ dàng bị cuốn theo trào lưu, đám đông, và quên đi tiếng gọi của những khát vọng nội tâm. Căn bệnh này có thể xuất phát từ nỗi sợ hãi khi đối diện với ánh đèn của sự chỉ trích và định kiến xã hội.
Phạm Lữ Ân mô tả một tình trạng phổ biến khi mọi người thường xuyên bị phán xét theo các định kiến sẵn có. Không phải việc bị đánh giá là khó khăn nhất, mà là khi chúng ta 'buông mình vào mạng lưới định kiến,' chấp nhận và hòa mình vào những quy chuẩn mà chính bản thân không ưa thích. Cuộc sống trở nên tồi tệ nếu bị chi phối bởi định kiến của chính mình, nhưng còn thảm hơn nếu bị điều khiển bởi định kiến của người khác.
Phạm Lữ Ân cung cấp cho chúng ta một bài học quan trọng về cách sống. Ông chỉ ra rằng 'định kiến' là những tư tưởng áp đặt, tiêu cực, và biến dạng con người theo các tiêu chuẩn nhất định. Nếu bị ảnh hưởng bởi định kiến, làm thế nào chúng ta có thể tìm thấy hạnh phúc và niềm vui thật sự? Ông cảnh báo rằng việc chấp nhận và rơi vào 'mạng lưới định kiến' là điều tồi tệ nhất.
Mỗi con người đều có những đặc điểm, tính cách, và ước mơ riêng biệt. Tuy nhiên, sự khác biệt thường bị chỉ trích và định kiến xã hội đặt ra những áp lực không công bằng. Dù gặp nhiều nỗi sợ hãi, chúng ta cần can đảm đối diện với ánh sáng và phê phán từ xã hội. Điều đáng sợ nhất không phải là khi ta bị định kiến của chính mình chi phối, mà là khi ta chấp nhận và sống theo định kiến của người khác.
Định kiến có thể đến từ chính bản thân hoặc từ đám đông, và cả hai đều gây ảnh hưởng tiêu cực đến cuộc sống của chúng ta. Nếu chúng ta không dám đứng lên và thể hiện quan điểm mới mẻ, xã hội sẽ không thể phát triển. Cần có những người dũng cảm đối mặt với định kiến, những người tiên phong, để đưa cuộc sống trở nên văn minh và tiến bộ hơn.
Hình ảnh của H'Henie, Hoa hậu Việt Nam, là minh chứng rõ ràng cho sự kiên định và tự tin. Dù phải đối mặt với sự so sánh và chỉ trích từ dư luận, cô vẫn vững vàng với chính mình. Chính nỗ lực không ngừng để thay đổi cái nhìn của người khác đã giúp H'Henie được công nhận và ghi dấu ấn riêng. Cuộc sống trở nên có ý nghĩa khi chúng ta dám đối diện với định kiến và sống chân thật với chính mình.
Con người cần sự tỉnh táo và sáng suốt để không bị giam cầm trong lồng định kiến và không đánh mất chính mình. Có những người cho rằng cuộc sống nên giữ nguyên màu sắc bản thân như một trái cà chua, bất kể hoàn cảnh ra sao. Nhưng để duy trì sự chân thật trong sự phê phán và định kiến, con người cần dũng cảm và ý chí để vượt qua thử thách. Chỉ khi đó, cuộc sống mới đạt được giá trị và ý nghĩa thực sự.
Nghị luận về tác động tiêu cực của định kiến đối với nỗi khổ đau của con người - Mẫu số 3
Higashino Keigo, nhà văn trinh thám nổi tiếng của Nhật Bản, đã từng chia sẻ một quan điểm sâu sắc: 'Có hai thứ trên thế gian không thể nhìn trực tiếp: Một là mặt trời, và hai là tâm hồn con người.' Nếu chúng ta không muốn thấy người khác sống tốt hơn hoặc khác biệt với mình, thì đó có thể coi là một trong những tội ác lớn nhất của bản chất con người. Chúng ta thường bị che mờ bởi những định kiến bên ngoài, mà quên rằng giá trị cốt lõi của một con người nằm ở tính cách bên trong.
Một vấn đề nổi bật là sự 'nghiện' chỉ trích người khác, xem đó như một căn bệnh. Ví dụ điển hình là Mạc Văn Úy, nữ ca sĩ và diễn viên nổi tiếng từ Hồng Kông. Mặc dù đã 48 tuổi nhưng cô vẫn giữ được vẻ đẹp và sự gợi cảm trong tour diễn kỉ niệm 25 năm sự nghiệp. Dù nhận được sự ngưỡng mộ về ngoại hình và phương pháp duy trì vóc dáng, cô cũng không tránh khỏi những chỉ trích về cách ăn mặc và thái độ.
Những ý kiến tiêu cực này thường bắt nguồn từ định kiến về giới tính và tuổi tác. Người ta thường tỏ ra khó chịu và chỉ trích những người không theo quy tắc không chính thức về hành vi và trang phục dựa trên tuổi tác. Tuy nhiên, ai là người đặt ra những quy định này? Và liệu những quy định đó có thực sự phản ánh đúng bản chất của con người hay không?
Một ví dụ khác là định kiến về hình xăm. Thay vì đánh giá con người qua bề ngoài, hình xăm thường bị coi là dấu hiệu của sự hư hỏng và kém văn hóa. Câu hỏi đặt ra là liệu chúng ta có thể đánh giá chính xác về một người chỉ qua những định kiến như vậy không? Những người có hình xăm thường phải đối mặt với cái nhìn kỳ thị và sự phân biệt đối xử, mặc dù họ có thể mang đến ấn tượng tích cực và có ý nghĩa quan trọng trong cuộc sống của họ.
PSG-TS Huỳnh Văn Sơn, Phó chủ tịch Hội Tâm lý giáo dục Việt Nam, nhấn mạnh rằng việc đánh giá một con người cần dựa trên nhiều khía cạnh, không chỉ vẻ bề ngoài mà còn qua lời nói, hành động, và cách ứng xử của họ. Quan trọng là chúng ta cần thời gian và quá trình để có cái nhìn toàn diện, thay vì đánh giá nhanh chóng dựa trên những định kiến hạn hẹp.
Vì vậy, hãy giảm bớt những sự phán xét không cần thiết và mở lòng hơn. Mỗi người là một cá thể độc đáo và đều có quyền tự quyết định về cuộc sống của mình. Đối mặt với các định kiến sai lầm, chúng ta cần giữ vững quan điểm của mình và không để người khác ảnh hưởng đến cuộc sống của mình. Cuộc sống sẽ trở nên dễ chịu và hạnh phúc hơn nếu chúng ta biết giảm bớt sự đánh giá và chủ quan.
Nghị luận về tác động của định kiến đối với sự khổ đau của con người - Mẫu số 4
Cuộc sống con người là một hành trình liên tục thay đổi và phát triển theo hướng tích cực, mở ra nhiều khía cạnh mới. Trong quá khứ, chúng ta đã trải qua nhiều thử thách, bao gồm những bất công mang đến đau khổ và khó khăn. Trong số những thách thức đó, định kiến là một thói xấu đáng lưu ý, tạo nên những bức tường tưởng chừng như không thể vượt qua.
Định kiến là tập hợp các quan điểm, ý kiến và cái nhìn tiêu cực mà con người sử dụng để đánh giá sự vật, sự việc hoặc người khác, coi đó là chân lý tuyệt đối và không chấp nhận sự khác biệt. Thói xấu định kiến tạo ra những tư duy và thói quen độc hại, khiến chúng ta trở nên khép kín và coi thường người khác hoặc các tình huống. Hậu quả của định kiến thường không thể lường trước và thường dẫn đến những tác động tiêu cực.
Việc đánh giá người khác dựa trên quan điểm chủ quan không chỉ ảnh hưởng đến tâm lý cá nhân mà còn tạo ra những định kiến xã hội. Điều này không chỉ tổn thương cá nhân mà còn làm chậm quá trình phát triển và làm giảm sự đa dạng của cộng đồng.
Dẫu vậy, trong xã hội ngày nay, vẫn có những cá nhân hiểu biết, cởi mở và đầy sự thấu hiểu. Họ là những người không ngừng học hỏi, đón nhận sự đa dạng và từ bỏ những định kiến tiêu cực để xây dựng một cộng đồng văn minh hơn. Những người này xứng đáng được tôn vinh và trở thành nguồn cảm hứng, là tấm gương sáng cho chúng ta học hỏi và noi theo.
Là thế hệ trẻ, chúng ta, những học sinh, có trách nhiệm lớn lao trong việc rèn luyện tri thức và đạo đức. Chúng ta cần tiếp nhận những ý tưởng tiến bộ, loại bỏ những định kiến tiêu cực trong cuộc sống để tránh làm tổn thương người khác và sống với tấm lòng yêu thương. Mỗi người có một cuộc sống, suy nghĩ và quan điểm riêng, và việc không đưa ra định kiến tiêu cực sẽ giúp chúng ta hòa nhập hơn, tạo nên một cuộc sống ý nghĩa và đẹp đẽ hơn.