Hôm nay, Mytour xin giới thiệu đến các bạn học sinh một số bài văn mẫu lớp 12: Nghị luận về ý kiến Chi tiết nhỏ góp phần tạo ra các tác giả văn chương hàng đầu.
Đây là tài liệu hữu ích giúp bạn hiểu thêm về cách viết văn nghị luận xã hội lớp 12, cũng như chuẩn bị cho kỳ thi tốt nghiệp THPT Quốc gia sắp tới. Dưới đây là dàn ý chi tiết và 3 bài văn mẫu nghị luận về ý kiến Chi tiết nhỏ góp phần tạo ra các tác giả văn chương hàng đầu.
Dàn ý nghị luận về ý kiến Chi tiết nhỏ góp phần tạo ra các tác giả văn chương hàng đầu
I. Khởi đầu:
- Giới thiệu về ý nghĩa và vai trò của chi tiết nghệ thuật trong tác phẩm.
- Bàn luận về quan điểm của M.Gorki về “chi tiết nhỏ làm nên nhà văn lớn”.
II. Nội dung chính:
- Trình bày các khái niệm liên quan: văn học, tác phẩm, trải nghiệm văn học, hình tượng, phong cách, cấu trúc...
- Giải thích vì sao chi tiết nhỏ đóng vai trò quan trọng trong việc hình thành tài năng văn chương?. Ý nghĩa của chi tiết trong tác phẩm.
- Phân tích chi tiết về quan điểm 'chi tiết nhỏ làm nên nhà văn lớn' qua một số tác phẩm cụ thể và tiêu biểu.
III. Tổng kết:
- Tóm tắt ý chính của bài viết, giá trị của việc chi tiết nhỏ góp phần tạo ra tác giả văn chương hàng đầu.
- Chia sẻ cảm xúc khi phân tích và bàn luận về vai trò của chi tiết nhỏ trong việc tạo ra tác giả văn chương hàng đầu.
Nghị luận về ý kiến Chi tiết nhỏ góp phần tạo ra các tác giả văn chương hàng đầu - Mẫu 1
Mỗi tác phẩm văn học đều là một quá trình sáng tạo nghệ thuật của nhà văn. Từng chi tiết, từng hình ảnh nhân vật trong tác phẩm đều là kết quả của sự chăm chỉ và tâm huyết của nhà văn. Có thể xuất phát từ những trải nghiệm đời thường, hoặc là do sự sáng tạo của chính nhà văn để truyền đạt một thông điệp nào đó đến người đọc. Mỗi chi tiết trong tác phẩm đều mang theo một thông điệp, và có những chi tiết nhỏ, có thể làm nên tên tuổi của một nhà văn lớn.
Chi tiết trong mỗi tác phẩm được hiểu như thế nào? Chi tiết là những sự kiện, tình tiết mà nhà văn nhìn thấy hoặc tự sáng tạo ra. Chúng giúp ta hiểu sâu hơn về ý nghĩa của tác phẩm hoặc của chính nhà văn. Một chi tiết nhỏ trong tác phẩm có thể làm nên tên tuổi của một nhà văn lớn. Trong văn học, có vô số tác phẩm và chi tiết đặc sắc. Ví dụ, nhân vật Chí Phèo trong tác phẩm 'Chí Phèo' của Nam Cao, một con người đầy bi kịch nhưng vẫn gây ra sự cảm động cho độc giả, từ việc tự kết liễu cuộc đời để thể hiện tính nhân tính đáng quý của con người. Hay Lão Hạc, một người nông dân kiên cường và tự trọng, đấu tranh cho sự công bằng và không chấp nhận sự giúp đỡ từ người khác. Các chi tiết như ánh đèn leo lét của chị tí, chiếc cốc vô cùng quan trọng trong 'Chữ Người Tử Tù' của Nguyễn Tuân cũng làm nên sự đặc biệt của tác phẩm.
Trong tác phẩm “Chữ Người Tử Tù”, việc chi tiết viên quản ngục hiểu được lòng tốt của Huấn Cao, nhưng lại bị trả lại bằng sự khinh thường và xấu xa. Từng chi tiết, từng sự kiện trong tác phẩm đều mang theo một ý nghĩa riêng. Chúng phản ánh tính cách của nhân vật Huấn Cao, một người chính trực và tự trọng, luôn giữ vững phẩm chất của mình dù trong hoàn cảnh khó khăn nhất. Ngược lại, việc viên quản ngục sống trong môi trường khắc nghiệt, nhưng vẫn giữ được lòng tốt và thái độ tôn trọng đối với Huấn Cao, thực sự làm cho Huấn Cao cảm động. Nhưng Huấn Cao không thể chấp nhận việc xin chữ của viên quản ngục, cho thấy lòng kiêng kỵ và trí tôn của mình. Dù sống trong hoàn cảnh khó khăn nhưng vẫn không mất đi lòng nhân ái và phẩm chất tốt đẹp của mình, điều đó làm cho viên quản ngục rất ấn tượng và không phản lại bất kỳ ai. Ngược lại, việc này khiến Huấn Cao cảm thấy hối hận về quyết định của mình.
Những điều này làm cho Huấn Cao không thể từ chối việc xin chữ của viên quản ngục. Trong môi trường tù tội đen tối, bẩn thỉu, mùi hôi thối, viên quản ngục vẫn giữ được tấm lòng tốt và đó là điều khiến Huấn Cao cảm động nhất. Sự tận tụy của viên quản ngục đã kích thích sự sáng tạo nghệ thuật của Huấn Cao.
Chỉ một chi tiết nhỏ trong tác phẩm, cũng để lại một ấn tượng sâu sắc trong lòng độc giả, làm nên một nhà văn lớn như “Chữ Người Tử Tù” như một bản nhạc, đầy những giai điệu đa dạng của cuộc sống. Đặc biệt là âm thanh trong trẻo, tươi sáng của viên quản ngục. Lời khuyên ân cần của Huấn Cao đến viên quản ngục để tìm một nơi sống tự do, không bị gò ép trong bất kỳ ràng buộc nào, cho thấy Huấn Cao không chỉ có tài năng, mà còn là một con người có lòng đạo đức cao và luôn toát lên vẻ nghệ sĩ.
Thạch Lam là một nhà văn nhẹ nhàng, coi văn chương như một cách để tinh thần được làm sạch. Việc tìm kiếm cái đẹp trong những điều tầm thường ít người để ý. Nhân vật Liên trong “Hai đứa trẻ” như một biểu tượng của Thạch Lam, thể hiện nỗi buồn và suy tư về cuộc sống, về ánh đèn le lét giữa bóng tối của một thị trấn nghèo. Thạch Lam muốn thông qua nhân vật này diễn đạt về tinh thần của con người, về sự hy vọng và ước mơ về một tương lai tươi sáng.
Nam Cao đã thành công trong việc xây dựng nhân vật Chí Phèo, từ một chi tiết nhỏ, thường xuyên, tưởng chừng không quan trọng lại phản ánh sự tinh tế của ông. Một con cóc xuất hiện trong mối quan hệ giữa Chí Phèo và Thị Nở, và Nam Cao đã sử dụng nó như một công cụ để quan sát diễn biến sự kiện một cách tinh tế, thể hiện sự nhạy bén của một nghệ sĩ.
Mỗi chi tiết trong một tác phẩm mang theo một thông điệp riêng. Nguyễn Tuân đã sáng tạo ra một cảnh tượng độc đáo trong “Chữ Người Tử Tù”. Huấn Cao, người có tài năng và lòng đạo đức cao, đã dạy viên quản ngục rằng đây không phải là nơi để treo những chữ vô nghĩa, và khuyên họ hãy tìm một chỗ để thể hiện ước mơ của họ.
Nguyễn Tuân muốn truyền đạt ý nghĩa rằng cái đẹp luôn đi kèm với lòng đạo đức, và điều quan trọng là phải có lòng trung thành.
Chi tiết nhỏ trong tác phẩm của nhà văn lớn Nguyễn Tuân cùng với nhiều nhà văn khác đã góp phần làm nên tên tuổi của họ bằng sự tâm huyết trong nghệ thuật, không cần những điều lớn lao, chỉ cần một chi tiết nhỏ cũng đủ để thể hiện tính cách của con người.
Nghị luận về ý kiến Chi tiết nhỏ làm nên nhà văn lớn - Mẫu 2
Thành công của một tác phẩm tự sự phụ thuộc vào nhiều yếu tố, trong đó không thể không kể đến chi tiết nghệ thuật. Chi tiết là một yếu tố quan trọng nhất để tạo ra một tác phẩm. Chi tiết là cụ thể và sống động, và khi được sáng tạo một cách độc đáo, nó có thể gợi mở nhiều ý nghĩa và liên tưởng thú vị cho độc giả. Do đó, có lý do khi nói rằng: “Chi tiết nhỏ làm nên nhà văn lớn”. Để tạo ra một chi tiết nhỏ có giá trị, nhà văn cần có cảm hứng và tài năng nghệ thuật. Nghệ thuật là một lĩnh vực đặc biệt, và những người nghệ sĩ thường có thể tạo ra điều phi thường từ những yếu tố nhỏ nhất. Những nhà văn lớn thường có khả năng sáng tạo ra những chi tiết nhỏ nhưng đầy ý nghĩa, giúp thể hiện chủ đề và tư tưởng của tác phẩm một cách hiệu quả. Ví dụ, chi tiết về chiếc bóng trong “Chuyện người con gái Nam Xương” của Nguyễn Dữ.
Chiếc bóng trong câu chuyện này liên quan chặt chẽ đến cốt truyện và số phận của nhân vật Vũ Nương, xuất hiện ba lần trong truyện.
Trong lần đầu tiên, chiếc bóng xuất hiện khi bé Đản nói với Trương Sinh, người vừa trở về từ chiến trận: “Thế ra ông cũng là cha tôi ư? Ông lại biết nói, chứ không như cha tôi trước kia chỉ im lặng.”, “có một người đàn ông, mẹ Đản đi đâu cũng đi, mẹ Đản ngồi đâu cũng ngồi, nhưng mẹ Đản không bao giờ ôm Đản cả.” Chi tiết này cho thấy lòng vị tha cao cả của Vũ Nương. 'Chiếc bóng' càng làm nổi bật phẩm chất tốt đẹp của Vũ Nương như một người vợ và mẹ. Đó là sự nhớ nhung, sự trung thành, và mong muốn gần kề với người chồng ở chiến trường; đó là sự muốn thay thế tình yêu thiếu vắng của người cha trong trái tim đứa con bé bỏng. Tất cả những điều này cho thấy sự tình cảm sâu sắc của Vũ Nương.
Tương tự như cô gái trong câu ca dao cổ:
Nỗi nhớ anh như mảnh trăng tròn,
Mỗi đêm ánh sáng, tan tành mỗi đêm.
Bóng đó chính là bóng của nàng, mỗi đêm thức trắng, không ngủ vì nhớ mong, thậm chí lo lắng cho chồng ở chiến trận. Tình cảnh của Vũ Nương gợi lên hình ảnh người vợ nhớ chồng trong 'Lá thư thành phố' của Giang Nam:
Con nhớ anh thường đêm không ngủ
Con khóc, em cũng ứa nước mắt
Anh gởi cho em chiếc áo cũ
Con đắp lên, nhẹ lòng anh thêm
Vũ Nương đã giảm bớt nỗi nhớ, nỗi mong chờ cha cho Đản, nhưng càng làm sâu thêm nỗi nhớ về chồng. Nếu có ai hiểu được nỗi lòng của nàng, đặc biệt là Trương Sinh, thì nàng sẽ được an ủi một phần. Nhưng, lời nói của đứa trẻ lại làm tăng thêm nghi ngờ trong lòng Trương Sinh về sự trong sạch của Vũ Nương. Điều này đã trực tiếp dẫn đến cái chết của nàng sau này!
Trớ trêu thay, một lời nói từ tình cảm mẹ con lại bị đứa trẻ ngây thơ đẩy vào vòng oan nghiệt; chiếc bóng của tình yêu chồng vợ, biểu hiện cho khao khát tái hợp, lòng trung thành vững vàng lại bị chồng nghi ngờ 'bất trung'. Trương Sinh quá nghi ngờ, cay đắng, Vũ Nương lại yếu đuối, không đủ sức đối đầu nên bị sức mạnh của cái bóng gây ra bi kịch đau đớn, chia cắt gia đình họ. Vũ Nương không thể chịu nổi, bị đẩy vào bước đường cùng, nàng chọn cái chết để bảo vệ danh dự và phẩm giá của mình. Và ở đây, cái bóng lại xuất hiện lần thứ hai. Nó giải mã cho câu chuyện, phục hồi danh dự cho Vũ Nương.
Một đêm tối, Trương Sinh ngồi với Đản và bất ngờ thấy Đản chỉ vào bóng trên tường và nói: Cha Đản đây rồi kìa! Khi nghe con nói như vậy, Trương Sinh mới hiểu được nỗi oan của vợ. Không cần lời nói, chỉ với sự hiện diện yên bình của chiếc bóng đã giải tỏa nỗi oan trái tim Vũ Nương và khiến người đọc tan chảy trong tiếng khóc thương hại cho số phận của nhân vật chính. Hạnh phúc thực sự là một thứ mong manh, không thể trụ vững. 'Chiếc bóng' là một biểu tượng – nó mong manh như số phận của phụ nữ trong xã hội phong kiến. Dù là phụ nữ đức hạnh nhưng họ vẫn có thể gặp bất hạnh vì bất kỳ lý do vô lý nào mà họ không thể dự đoán trước. “Chiếc bóng” lần thứ hai đã nói lên một điều: phụ nữ trong xã hội phong kiến thường là nạn nhân của bi kịch gia đình và xã hội.
“Chiếc bóng” xuất hiện đột ngột và hợp lý vì nó đã miêu tả được mối quan hệ phức tạp giữa Trương Sinh và Vũ Nương. Mối quan hệ này chứa đựng nguy cơ (Vũ Nương gặp Trương Sinh - một người nghi ngờ, ghen tuông, độc đoán; trong khi Vũ Nương là một người dịu dàng, hiền hậu, tốt bụng) kết hợp với cảnh chia lìa do chiến tranh, tạo ra nguy cơ tiềm ẩn. Câu chuyện được thắt nút và cởi nút bởi chiếc bóng. Nó không thực nhưng lại quyết định số phận con người. Nó im lặng nhưng mang lại cho tác phẩm một chiều sâu của hiện thực và nhân đạo. Hơn nữa, nó còn làm tăng thêm sức hấp dẫn lạ kỳ cho tác phẩm.
'Chiếc bóng” xuất hiện cuối cùng trong tác phẩm: 'Rồi trong chốc lát, bóng nàng loang loáng mờ nhạt dần và biến mất'. Chi tiết này thể hiện sự sáng tạo của Nguyễn Dữ so với truyện cổ điển, làm cho tác phẩm trở nên lộng lẫy hơn và tạo ra một cái kết tưởng chừng như hạnh phúc nhưng thực tế lại làm nổi bật thêm bi kịch của phụ nữ trong xã hội xưa. Nguyễn Dữ đã đưa Vũ Nương trở lại, nhưng nàng chỉ xuất hiện trong chốc lát, thoáng qua, giữa dòng sông rồi biến mất. Với Vũ Nương, việc giải oan chỉ mang lại chút an ủi cho người bất hạnh không thể sống lại tình yêu cũ; mặc dù oan đã được giải, nhưng hạnh phúc thực sự không thể tìm lại. Lời của nàng vọng lại trên dòng sông mang theo cả nỗi đau và lời kết tội nghiệt của một xã hội đã đày đọa, đã tàn nhẫn lấy cả cuộc đời và hạnh phúc của một con người hoàn toàn xứng đáng với quyền được sống và hạnh phúc. Và như thế “chiếc bóng” cũng là một bài học về hạnh phúc vĩnh cửu: Một khi mất đi niềm tin, hạnh phúc chỉ còn là một bóng hình không thể nắm bắt.
Trong “Chuyện người con gái Nam Xương”, “chiếc bóng” đã xuất hiện ba lần, nếu loại bỏ đi sự xuất hiện này, chắc chắn câu chuyện sẽ không thể phát triển hoặc phát triển theo hướng khác. Như vậy, chi tiết “chiếc bóng” là một chi tiết quan trọng, là một nét nghệ thuật đặc biệt giúp tạo nên thành công cho câu chuyện, đồng thời thể hiện tài năng và lòng nhân đạo của Nguyễn Dữ. Vì vậy, không sai khi nói rằng: Chi tiết nhỏ làm nên nhà văn lớn.
Nghị luận về ý kiến Chi tiết nhỏ làm nên nhà văn lớn - Mẫu 3
Văn học là tinh hoa của tác giả, được tạo nên từ nhiều yếu tố. Đó là việc chọn lọc từ ngôn ngữ, xây dựng hình ảnh sâu sắc của nhà văn, nhà thơ. Đôi khi, chỉ cần một chi tiết nhỏ nhưng lại để lại dấu ấn sâu sắc, tạo ra nét riêng đặc trưng của tác giả. Đó chính là lý do tại sao nhà văn lớn người Nga Maksim Gorky đã nói rằng “chi tiết nhỏ tạo nên nhà văn lớn”.
Văn học là hình thức nghệ thuật, biểu hiện đời sống và tư duy xã hội. Điều này phản ánh qua các tác phẩm có giá trị nghệ thuật và trí tuệ. Văn học không chỉ là một bộ môn nghệ thuật, mà còn là tinh thần của xã hội.
Tác phẩm văn học là một cái bức tranh sinh động về cuộc sống con người, được tạo ra với ngôn ngữ hoàn hảo. Tác giả luôn truyền đạt quan điểm, tư tưởng và cảm xúc của mình qua các tác phẩm.
Cảm nhận văn học là sự nhìn nhận sâu sắc và tế nhị về giá trị nghệ thuật của lời văn, ý thơ hoặc truyện ngắn.
Hình tượng văn học là biểu hiện nghệ thuật, tái hiện hoặc tạo ra thế giới hư cấu theo quy luật của tưởng tượng. Nhờ hình tượng văn học, người đọc được trải nghiệm và suy ngẫm về tình đời, tình người và số phận con người.
Như nhiều khái niệm trong văn học nghệ thuật, tứ thơ đã thu hút sự quan tâm của nhiều người từ xưa đến nay. Tóm lại, tứ thơ là cách sắp xếp ý thơ và các yếu tố khác để tập trung trình bày chủ đề trữ tình và tư tưởng của bài thơ.
Tứ thơ cũng là khung kết cấu giúp duy trì sự chặt chẽ của thơ. Nó cần được điều chỉnh một cách hợp lý, không thì thơ sẽ trở nên lung tung. Tác phẩm thơ cần có tứ thơ hợp lý để thúc đẩy sự sáng tạo ngôn từ. Điều này ảnh hưởng trực tiếp đến vẻ đẹp của bài thơ. Thi sĩ Xuân Diệu từng nói: “Thơ là sự hiện thân của một hình tượng cụ thể”.
Nhãn tự, hay còn gọi là “thi nhãn”, chính là điểm nhấn làm nổi bật tài năng nghệ thuật của tác giả. Trong một tác phẩm hay bài thơ, nhãn tự rất quan trọng. Ví dụ, trong tác phẩm Mộ (Chiều tối) của Hồ Chí Minh, từ “hồng” được coi là nhãn tự.
Nhà văn lớn người Nga M.Gorki đã nói: “Chi tiết nhỏ làm nên nhà văn lớn”. Trước khi bàn luận về tính chính xác của nhận định này, chúng ta cần hiểu rõ nội dung của câu nói đó.
Chi tiết là một yếu tố quan trọng trong cốt truyện, diễn biến sự việc. Đôi khi, nó chỉ là một sự kiện nhỏ, một ánh mắt hay một câu nói. Việc sử dụng cụm từ “chi tiết nhỏ” – “nhà văn lớn” nhấn mạnh vai trò của chi tiết nghệ thuật. Chi tiết không chỉ góp phần vào thành công của tác phẩm mà còn làm tăng giá trị của tác giả.
Trong tác phẩm, không phải tất cả các chi tiết đều làm nên thành công của tác giả. Đó phải là những chi tiết chứa đựng giá trị nghệ thuật và nhân sinh mà tác giả muốn truyền tải. Chi tiết đó là sự kết hợp của nghệ thuật và nội dung, tạo ra sự độc đáo không trùng lặp với bất kỳ tác phẩm nào khác.
Chi tiết là một lát cắt của đời sống được nhà thơ chắt lọc và truyền đạt cảm xúc vào đó. Nó thể hiện tài năng và quan điểm của tác giả về vấn đề cụ thể. Chi tiết còn phải đóng vai trò quan trọng trong việc phát triển cốt truyện và nhân vật.
Tuyên bố 'chi tiết nhỏ làm nên nhà văn lớn' là vì chi tiết thể hiện tài năng và tầm vóc tư tưởng của tác giả. Chi tiết là điểm ghi dấu của cuộc sống, là nguồn cảm hứng sáng tạo cho tác giả. Nó là cái ghi dấu trong lòng người đọc.
Viện quản ngục mong muốn có chữ của Huấn Cao để treo trong nhà là mong ước suốt đời của ông. Huấn Cao đồng ý cho chữ là vì hiểu tấm lòng của viện quản ngục. Chữ của Huấn Cao không chỉ có giá trị nghệ thuật mà còn có giá trị tinh thần.
Chữ thư pháp của Huấn Cao là kiệt tác cuối đời ông. Nó mang sức mạnh phục thiện và gieo mầm vào trong tâm khảm của viên quản ngục. Sức mạnh của cái đẹp khi đi cùng với cái thiện sẽ mãi mãi trường tồn.
Một tác phẩm không chỉ đánh giá qua nội dung mà còn qua giá trị nghệ thuật. Nhà văn nhà thơ cần tập trung vào mỗi chi tiết để tạo ra một tác phẩm ấn tượng. Người đọc cần suy ngẫm sâu sắc để hiểu được thông điệp sâu xa mà tác giả muốn truyền đạt.
Nhận định trên là hoàn toàn chính xác. Những chi tiết nhỏ đóng vai trò quan trọng trong việc tạo nên sức sống và thời gian trường tồn của một tác phẩm.