Bài tập
Phân tích về hình tượng người lái đò trên sông Đà
Giải đáp chi tiết
Trang văn của Nguyễn Tuân tái hiện một thế giới nhân vật đầy đáng yêu và đặc biệt. Tại đó, có một cụ Kép, với lông mày, tóc, và râu bạc, hiện hình trong vườn lan, dành trọn cuộc đời để phục vụ cho hoa thơm cỏ quý (Hương Cuội). Có một cụ Ấm, thức dậy vào lúc sáng sớm, ngồi suy ngẫm về thời gian như một triết nhân. Trong cốc trà thơm, ông đã cảm nhận được vị của triết lý (Chén trà sương). Có một Huấn Cao tử tù, vẫn mạnh mẽ dù bị xiềng xích, viết những chữ như rồng phượng, thể hiện những ước mơ và hoài bão của một con người (Chữ người tử tù)... Và một ông lái đò người Thái ở Tây Bắc, với đôi tay lái mê hoa. Đây đều là những con người tài năng, mang trong mình tinh thần của nghệ sĩ.
Trên thác đá hiểm trở với những dòng nước mạnh mẽ, và những tảng đá khắc nghiệt, đột nhiên, một ông lái đò xuất hiện mạnh mẽ, oai phong như một tượng điêu khắc. Dù đã bước sang tuổi 70, với mái tóc bạc trắng, ông vẫn giữ vẻ đẹp của một người thợ điêu khắc bằng đá quý. Da ông ánh lên như một tảng đá sáng bóng. Cánh tay mạnh mẽ của ông, như một thanh sào, và chân ông luôn ổn định như kẹp một tay lái ảo tưởng. Ánh mắt sáng sủa của ông nhìn xa vời vợi. Trên ngực ông, những vết thương của cuộc chiến trên Sông Đà, được Nguyễn Tuân tôn vinh như 'Huân chương lao động siêu hạng'. Ông lái đò này, với 'tay lái mê hoa', đã trải qua nhiều nguy hiểm và chiến thắng, chiến đấu với những tảng đá dữ dội, thể hiện sự gan dạ của một thuyền trưởng.
Trong đó, ta thấy ông lái đò được miêu tả như một danh tướng oai phong, có trí dũng và quyết thắng. Đó chính là vẻ đẹp tài hoa nghệ sĩ mà Nguyễn Tuân đã ca ngợi. Tác giả sử dụng ẩn dụ, so sánh, nhân hóa sáng tạo để tạo ra cảm giác mạnh mẽ và ấn tượng. Cuộc vượt thác được mô tả như một bài ca chiến thắng hùng vĩ. Ngôn ngữ của Nguyễn Tuân phong phú, sáng tạo, tạo ra một bức tranh sinh động. Ông lái đò được miêu tả như một người nghệ sĩ tài hoa với sự khiêm nhường và phong thái bình dị. Hình tượng này thể hiện phong cách nghệ thuật đặc biệt của Nguyễn Tuân, với sự kết hợp giữa người lao động trí dũng và nghệ sĩ tài hoa. Qua nhân vật ông lái đò, Nguyễn Tuân tỏ thái độ yêu mến và cảm phục trước những người lao động bình dị của vùng Tây Bắc, coi họ là những chất vàng quý giá của Tổ quốc. Ông cho rằng chủ nghĩa anh hùng không cần phải tìm kiếm xa xôi, mà nó hiện diện trong cuộc sống của những người lao động bình thường, những người có trí dũng tài ba.