Tuyển tập nghị luận hay nhất về bài học từ truyện Chó sói và cừu trong các tác phẩm của La Phông-ten
Bài thơ 'Chó sói và cừu non' của La Phông-ten vẽ nên bức tranh cảm động về số phận của chú cừu non tội nghiệp. Chú đang thư giãn bên dòng nước, tận hưởng sự bình yên, nhưng lại bị sói già độc ác, đang đói, tấn công và đổ lỗi cho chú, bất chấp những lời giải thích của cừu non.
La Phông-ten khéo léo xây dựng hình ảnh chú cừu non như một sinh vật nhỏ bé, nhút nhát, và đôi khi có vẻ ngờ nghệch, giống như cách mà nhà khoa học Buy-phông mô tả. Khi đối diện với sói già độc ác, chú cừu non trở nên bất lực, nỗ lực biện minh nhưng sói không chấp nhận và quyết định ăn thịt chú.
La Phông-ten đã khắc họa hình ảnh chú cừu non với cảm xúc, suy nghĩ, và khả năng diễn đạt như con người. Ngôn ngữ của chú cừu khi đối thoại với sói giống như lời lẽ của một đứa trẻ bị áp bức, thể hiện sự tội nghiệp trước sự áp đặt từ người lớn. Trong khi nhà khoa học Buy-phông chỉ tập trung vào đặc điểm tự nhiên của loài cừu, La Phông-ten lại chú trọng đến khía cạnh tâm hồn phong phú, với sự sợ hãi, nhút nhát, đáng thương và sự thân thiện của chúng.
So sánh hình ảnh chú cừu non trong thơ La Phông-ten với quan sát của nhà khoa học Buy-phông cho thấy sự khác biệt rõ rệt. Trong khi nhà khoa học dựa vào quan sát thực tế về tập tính của loài cừu, La Phông-ten tạo dựng hình ảnh bằng cảm nhận và sáng tạo nghệ thuật. Hình ảnh chú cừu non không chỉ phản ánh thực tế mà còn mang dấu ấn chủ quan và sáng tạo của tác giả. Bài thơ mô tả chú cừu non rất đáng yêu, đúng như nhận xét tinh tế của Hi-pô-lít Ten rằng 'La Phông-ten đã thể hiện sự cảm thông sâu sắc với nỗi buồn và lòng tốt.'
Đoạn trích của H.Ten về sự so sánh giữa cừu và sói trong thơ ngụ ngôn của La Phông-ten, kết hợp với nghiên cứu của nhà khoa học Buy-phông về hai loài vật này, nổi bật đặc trưng của sự sáng tạo nghệ thuật. H.Ten làm rõ sự khác biệt giữa văn bản khoa học, tập trung vào đặc điểm tự nhiên, và văn bản nghệ thuật, khai thác tâm hồn của nhân vật với cái nhìn đa chiều của tác giả.
Nghị luận về bài học rút ra từ truyện Chó sói và cừu trong thơ ngụ ngôn của La Phông-ten rất thú vị
Nhà khoa học Buy-phông đã thực hiện một nghiên cứu kỹ lưỡng về loài cừu và sói dựa trên quan sát tập tính tự nhiên của chúng. Phân tích của ông không chỉ chính xác mà còn thể hiện sự khách quan. Ông mô tả loài cừu là những sinh vật nhút nhát và kém thông minh, với nhiều chứng cứ từ quan sát thực tế. Cừu thường tập trung thành đàn khi gặp nguy hiểm hoặc phản ứng ngay lập tức với tiếng động nhỏ, làm cho chúng luôn tỏ ra hoảng loạn và không biết cách tránh né nguy hiểm hoặc thời tiết khắc nghiệt.
Buy-phông cũng đưa ra những nhận xét không mấy tốt đẹp về loài sói. Với bộ mặt dữ tợn, dáng vẻ hoang dã, tiếng hú ghê rợn và mùi hôi thối, ông kết luận rằng sói là sinh vật đáng ghét, có hại khi còn sống và vô dụng khi chết. Ông chỉ chú trọng vào những đặc điểm tiêu cực của sói mà không đề cập đến sự thân thiện của cừu hay nỗi đau của sói, do quan sát chúng từ góc độ chủ quan và tập tính tự nhiên.
Hi-pô-lít Ten đã chỉ ra sự khác biệt rõ rệt giữa văn bản khoa học và văn bản nghệ thuật. Văn bản khoa học tập trung vào nghiên cứu đặc tính và tính chất của sự vật, trong khi văn bản nghệ thuật xây dựng hình tượng qua cách miêu tả phong phú và đa dạng của tác giả. Trong thơ của La Phông-ten, hình ảnh chó sói và cừu non từ thế giới tự nhiên được chuyển thể thành những biểu tượng đại diện cho các tầng lớp xã hội.
Nhân vật trong ngụ ngôn của La Phông-ten không chỉ thu hút sự quan tâm và yêu mến của độc giả mà còn phản ánh các tầng lớp xã hội cụ thể. Hi-pô-lít Ten đã chỉ rõ sự khác biệt giữa văn bản khoa học và văn bản nghệ thuật, nhấn mạnh sự sâu sắc trong việc nghiên cứu đặc điểm tự nhiên và khả năng của văn bản nghệ thuật trong việc xây dựng hình ảnh và miêu tả tâm hồn của nhân vật.
Nghị luận về bài học rút ra từ truyện Chó sói và cừu trong thơ ngụ ngôn của La Phông-ten rất ấn tượng
Nghệ thuật, với sự sáng tạo độc đáo, không chỉ cung cấp cái nhìn đa chiều của nghệ sĩ mà còn thể hiện số phận của mỗi nhân vật qua nhiều góc độ khác nhau, không bị giới hạn bởi cái nhìn đơn giản và cứng nhắc của văn bản khoa học. Nghệ sĩ chăm sóc sâu sắc đến tâm hồn và số phận của nhân vật, mang đến cho độc giả những quan điểm mới mẻ và sâu sắc. Trong tác phẩm 'Chó sói và Cừu' của La Phông-ten, Hi-pô-lít Ten đã khéo léo thể hiện các khía cạnh độc đáo của quan điểm nghệ thuật.
Tác phẩm mở đầu với trích dẫn từ bài thơ ngụ ngôn 'Chó sói và Cừu non' của Buy-phông. Cừu được mô tả như một sinh vật ngoan ngoãn, nhút nhát và chân thành. Buy-phông xem cừu là loài 'ngu ngốc và sợ sệt,' thích 'tụ tập thành bầy' để cảm thấy an toàn hơn, và đặc biệt 'đần độn,' 'không biết tránh nguy hiểm,' thậm chí lười biếng và thụ động khi 'đứng im dưới trời mưa và tuyết.' Hi-pô-lít Ten nhấn mạnh tính cách 'yên ổn' của cừu, chỉ di chuyển khi con đầu đàn bước đi, thậm chí đưa ra ví dụ hài hước về con đầu đàn. Mặc dù Buy-phông nhìn nhận cừu từ góc độ tự nhiên và tập tính sinh học, La Phông-ten lại tạo nên cái nhìn gần gũi và thân thiện hơn, tìm thấy trong cừu sự dịu dàng và tình mẫu tử khi một cừu mẹ tìm con trong đám đông và đứng yên để con bú xong, thể hiện sự cam chịu và hi sinh đầy cảm động.
Theo Buy-phông, sói có tính cách độc ác và ghét sự kết bè kết bạn. Chúng chỉ hợp tác khi săn mồi, sau đó lại trở về sự lặng lẽ và cô độc. Sói được mô tả với 'bộ mặt lấm lét, dáng vẻ hoang dã, tiếng hú rùng rợn, mùi hôi thối và bản tính xấu xa.' Dù Buy-phông chỉ trích sói là loài 'đáng ghét' và 'có hại,' La Phông-ten, với sự thấu hiểu tinh tế, cũng nhìn nhận sói như một sinh vật 'đáng thương' và 'tội nghiệp.' Ông nhận ra sự khốn khổ trong cuộc sống của sói, mô tả chúng như 'tên trộm cướp, đầy bất hạnh và khốn khổ,' và đặt ra câu hỏi liệu ác tính của sói có phải do cuộc sống khó khăn mà chúng đối mặt hay chúng vốn đã là những kẻ 'bất hạnh.' La Phông-ten đã làm nổi bật sự khác biệt giữa cái nhìn khoa học và nghệ thuật qua sự so sánh này.
Với những lập luận thuyết phục và dẫn chứng sắc bén, tác phẩm 'Chó sói và Cừu' của La Phông-ten không chỉ là một nghiên cứu văn học sâu sắc mà còn là một tác phẩm đầy ấn tượng. Nó làm rõ sự khác biệt giữa khoa học và nghệ thuật, đồng thời nhấn mạnh tầm quan trọng của sự sáng tạo và cái nhìn đa chiều trong nghệ thuật. Hi-pô-lít Ten, thông qua phân tích tác phẩm này, đã chứng minh rằng nghệ thuật không chỉ là sự nhận thức về thế giới mà còn là sự hiểu biết sâu sắc về con người và cuộc sống.