1. Bài nghị luận xã hội về hiện tượng học sinh dùng ngôn từ thô tục (Mẫu 1)
Dù thế hệ trẻ ngày nay có nhiều điểm mạnh như khả năng tiếp thu nhanh chóng công nghệ và sự sáng tạo trong công việc, thì vẫn có không ít bạn trẻ thể hiện thói quen nói năng thiếu văn hóa. Đây là hiện tượng cần chỉ trích vì nó phản ánh sự lệch lạc trong nhận thức và thái độ sống kém văn minh.
Dân gian có câu: 'Người thanh tiếng nói cũng thanh...' và 'Chim khôn kêu tiếng rảnh rang, người khôn ăn nói dịu dàng dễ nghe'. Những câu này nhấn mạnh rằng phẩm chất và tính cách của một người có thể được đánh giá qua cách họ nói. Chúng ta cũng được dạy rằng: 'Học ăn, học nói, học gói học mở'. Học nói không chỉ là việc sử dụng ngôn ngữ một cách chính xác và lịch sự mà còn là truyền tải thông điệp hiệu quả. Tiếng Việt, với sự phong phú và đẹp đẽ của nó, có thể diễn tả mọi khái niệm và cảm xúc của con người. Tuy nhiên, một số người không nhận ra giá trị của ngôn ngữ và thậm chí làm hỏng tài sản tinh thần quý báu này. Tình trạng sử dụng từ ngữ thô tục đang trở nên phổ biến, đặc biệt là trong môi trường học đường. Một số học sinh và sinh viên ở các địa phương như Hà Nội đang sử dụng từ ngữ mới, nhưng phần lớn vẫn mang tính chất thô tục. Điều này không chỉ gây phiền phức cho người khác mà còn phản ánh một cộng đồng thiếu văn hóa và không có ý thức xã hội.
Thói quen nói tục và chửi thề là hành vi cần phải bị chỉ trích. Đối với học sinh, việc tránh xa những thói quen xấu như vậy là rất quan trọng. Như ông cha ta từng dạy, 'Lời nói không mất tiền mua, lựa lời mà nói cho vừa lòng nhau.' Để có thể nói những lời hay, ý đẹp, chúng ta cần phải tập luyện để hình thành thói quen tốt.
2. Bài nghị luận xã hội về hiện tượng học sinh dùng từ ngữ thô tục (Mẫu 2)
Câu tục ngữ 'Lời nói gói vàng' đã từ lâu nhấn mạnh tầm quan trọng của lời nói. Tuy nhiên, trong xã hội hiện đại, ngôn ngữ đang bị lạm dụng với những từ ngữ thô tục và chửi thề, làm giảm giá trị và vẻ đẹp của tiếng Việt.
Ngôn ngữ là công cụ giao tiếp chính giữa con người, giúp truyền đạt thông tin hiệu quả. Bên cạnh đó, ngôn ngữ còn phản ánh tính cách và phẩm hạnh của mỗi người. Chửi thề là việc sử dụng lời lẽ thô tục, thiếu văn hóa, nhằm xúc phạm và sỉ nhục người khác. Hiện nay, việc nói tục đã trở thành thói quen phổ biến, không chỉ ở người trẻ mà cả người lớn, gây ảnh hưởng xấu đến đạo đức và ứng xử xã hội. Đặc biệt, trong giới trẻ và sinh viên, tình trạng này đang trở nên nghiêm trọng, làm giảm sút sự tôn trọng và văn hóa truyền thống của môi trường học đường.
Có hai nguyên nhân chính dẫn đến tình trạng này: nguyên nhân chủ quan và nguyên nhân khách quan. Nguyên nhân chủ quan là sự thiếu ý thức của người dùng ngôn từ, khi họ không kiểm soát được cảm xúc và không nhận thức được tác hại của việc sử dụng từ ngữ thô tục. Nguyên nhân khách quan bao gồm việc tiếp cận với văn hóa ngoại lai và từ ngữ mới, gây ra sự lệch lạc trong nhận thức và kiến thức, dẫn đến việc sử dụng từ ngữ không phù hợp.
Nguyên nhân khách quan cũng có ảnh hưởng lớn đến sự lan rộng của hiện tượng này. Sự bùng nổ của công nghệ và việc tiếp cận các nền văn hóa khác đã gây tác động mạnh mẽ đến ngôn ngữ của người Việt. Nhiều người không nhận thức được rằng những từ ngữ mình thấy trên mạng xã hội hay các nền tảng số có thể là từ ngữ thô tục, và họ đã vô tình bắt chước, làm ô uế ngôn ngữ Việt. Hơn nữa, thói quen sử dụng từ ngữ thô tục và chửi thề có thể trở thành một thói quen khó bỏ, ảnh hưởng tiêu cực đến đạo đức và nhân cách, làm giảm khả năng giao tiếp và biến người dùng thành những kẻ thô lỗ, thiếu văn hóa. Những lời nói thô tục không chỉ tác động xấu đến người nói mà còn làm mất đi sự tôn trọng trong giao tiếp, thậm chí có thể dẫn đến xung đột và hành vi bạo lực, gây ra hậu quả nghiêm trọng. Ngoài ra, việc này cũng có thể góp phần vào sự gia tăng tệ nạn xã hội và hành vi phạm pháp.
Để chấm dứt hiện tượng chửi thề, mỗi cá nhân cần rèn luyện bản thân, nâng cao kiến thức, tinh thần và văn hóa để đối phó với thử thách trong cuộc sống. Điều này bao gồm việc cải thiện kỹ năng ngôn ngữ, học cách sống lành mạnh và tránh xa các từ ngữ thô tục. Chúng ta cần tôn trọng cuộc trò chuyện và phẩm giá của những người xung quanh, đồng thời loại bỏ những thói quen xấu và tệ nạn xã hội để bảo vệ nhân cách và tránh những hậu quả nghiêm trọng.
3. Bài nghị luận xã hội về hiện tượng học sinh sử dụng từ ngữ thô tục (Mẫu 3)
Hiện nay, môi trường học đường đang đối mặt với nhiều vấn đề nghiêm trọng như bạo lực học đường, gian lận thi cử và bệnh thành tích. Trong số đó, hiện tượng học sinh 'nói tục chửi thề' là một thách thức lớn cần phải được chỉ trích và loại bỏ vì những tác hại đáng kể của nó.
Trước tiên, cần hiểu rõ hành vi 'nói tục chửi thề' là việc học sinh dùng những từ ngữ thiếu văn hóa, không chuẩn mực trong giao tiếp hàng ngày. Hành vi này thể hiện qua việc sử dụng từ ngữ thô tục để xúc phạm hoặc lăng mạ người khác, gây ra sự khó chịu lớn cho người nghe. Chửi thề không chỉ gây hại đến nhân cách và đạo đức của học sinh mà còn tác động tiêu cực đến xã hội. Hành động này làm suy giảm giá trị nhân cách của học sinh, biến họ thành những người bị coi là vô văn hóa và gây ra sự xa lánh từ cộng đồng. Nó cũng làm giảm kỹ năng giao tiếp và có thể dẫn đến các cuộc tranh cãi và xung đột nghiêm trọng. Trong một số trường hợp, những lời chửi thề có thể dẫn đến hành vi bạo lực, làm tổn thương danh dự và lòng tự trọng của người khác. Nếu không ngăn chặn, thói hư này có thể lan rộng từ cá nhân ra tập thể, từ lớp học ra xã hội, làm mất đi sự văn minh của cộng đồng.
Để giải quyết vấn đề nói tục chửi thề, chúng ta cần thực hiện một số biện pháp cụ thể. Trong gia đình, cha mẹ nên chú ý đến từng lời nói của mình và hướng dẫn trẻ tránh tiếp xúc với những người có ảnh hưởng xấu. Ở trường học, cần tổ chức nhiều hoạt động Đoàn, Đội để học sinh có cơ hội vui chơi, giao lưu và học hỏi những điều tích cực. Đồng thời, mỗi cá nhân cũng nên nỗ lực rèn luyện phẩm hạnh của mình để xa rời những thói hư tật xấu.
Trên đây là một số bài văn mẫu nghị luận xã hội về hiện tượng nói tục chửi thề trong học sinh. Cảm ơn quý độc giả đã theo dõi và quan tâm!